Skip to main content

Trang chủ Sau Khi Sống Lại Trở Thành Đại Lão Trong Lòng Kiều Chương 5: Không vui

Chương 5: Không vui

4:12 chiều – 23/09/2025

Tô lão phu nhân ho nhẹ một tiếng: “Sau khi nương của A Ly mất, nhị phòng được giao cho nương của Ngọc tỷ nhi quản lý, chung quy cũng không phải chuyện gì lớn, từ hôm nay các việc trong nhị phòng sẽ giao cho ngươi, lát nữa ngươi và nương của Ngọc tỷ nhi tự bàn giao với nhau!”
Thái Lệ Nương theo bản năng nắm chặt khăn tay, cúi đầu đứng tại chỗ chờ đợi.
“Tiệc mừng thọ… sẽ giao cho nương của Ngọc tỷ nhi lo liệu, nương của Cửu tỷ nhi sẽ hỗ trợ. Nếu cần nhị phòng hỗ trợ thì có thể tìm Thái di nương!”
Cửu tỷ nhi mà Tô lão phu nhân nói chính là Ngũ tiểu thư Tô Thiển Cửu, con vợ cả của tam phòng.
Tô Thiển Cửu hơi chuyển tầm mắt khi nghe Tô lão phu nhân nhắc tên mình, thời gian còn lại, nàng ta đều mở to hai mắt nhìn chằm chằm mấy đĩa điểm tâm đặt ở bàn bên người Tô lão phu nhân, cổ họng không nhịn được theo bản năng nuốt nước miếng mấy cái.
Tô Thiển Ly thấy vậy không khỏi buồn cười.
Lúc này trong lòng nàng ấm áp như tắm gió xuân.
Đúng là gừng càng già càng cay!
Công việc chính của nhị phòng, ngoài mặt thì do đại phu nhân Hạ thị quản lý nhưng để tránh tị hiềm, từ khi Thái Lệ Nương được thăng lên làm bình thê, Hạ thị đã sớm giao phần lớn công việc của nhị phòng cho Thái Lệ Nương quản lý.
Lần này Thái Hoài Nhân gây sức ép, Tô lão phu nhân chỉ cần công khai giao lại quyền quản lý nhị phòng cho Thái Lệ Nương là giải quyết xong.
Nhưng không, cho dù bọn họ có mơ ước vị trí chính thê thì cũng phải đi từng bước từ quản gia đến quản sự.
Tô lão phu nhân nâng chén trà trong tay lên, nhẹ nhàng thổi lá trà trên mặt nước, nâng mắt liếc nhìn Thái Lệ Nương.
Thái Lệ Nương nắm chặt khăn tay, sắc mặt tái mét.
Rốt cuộc không giả vờ nổi nữa!
Tô lão phu nhân làm việc gì cũng đều có tính toán.
Năm đó của hồi môn của Nhị phu nhân Vương Khâm Âm cũng không ít, sau khi người mất, tất cả của hồi môn của bà đều để lại cho A Ly.
A Ly của bà chính là một trong số ít những tài phú nhỏ tuổi nhất Trường An thành.
Cho dù Thái Lệ Nương nắm giữ quyền quản gia nhị phòng thì bà ta cũng không thể gây thương tổn đến một đầu ngón tay của A Ly.
Nếu Thái thế tử vì muội muội của mình mà ra mặt đòi địa vị thì lão bà đây cũng sẽ không keo kiệt, nhất định đồng ý.
Bà vừa ra tay đã giao quyền quản gia, như thế đã đủ hào phóng rồi chứ!
Đại phu nhân thâm ý liếc nhìn Thái Lệ Nương, lúc này bà ta mới đứng dậy hơi cong chân hành lễ với Tô lão phu nhân, đáp ứng.
Sau đó bà ta chuyển sang nhìn Thái Lệ Nương, cười nói:
“Muội muội, Kết Hương Uyển nằm cạnh vườn bên Nhị phòng, bên đó hoa cỏ nở rộ rực rỡ xuân sắc nhất, mấy ngày nữa tiệc mừng thọ sẽ tổ chức ở đó. Làm phiền muội muội nhường lại Nam uyển và Cẩn uyển để làm nơi nghỉ ngơi cho khách nam và khách nữ.”
