Skip to main content

Trang chủ Phu Nhân Đại Boss Có Chút Tàn Nhẫn Chương 37: 37

Chương 37: 37

3:33 chiều – 18/08/2025

Không biết là do sợ hãi hay là do không gian chật chội mà cả người Ban Giai Giai ớn lạnh, mồ hôi lạnh lấm tấm cũng rịn ra từ lỗ chân lông.
Chỉ trong chốc lát, cả người ướt đẫm mồ hôi đến khó chịu.
Nơi bụng dưới truyền đến cảm giác đau thắt âm ỉ.
“Cô… rốt cuộc cô đã tiêm cho tôi thuốc gì?”
Cảm giác cực kỳ tội tệ này khiến Ban Giai Giai hoảng sợ.
Thang Tư Lan không trả lời mà đi vòng ra sau lưng cô ta, cởi dây trói.
“Cô có ý gì?”
“Thả cô.”
Câu trả lời dứt khoát của Thang Tư Lan khiến Ban Giai Giai trở nên cảnh giác.
Cô ta đang chơi trò gì vậy?
Khoé mắt thoáng nhìn thấy sự cảnh giác của Ban Giai Giai đối với mình, Thang Tư Lan nhếch môi: “Cô có thể ra ngoài tìm thuốc giải, nhưng loại thuốc này của tôi trong vòng ba phút đã hoàn toàn ngấm vào máu. Trừ phi cô hút sạch máu trong người mình, nếu không tuyệt đối không thể loại bỏ sạch sẽ. Đương nhiên, nếu tôi dám tiêm cho cô thì đã chắc chắn rằng ngoại trừ tôi ra thì không một ai có thuốc giải độc, bất cứ dụng cụ hay kỹ thuật y tế nào cũng không thể tìm ra được.”
Ban Giai Giai giật mình hoảng hốt, sau đó lại thả lỏng.
“Cô sẽ phải hối hận.”
Thấy cô ta rõ ràng không tin mình, Thang Tư Lan nhún vai: “Cô có thể thử mà, có lẽ lúc nãy cô cũng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình đúng không?”
Liếc mắt nhìn thấy khuôn mặt vặn vẹo của Ban Giai Giai, Thang Tư Lan hài lòng xoay người đi ra khỏi phòng chứa nước.
*
Ngày hôm sau.
Thi Hoa mồ hôi đầm đìa chạy đến , “bịch bịch” gõ vang cửa phòng của cô.
Thang Tư Lan mở cửa ra, nhìn thấy sắc mặt con khó coi hơn cả ăn phải phân của anh ta, nói: “Sao vậy?”
“Điện thoại của cô đâu, tại sao không gọi được?
Thang Tư Lan, người vẫn còn ngơ ngác chưa đánh răng rửa mặt, chỉ vào điện thoại di động nằm trên bàn: “Hết pin rồi.”
Thi Hoa tức giận đến mức suýt nữa ngã xuống.
Tại sao lúc trước anh ta không nhận ra Thang Tư Lan còn có một tật xấu này, có điện thoại nhưng không sạc pin, không khởi động máy, vậy thì còn dùng điện thoại làm gì?
“Cô…” Thi Hoa hít một hơi thật sâu: “Đánh răng rửa mặt ngay, tôi ở dưới chờ cô, ba phút!”
Xoay người đóng sầm cửa lại!
Thang Tư Lan chớp chớp mắt, ăn phải thuốc súng sao?
Mười phút sau.
Thang Tư Lan nhẹ nhàng khoan khoái bước xuống lầu.
Thi Hoa đứng bên cạnh xe liên tục nhìn vào kim đồng hồ, nhìn thấy người cuối cùng cũng bước xuống, đang định phát hoả.
Nhưng khi nhìn thấy cách ăn mặc thoải mái bình thường của cô, mấy câu nói như mắc kẹt trong cổ họng, tiến thoái lưỡng nan.
Bồ đồ thể tháo với quần dài áo dài, dáng người chuẩn chỉnh, đôi chân thon dài kia.
