Skip to main content

Ban đêm, bà Tô đột nhiên nhận được điện thoại từ Khúc Nhiệm Chu, thông báo cho bà ta biết nhà họ Khúc muốn hủy hôn ước của Tô Hướng Minh và Khúc Tiêu Tiêu. Bà Tô nghe thấy lời của hai người, sợ tới mức lập tức truy hỏi nguyên nhân. Hai người đầu bên kia điện thoại không trực tiếp trả lời câu hỏi của bà ta, ngược lại chỉ nói với bà ta một cách đầy ẩn ý: “Bà đi hỏi thằng con trai ngoan của bà đi.”Bà Tô còn chưa kịp hỏi cặn kẽ thì đối phương đã cúp điện thoại.

Thái độ không rõ ràng của nhà họ Khúc khiến bà Tô bồn chồn đi đi lại lại trong nhà, đầu tiên bà ta bàn bạc với chồng hơn một tiếng đồng hồ, nhưng kết quả không đi đến đâu, bèn gọi con trai Tô Hướng Minh đến.

“Hướng Minh, nhà họ Khúc đột nhiên nói muốn hủy hôn với nhà chúng ta, có chuyện gì vậy?” Bà Tô hỏi.

Nhà họ Khúc đề nghị hủy hôn?

Tô Hướng Minh vốn tưởng rằng Khúc Tiêu Tiêu chỉ đang ghen tị với Lý Mạn Uyển, cho nên lúc ở trong chương trình mới tỏ thái độ cáu kỉnh, lại không ngờ Khúc Tiêu Tiêu thật sự nói chuyện hủy hôn với ba mẹ cô.

Tô Hướng Minh có chút không vui, không phải bởi vì cuộc hôn nhân với Khúc Tiêu Tiêu tan vỡ, mà bởi vì Khúc Tiêu Tiêu lại đề nghị huỷ hôn trước, khiến anh ta cảm thấy mất hết mặt mũi.

Tô Hướng Minh cau mày, “Bọn họ huỷ hôn thì huỷ hôn, con cũng chướng mắt người phụ nữ không khỏe mạnh đó, huỷ hôn cũng tốt, trước đây con đã sớm muốn nói chuyện huỷ hôn với mẹ, nhưng vẫn không tìm được cơ hội, hiện tại Khúc Tiêu Tiêu tự biết lấy mình mà huỷ hôn, đó cũng là chuyện tốt.”

Bà Tô thấy Tô Hướng Minh hoàn toàn không có ý cứu vãn chuyện với Khúc Tiêu Tiêu, sốt ruột nói, “Nhưng nhà họ Khúc đã đầu tư không ít tiền cho công ty của con, nếu đến lúc đó bọn họ lấy lại tiền thì làm sao bây giờ?”

Tô Hướng Minh không thèm để ý lời mẹ nói, lơ đễnh nói: “Cái này mẹ không cần lo lắng, hiện tại con trai mẹ là diễn viên hàng đầu trong nước, chút tiền ít ỏi này bọn họ muốn lấy thì cứ lấy đi!”

Nghe thấy lời bảo đảm của con trai, trái tim bà Tô mới về lại lồng ngực, “Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”

Tô Hướng Minh nghĩ nếu hôn ước với Khúc Tiêu Tiêu đã chấm dứt thì cũng nên giới thiệu Lý Mạn Uyển với ba mẹ mình, “Mẹ, gần đây con thích một cô gái.”

Bà Tô nghe thấy con trai đã tìm được tình yêu mới, tò mò hỏi thông tin của cô gái, “Cô gái kia là ai? Trông có đẹp không? Gia đình làm gì?”

Nói tới Lý Mạn Uyển mà mình yêu tha thiết, giọng điệu của Tô Hướng Minh tràn đầy dịu dàng, “Cô ấy tên Lý Mạn Uyển, con quen biết trong chương trình, con yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô ấy rất tốt, dịu dàng và hiểu chuyện, so với Khúc Tiêu Tiêu không biết tốt hơn bao nhiêu lần.” Tô Hướng Minh so sánh hai người, “Cô ấy biết nấu cơm, lại biết chăm sóc người khác, con và Khúc Tiêu Tiêu yêu nhau lâu như vậy cũng chưa thấy cô ta nấu cơm cho con bao giờ.”

Trọng tâm mà bà Tô quan tâm không phải là cô gái kia hiền lành như thế nào, mà là có thể trợ giúp con trai mình thăng tiến hay không, vì thế truy hỏi: “Cô ấy làm nghề gì?”

“Cô ấy cũng là diễn viên như con, thời gian trước còn nhận giải Ảnh hậu ạ.” Giọng điệu Tô Hướng Minh tràn ngập kiêu ngạo.

“Người nhà cô ấy thì sao?” Bà Tô tiếp tục hỏi.

“Ba mẹ cô ấy đã mất cách đây vài năm, hiện giờ cô ấy có được thành tích như này hoàn toàn là dựa vào bản thân.” Tô Hướng Minh tiếp tục kể lể Lý Mạn Uyển giỏi giang cỡ nào.

Bà Tô nghe thấy nhà Lý Mạn Uyển không quyền không thế, hơi bất mãn với cô ta, thấy Tô Hướng Minh khen ngợi cô ta thao thao bất tuyệt như thế, mới miễn cưỡng công nhận Lý Mạn Uyển.