Thái Lệ Nương hít sâu một hơi, xoay người, đổi thành một khuôn mặt tươi cười, cúi người hành lễ và đồng ý với đại phu nhân Hạ thị.
Điểm tâm sáng đã được đưa lên, mọi người chuyển bước đi đến phòng ăn.
Sau khi hầu hạ Tô lão phu nhân ăn sáng xong, Thái Lệ Nương lập tức trở về Kết Hương Uyển, nổi giận đùng đùng đập vỡ một cái chén phỉ thúy.
Muốn chèn ép bà ta sao, không có cửa đâu!
Bao năm qua Thái Lệ Nương thận trọng từng bước giúp huynh trưởng giành được vị trí thế tử.
Hai huynh muội bà ta lấy được lòng chủ mẫu, được ghi tên dưới danh nghĩa chủ mẫu, trở thành đích thứ tử và đích thứ nữ (con trai thứ và con gái thứ dòng chính), có quyền lực hơn những thứ nam thứ nữ khác.
Bà ta chấp nhận chịu ấm ức gả làm thiếp của Tô Tiến Nghĩa.
Khó khăn lắm mới hại chết Nhị phu nhân Vương Khâm Âm, sau đó được nâng lên làm bình thê.
Hiện tại bà ta chỉ kém chính thê một bước, tuyệt đối sẽ không từ bỏ!
“Nếu thư của huynh trưởng vẫn không gây được sức ép, ta lại phải châm thêm lửa rồi…”
Thái Lệ Nương nắm chặt khăn tay, cố gắng đè nén hận ý trong lòng xuống, gọi Thái ma ma tới, thấp giọng phân phó…
Thái ma ma vừa đi từ Kết Hương Uyển ra đã vội vàng ra khỏi phủ từ cửa sau. Một tiểu nha hoàn nấp ở góc tối vội vàng chạy về hướng Ngọc Ly Các sau khi thấy bà ta đi ra khỏi phủ…
Hầu Kỳ đi vào thư phòng, báo cáo toàn bộ tình hình cho Tô Thiển Ly, sau đó lùi về đứng ở sau lưng tiểu thư nhà mình, trong mắt đầy lo lắng.
“Tiểu thư, vừa nãy Thái ma ma này ra ngoài, không biết bà ta đi đâu, làm cái gì?”
Tô Thiển Ly đang tập viết theo bảng chữ mẫu, bút trong tay không hề dừng lại: “Ta cũng không biết!”
Hầu Kỳ nghe vậy càng nóng nảy: “Nếu bọn họ liên hợp với nhau hãm hại tiểu thư thì phải làm sao đây?”
“Không đâu, mấy ngày tới Thái di nương không có thời gian rảnh đối phó với ta. Tuy ta không biết bà ta đi đâu, nhưng ta biết tính toán lúc này của bà ta, yên tâm, tiểu thư nhà ngươi đã nắm chắc! Nghe nói Hạ lang trung trong phủ muốn cáo lão hồi hương, lát nữa ngươi cầm năm mươi lượng bạc đưa cho ông ta, nói cho ông ta biết, mấy ngày này tổ mẫu không có thời gian rảnh, lúc nào có thời gian ta sẽ cho người đến báo cho ông ta biết, lúc đó ông ta lại đến từ chức!”
Thấy vẻ mặt tiểu thư nhà mình chắc chắn như đã tính toán sẵn trong lòng, lúc này còn có tâm tư sắp xếp việc khác, gánh nặng trong lòng Hầu Kỳ nhẹ hơn không ít, lúc này mới đáp ứng.
Hầu Kỳ hầu hạ bên người Tô Thiển Ly mỗi ngày nên cũng phát hiện ra chủ tử nhà mình sau một hồi bệnh nặng mấy tháng trước, từ khi tỉnh lại, hình như cả người đã thay đổi thành một người khác.
Chuyện đầu tiên nàng làm sau khi tỉnh lại chính là ra lệnh cho Hầu Kỳ khóa cửa thư phòng, chỉ cho phép Hầu Kỳ và Vương ma ma đi vào.
Chỉ cần không ra ngoài, đa số thời gian tiểu thư đều ở trong thư phòng luyện chữ.
Nhưng trước kia, tiểu thư rất ít khi làm vậy, còn luyện đàn nhiều hơn.