Cô vén mái tóc dài của mình, hỏi: “Đi đâu vậy?”
“Tôi nhớ tôi đã nói với cô rồi mà, phải tham gia vào một thông cáo gấp.”
“Đã nói rồi.”
Cho nên phải đi đâu?
“Hôm nay có một cuộc phỏng vấn của Úc Cảnh Nhuận, cô cùng đi đến đó đi.”
“Phỏng vấn của anh ta, tôi đi qua đó chẳng phải có vẻ rất đột ngột sao? Đến lúc đó mấy tờ báo lại viết lung tung, đừng trộm gà không thành…”
“Bảo cô đi thì cứ đi đi, hỏi nhiều thế làm gì? Những chuyện như thế này công ty đã giúp cô suy xét cẩn thận rồi, cho nên cô chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp, đừng gây thêm chuyện là được!”
“Nói tóm lại là bảo tôi làm một con búp bế giẻ rách chứ gì?”
Ấn đường Thi Hoa nhảy dựng lên.
Sau khi lên nghe và nghe Thi Hoa giải thích cặn kẽ, cuối cùng Thang Tư Lan cũng đã hiểu tại sao công ty lại sắp xếp như thế rồi.
Thông qua sự hợp tác với nhau trong hai bộ phim, quang minh chính đại tham dự tham dự cuộc phỏng vấn của Úc Cảnh Nhuận cũng là chuyện hết sức bình thường và hợp lý.
Trường quay của một đài truyền hình nào đó.
Thi Hoa chào hỏi với người phụ trách xong lập tức dẫn Thang Tư Lan đi vào trong, chuyên viên trang điểm đang trang điểm cho Úc Cảnh Nhuận quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhìn thấy Thang Tư Lan đến đây thì ngạc nhiên không thôi.
Lúc này quản lý của Úc Cảnh Nhuận cũng vô cùng buồn bực, bởi vì ông chủ của bọn họ cũng chỉ thông báo cho anh ta mới đây thôi.
Sau này, có lẽ Úc Cảnh Nhuận sẽ phải thường xuyên hợp tác với Thang Tư Lan rồi.
Chuyện này chẳng phải đang mượn thế lực của Úc Cảnh Nhuận để bò lên trên sao?
Không biết người phụ nữ này có bản lĩnh như thế nào mà ngay cả tổng giám đốc của Trung Kỷ cũng có thể tác động đến.
Khiến Trung Kỷ công khai hợp tác với Kim Quang.
Thi Hoa rời khỏi nơi này với người đại diện của Úc Cảnh Nhuận là Hà Nguỵ, để Thang Tư Lan ở lại.
“Tiền bối Úc.”
Khi Úc Cảnh Nhuận biết được chuyện này từ người đại diện của mình, tâm trạng anh rất phức tạp.
Theo ý của người đại diện thì Thang Tư Lan nhận được cơ hội này thông qua một mối quan hệ không chính đáng.
Anh ta cũng biết được chuyện Kim Quang muốn dốc hết toàn lực nâng đỡ cô từ chỗ người đại diện.
“Biết là cô sẽ đến, nhưng không ngờ lại đến sớm như thế!”
Gấp gáp như thế.
Thang Tư Lan ngồi xuống một chiếc ghế trống, lập tức có chuyên viên trang điểm đến đây trang điểm cho cô.
Thang Tư Lan đưa tay ra ngăn cản: “Tôi không cần.”
Chuyên viên trang điểm liếc nhìn làn da của Thang Tư Lan, không khỏi ghen tị.
Làn da trơn bóng trắng nõn không tì vết giống hệt như một đứa trẻ sơ sinh.
Chẳng trách cô không cần những thứ này hỗ trợ.
Ngay sau đó, có người đi vào mời Úc Cảnh Nhuận ra ngoài, cuộc phỏng vấn đã được bắt đầu.
Thang Tư Lan là vai phụ, không thể đi ra ngoài cướp đoạt sự nổi bật của nhân vật chính ngay được.