————————————-

Ngày hôm sau mặt trời còn chưa mọc, Khúc Tiêu Tiêu đi xe của Khúc Hòa Thành trở lại địa điểm ghi hình “Thời Đại Thần Tượng”. Khi cô trở lại ký túc xá, những người khác còn đang ngủ, cũng sắp đến thời gian tập hợp, để không làm phiền bạn cùng phòng, Khúc Tiêu Tiêu cẩn thận thay đồng phục.

“Tiêu Tiêu, cậu về rồi à?” Tiền Diểu nghe thấy động tĩnh, từ từ tỉnh lại, nhỏ giọng hỏi.

“Ừm.” Khúc Tiêu Tiêu cũng nhỏ giọng trả lời cô ấy.

Hai người còn lại trong phòng ngủ còn đang ngủ, Tiền Diểu chỉ vào điện thoại di động, thấy Khúc Tiêu Tiêu hiểu ý mình, cô ấy gõ vào khung chat Wechat: “Chương trình ghi hình thế nào?”

“Cũng được, đúng rồi, kỳ này Việt Triêu cũng tham gia đó.” Khúc Tiêu Tiêu nhớ Việt Triều là thần tượng của Tiền Diểu nên cố ý nhắc tới.

“Thật sao! Việt Triêu cũng có à.” Hai mắt Tiền Diểu tỏa sáng, nhanh chóng gõ vào bàn phím điện thoại, “Nhất định tớ phải xem mới được!”

“Đúng rồi, tớ có mang này về cho mọi người.” Khúc Tiêu Tiêu còn chưa nhắn gửi thì một tiếng chuông báo thức inh ỏi đã phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng, hai người vốn đang ngủ cũng thức tỉnh.

Ý thức của Hạ Cầm Tâm còn có chút mơ hồ, mái tóc chưa được chải qua giống như tổ chim lộn xộn, nhìn thấy Khúc Tiêu Tiêu trở về, Hạ Cầm Tâm chào hỏi, “Tiêu Tiêu, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng.”

Chu Vân cũng chào hỏi Khúc Tiêu Tiêu. Tốc độ thay quần áo của Chu Vân và Hạ Cầm Tâm đều rất nhanh, không quá mấy phút đã sửa sang trang điểm xong.

Thấy mọi người trong phòng đều đã tỉnh, Khúc Tiêu Tiêu lấy quà mang đến tặng cho mỗi người bọn họ, “Đây là quà của đạo diễn ‘Chuyện Lạ Ngày Hè’ tặng cho các cậu.” Đạo diễn biết bạn bè Khúc Tiêu Tiêu thích “Chuyện Lạ Ngày Hè” nên đã có lòng gửi quà cho Khúc Tiêu Tiêu sau khi chương trình kết thúc, bảo cô mang về cho các bạn của mình. Khúc Tiêu Tiêu không tiện từ chối, lại nghĩ Hạ Cầm Tâm thực sự rất thích, nên đã nhận lấy.

Mấy người nhận lấy, là bộ sưu tập đĩa của “Chuyện Lạ Ngày Hè”.

“Đạo diễn nói với tớ trong đó còn có phần chưa được chỉnh sửa.” Nghe thấy Khúc Tiêu Tiêu nói vậy, đặc biệt là Hạ Cầm Tâm, cô ấy hưng phấn đến nỗi sắp nhảy dựng lên.

“Tiêu Tiêu!” Hạ Cầm Tâm ôm chặt Khúc Tiêu Tiêu, “Tớ yêu cậu quá đi mất!”

“Cậu thích là tốt rồi.” Khúc Tiêu Tiêu thấy Hạ Cầm Tâm cười vui vẻ, khoé miệng cũng vô thức nở một nụ cười.

“Tớ thích lắm!” Hạ Cầm Tâm yêu thích không buông tay.

“À đúng rồi, bên trong còn có chữ ký của khách mời tham gia mỗi kỳ. Việt Triêu cũng có đó.” Khúc Tiêu Tiêu nói với Tiền Diểu.

Sáng sớm, trong phòng tràn ngập tiếng cười nói.

Thời gian của các thực tập sinh luôn eo hẹp, niềm vui ngắn chẳng tày gang, mấy người bọn phải đến đại sảnh ghi hình chương trình hôm nay.

Ngồi xuống vị trí của mình, qua mười mấy phút, tất cả mọi người đều đến đông đủ, các cố vấn cũng đã có mặt.

Lần này người thông báo lịch trình sắp tới không phải là Triệu Tự Nhan như lúc trước, mà là Việt Triêu.

Hôm nay anh vẫn mặc trang phục trẻ trung như ánh mặt trời, cả người giống như được ánh nắng bao phủ.

Đầu tiên, Việt Triêu vẫn nhìn về phía Khúc Tiêu Tiêu như thường lệ, thấy cô cúi đầu không nhìn mình mới lặng lẽ thu hồi ánh mắt, bắt tay vào công việc.

“Thời Đại Thần Tượng luôn giữ vững triết lý phát triển toàn diện, đào tạo thực tập sinh về mọi mặt, với tiêu chí đào tạo ra những thần tượng hàng đầu và giúp các thực tập sinh trở thành phiên bản tốt hơn của bản thân.”

“Tuần trước, chúng ta đã tiến hành huấn luyện ca hát và vũ đạo, đây là kỹ năng cơ bản của một thần tượng. Tuần này chúng ta sẽ tiến hành một khóa huấn luyện kỹ năng cơ bản khác – diễn xuất. Cô Lưu Hải Linh và tôi sẽ đảm nhiệm nhiệm vụ cố vấn trưởng huấn luyện kỹ năng diễn xuất của các bạn.”