Skip to main content

Trang chủ Quỷ Phi Trọng Sinh Ai Dám Đụng Phu Quân Của Ta Chương 56: Thái tử phi của bản điện

Chương 56: Thái tử phi của bản điện

3:04 chiều – 25/08/2025

Trong mắt Lãnh Mộ Hàn lóe lên một suy nghĩ sâu xa, nhưng cũng không nói trắng ra, trong phòng không có người, chắc chắn là Nguyệt Dung muốn giở trò gì.
Mà nữ nhân trước mắt này, nhìn nàng bình tĩnh như vậy, hắn đột nhiên có chút hứng thú, rất muốn biết nàng sẽ ứng đối như thế nào, hắn có loại dự cảm, nàng sẽ không làm mình thất vọng.
Phất phất tay, hộ vệ cấp tốc mà có thứ tự vào phòng kiểm tra, Linh Thứu lạnh nhạt quét mắt nhìn hộ vệ đang đi vào phòng, rất nhanh ánh mắt đã tập trung lên người một hộ vệ trong số đó.
Chỉ vì trong số tất cả hộ vệ, chỉ có hắn đi thẳng đến bàn sách của nàng.
Trong dự liệu, hộ vệ kia nhìn thấy thư thì cố ý ồ lên một tiếng, chờ người khác nhìn lại thì lấy thư trở lại bẩm báo Lãnh Mộ Hàn.
Lãnh Mộ Hàn dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn thoáng qua hộ vệ kia, cầm lấy thư, đảo mắt nhìn qua Linh Thứu, thấy Linh Thứu tinh nghịch nhìn hắn nháy nháy mắt thì hơi ngẩn người, ho nhẹ một tiếng, quyết định không nhìn nữ nhân hở ra là lại quyến rũ hắn kia nữa.
Mở thư ra, trong thư là động tĩnh gần đây của hắn, mà mở đầu chính là ngày nàng gả vào phủ thái tử.
Lãnh Mộ Hàn cầm thư không nói gì, Nguyệt Dung không biết đã thoát khỏi hai tên hộ vệ lúc nào đi tới, giả vờ nhìn thoáng qua, “Ồ? Đây không phải chữ viết của phế vật kia sao?”
Mặt Lãnh Mộ Hàn có chút không vui, cũng không biết sao mình lại lạnh giọng nói, “thái tử phi của bản điện còn chưa tới lượt một hạ nhân nghị luận!”
Quả thật nàng ta đã cứu hắn rất nhiều lần, nhưng cho dù không có nàng ta, hắn cũng có thể tìm được đan dược sư khác, có khi còn cao cấp hơn nữa, hắn cũng không phải nhất định dựa vào một đan dược sư là nàng ta.
Vả lại lúc trước nàng ta nằng nặc đòi ở lại báo ân, là một thuộc hạ, hắn đã rất dung túng nàng ta rồi, nhưng không có nghĩa là nàng ta có thể tùy ý làm bậy!
Giọng nói lạnh lùng khiến Nguyệt Dung run lên, sợ hãi đồng thời đáy lòng dâng lên một cỗ bi thương, trong lòng thái tử mình cũng chỉ là một hạ nhân? Lần trước hắn vì phế vật kia mà quát nàng, lần này chứng cứ đã vô cùng xác thực, thế mà còn hắn bảo vệ phế vật kia!
Nàng là thái tử phi của hắn! Còn mình lại chỉ là một hạ nhân! Sự so sánh nực cười biết bao?
Thế nhưng dựa vào cái gì! Nàng chỉ là một phế vật! Dựa vào cái gì có thể làm thái tử phi? Mình thua kém nàng ở chỗ nào chứ? Dựa vào cái gì mình lại chỉ có thể là một hạ nhân!
Nguyệt Dung càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy không công bằng, oán hận với Linh Thứu cũng càng sâu, nhưng cho dù trong lòng lại hận, trên mặt vẫn giả vờ tủi thân nói,
“Thuộc hạ biết sai, thuộc hạ cũng là vì nhìn thấy lá thư này quá tức giận cho nên mới lỡ lời. Không ngờ nhìn nàng đơn thuần vô hại, lại là gián điệp người khác phái tới! Mưu đồ hãm hại thái tử điện hạ!”
Nguyệt Dung nói không nhỏ, bọn hộ vệ nghe vậy đương nhiên cũng đoán được nội dung trong, ai nấy đều phẫn nộ nhìn Linh Thứu.
Linh Thứu vẫn rất bình thản, khẽ cười nhìn gương mặt càng lúc càng lạnh lùng của Lãnh Mộ Hàn, sau đó lại dùng ánh mắt đồng tình nhìn Nguyệt Dung, thật ngốc, nàng ta thật sự nghĩ Mộ Hàn dễ lừa như vậy sao?
Nếu không phải hắn cam tâm tình nguyện, ai lại có thể âm mưu hãm hại hắn? Cũng như lúc trước, nàng cho là mình lừa được hắn, lại không biết thật ra hắn đã biết hết.
Nguyệt Dung còn đang đắc chí, nghĩ Lãnh Mộ Hàn tức giận vì Linh Thứu phản bội, vừa nghĩ như thế, cũng tự động coi những lời vừa nãy của Lãnh Mộ Hàn là do đang bực bội nên giận cá chém thớt, thế là càng thêm cố gắng thêm mắm dặm muối.
“Thái tử điện hạ, xin hãy phế bỏ danh hiệu thái tử phi của nàng đi! Người mưu mô ác độ, vong ân phụ nghĩa như nàng căn bản không xứng trở thành thái tử phi!”
Lãnh Mộ Hàn cười lạnh, “Ồ? Mưu mô ác độc, vong ân phụ nghĩa? Ngươi…”
Linh Thứu lại lên tiếng ngắt lời, “Không biết tại sao Nguyệt Dung cô nương lại hiểu lầm bản phi như thế?”