Hiện trường phỏng vấn rất lớn.
Không cần phải mời thêm diễn viên tạm thời, với số lượng fan hùng hậu kinh người của Úc Cảnh Nhuận, chỉ mới bắt đầu màn chào hỏi đã thu hút không ít khán trả đến xem trực tiếp.
Mặc dù cú giật gân không quá lớn nhưng cũng tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến người hâm mộ.
Các fans cũng muốn biết thật giả trong những chuyện đó.
Úc Cảnh Nhuận không phải là người mới bước chân vào giới giải trí, câu trả lời không đánh mất đi sự thẳng thắn của anh đã làm hài lòng tất cả mọi người.
Dùng cách thức trêu đùa để tiết lộ chuyện phía sau.
Rằng khách mời chỉ mời một mình Thang Tư Lan.
Bằng cách đó, Thang Tư Lan có vẻ đặc biệt và dễ khiến người khác nhớ kỹ.
Trong khoảnh khắc Thang Tư Lan xuất hiện trên sân khấu, dưới khán đài lập tức xì xào bàn tán.
Người dẫn chương trình cũng cảm thấy xấu hổ.
Ngồi trên sân khấu, tiếp nhận những đợt tấn công dồn dập của người dẫn chương trình, Thang Tư Lan đều đối đáp trôi chảy, không hề cố ý thu hút ống kính máy quay từ chỗ Úc Cảnh Nhuận.
Cứ thế sẽ không khiến các fans của Úc Cảnh Nhuận cảm thấy quá phản cảm.
“Ở đây có một câu hỏi cuối cùng.” Khi cầm lấy chiếc thẻ chứa câu hỏi kia, trong lòng người dẫn chương trình cảm thấy hơi thấp thỏm, nhưng ngoài mặt không thể hiện bất cứ điều gì, đọc câu hỏi: “Mọi người đều biết Tư Lan và Cảnh Nhuận đang hợp tác với nhau, căn cứ vào những bức ảnh thân mật được lan truyền trên mạng xã hội trước đó, một cư dân mạng muốn hỏi liệu có phải Tư Lan đang nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ với Úc Cảnh Nhuận hay không?”
Câu hỏi này quá thẳng thắn và táo bạo.
Thang Tư Lan cũng rất ngưỡng mộ biên kịch nào dám đặt ra những câu hỏi như thế này.
Trường quay trở nên yên tĩnh.
Thi Hoa ở sau hậu trường cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, sợ Thang Tư Lan sẽ mồm nhanh hơn não nói ra những lời không nên nói.
Thang Tư Lan nhìn về phía ống kính máy quay, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười mị hoặc: “Trong phim, đúng là tôi có tình cảm nam nữ với Úc tiền bối.”
“Câu nói này của Tư Lan có phải đang cho thấy ngoài đời thực, cô cũng có suy nghĩ như vậy không?”
Người dẫn chương trình xuyên tạc lời nói của cô, hỏi.
Thang Tư Lan thần bí mỉm cười, đối mặt với máy quay, gương mặt này khiến người ta sinh ra một cảm giác mị hoặc và chìm sâu trong ảo giác căng thăng hồi hộp!
“Úc tiền bối rất tốt, bình thường rất quan tâm đến những người mới như chúng tôi. Đương nhiên tôi cũng hi vọng mình sẽ thích một Úc tiền bối đẹp trai dịu dàng và khí chất như vậy…”
Màn hình chợt loé lên.
Màn hình TV của một trang viên nào đó ở Nam Thành bị tắt phụt, tiếng xe lăn chuyển động vang lên, một bóng người u ám thâm trầm tựa vào chiếc xe lăn được chế tạo đặc biệt, ngước đôi mắt đen nhanh sâu không thấy đáy nhìn bầu trời âm u ngoài kia.
Vân vê một mẩu thuốc lá trong gạt tàn vẫn còn loé lên mấy đốm lửa!
Không gian tĩnh lặng cùng với tàn thuốc lập lèo khiến bầu không khí nơi đây càng thêm phần u ám ủ dột.