Đúng lúc Phong Hề đang mơ màng thì thấy một cái cây cỏ nhỏ từ trong sơn động kia ra ngoài.
Phong Hề nhìn xong liền mở to mắt!
Nhanh chóng đưa tay lên đỉnh đầu sờ một cái, không thấy gì khác, rất tõ ràng, thứ đang đi từ trong sơn động ra, chính là cây cỏ thối nhà nàng.
Chuyện gì vậy?
Cỏ nhỏ mới từ trong động đi ra, dường như đang cật lực kéo một vật màu đen bò về phía Phong Hề.
Không đợi Phong Hề phản ứng, tiếng tạch tạch vốn dĩ đang ở cửa hang nhanh chóng vang lên rõ hơn.
Dựa vào âm thanh đó có thể thấy thế trận không nhỏ.
Cái này không phải là…
Nhưng đúng lúc này tiếng tạch tạch nhỏ bé vang lên khiến Pháp lão đang cung kính đứng ở cửa chú ý.
Sắc mặt nghiêm lại, ánh mắt hiện lên sự thâm trầm, quay đầu nhìn về phía cây đại thụ Phong Hề đang ẩn thân.
“Ai?” Pháp lão nghiêm giọng: “Là ai trốn ở đó? Đi ra đây cho ta.”
Không thể phủ nhận, sau khi Pháp lão nói xong, những lão giả kia dường như mới chú ý đến tiếng động nhỏ kia.
Xem ra cấp bậc vẫn khác nhau rất nhiều, phẫn nộ trong lòng lại một lần nữa yên lặng ép xuống.
Lúc này trong lỗ nhỏ ở thân cây có một ngọn hắc thảo hút máu từ từ bò ra.
Đáng chết! Cây cỏ thối kia đang làm gì vậy?
Lúc này Phong Hề không có tâm trạng dạy dỗ cây cỏ nhỏ phiền toái kia, vội vàng thử điều động áp lực trong trận đồ bát quái, đem nó dẫn ra ngoài.
Đột nhiên một trận áp lực như núi xuất hiện khiến tất cả mọi người chấn động.
Trên không trung vắng vẻ, một thân ảnh đen xuất hiện không báo trước.
Áo choàng đen bao phủ, không nhìn thấy đầu chân, chính là áo choàng đen hóa trang thành, nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người…
“Vừa nãy là tên tiểu tử nào muốn gặp mặt bản tôn? Chắc chắn là chết cũng không hối tiếc sao? Được, bản tôn liền thanh toàn bóp chết ngươi.” Một giọng khàn khàn không phân biệt được nam nữ trầm thấp vang lên, tựa như từ một nơi xa xôi truyền đến.
Áo choàng đen bay lơ lửng giữa không trung, không có chút nguyên tố dao động.
Mọi người ngạc nhiên kinh hãi!
Không có nguyên tố nhưng vẫn bay trên không trung như giẫm trên mặt đất bằng phẳng.
Dù như Giang lão đã đến tiến hóa sư cũng không thể không sử dụng nguyên tố mà có thể bay lên được, huống chi, dung hợp vật thể bên trong khiến người khác không phát giác ra được.
Rõ ràng, người này, để cao thâm đến mức không thể hình dung ra được…
Đáng sợ, thực sự đáng sợ, đối mặt với người này, khiến những cường giả luôn cao cao tại thượng cảm thấy mình không khác gì phế vật.
Nếu như cao nhân kia muốn giết bọn họ thì cũng chỉ như giết một con kiến mà thôi.
Nghĩ đến điều này, không ít người âm thầm hít một hơi.
Con ngươi Pháp lão co lại, toàn thân run lên một cái, thân hình khẽ động, một ánh sáng tím lóe lên, thân hình đã đứng bên cạnh bóng đen kia.
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bịch một tiếng, hai gối quỳ trên mặt đất.
Trên khuôn mặt già hiện lên sự kính ngưỡng sùng bái: “Các hạ, ngài thu ta đi! Những lời ban nãy là ta nói, xin ngài hãy thu nhận ta, giặt quần áo nấu cơm, cái gì cũng được, chỉ cần ngài có thể thu ta làm đồ đệ, về sau, ngài nói đông, đệ tử ta…”
“Ngươi dựa vào đầu mà muốn bái bản tôn làm sư phụ?” Không đợi Pháp lão nói xong, giọng nói khàn khàn kia lại vang lên, kèm theo đó là một nụ cười lạnh khinh thường.
Lập tức một áp lực càng lớn hơn truyền đến, dường như cao nhân đang tức giận nên phát ra áp lực ép xuống.