Hiện giờ có vẻ tiểu thư có chủ kiến, vững vàng và bình tĩnh hơn.
Ngay cả Vương ma ma cũng vui mừng không thôi, nói tiểu thư đã trưởng thành rồi.
Hầu Kỳ cũng thích tiểu thư của bây giờ, nàng sẽ không dễ dàng để người khác bắt nạt…
Hầu Kỳ hơi liếc mắt nhìn lên, lúc này mới phát hiện ra sau khi tiểu thư từ chùa Bạch Vân trở về đến giờ, nàng vẫn luôn viết đi viết lại tờ giấy này.
Mấy ngày trôi qua, nếu không phải giấy có sự cũ mới khác nhau thì ngay cả Hầu Kỹ cũng không thể phân biệt được tờ nào là tờ gốc, tờ nào do tiểu thư nhà mình viết lại.
“Chậc chậc, tiểu thư, thật sự giống nhau như đúc. Hả, đây là chữ của ai vậy?”
“Tần vương!”
“Tần… Tần vương?”
Hai chân Hầu Kỳ mềm nhũn, lảo đảo lùi vài bước, lưng tựa vào bức tường phía sau mới ổn định được thân mình.
Tần vương chính là mãnh thú hồng thủy, mọi người có thể tránh rất xa sẽ tránh rất xa, tiểu thư sao lại viết lại chữ của hắn chứ?
Chuyện này, chuyện này…
Ba ngày sau, trong phủ có khách quý tới chơi.
Sáng sớm, Tô lão phu nhân đã cho người tới gọi Tô Thiển Ly.
Chờ nàng ăn mặc chỉnh tề đi đến Tùng Hạc Đường mới phát hiện có rất nhiều người ngồi ở gian ngoài.
Chỉ thấy một lão phu nhân ngồi ở trên đang vui vẻ hàn huyên với Tô lão phu nhân.
Bên trái có mấy nữ tử đang ngồi, mặt mày tinh xảo, cách trang điểm ăn mặc không hề tầm thường.
Có một vị công tử kề sát một vị phu nhân, đang ngồi đối diện Tô Thiển Nguyệt.
Mỗi lần hắn ta đáp lời trưởng bối đều theo bản năng liếc nhìn nữ tử xinh đẹp mềm mại ở đối diện, đáy mắt đầy gợn sóng.
Cuối cùng Trung Dũng Hầu phủ cũng tới!
Kiếp trước, Thái Hoài Nhân và Thái Lệ Nương ngầm sắp xếp gả Tô Thiển Nguyệt cho Tam công tử Văn Huyền là con vợ cả của Trung Dũng Hầu phủ, trở thành tam thiếu phu nhân, cả đời sống trong nhung lụa và vinh quang.
“A Ly, còn không mau tới bái kiến Tạ lão phu nhân và Điền phu nhân!”
Nghe Tô lão phu nhân gọi, Tô Thiển Ly nở nụ cười xinh đẹp, chậm rãi bước vào trong chào hỏi từng người.
Ngồi hàng đầu là Tạ lão phu nhân mặc y phục tơ lụa màu nâu, mỉm cười đánh giá Tô Thiển Ly một lượt rồi chậc chậc mấy tiếng.
“Nhìn cái khí chất này xem, hào phóng khéo léo, xinh đẹp đoan trang, lão tỷ tỷ thật có phúc, dạy ra tôn nữ nhi, đứa nào cũng tài giỏi, thật làm người ta hâm mộ!”
Trung Dũng Hầu phu nhân Điền thị ngồi ngay ghế dưới cũng mở lời phụ họa: “Đúng vậy, ta còn cho mấy cô nương trong phủ ta rất khá, hôm nay mới biết mắt ta thật thiển cận. Ngươi nhìn tam tiểu thư xem, thật khiến người yêu thương.”
Bà ta thở dài một tiếng, lại chuyển đề tài: “Bà mẫu của ta tuổi tác đã cao, thân thể khi tốt khi xấu, luôn phải trông nom một khắc cũng không thể lơ là, ta đã nhiều ngày không ra phủ, mấy ngày gần đây thật vất vả, lúc này nhờ cô mẫu ta mới có thời gian tới Tô phủ uống chén trà!”
“Sau này cần phải tới thường xuyên, đi lại nhiều hơn mới quen thuộc không phải sao!” Đại phu nhân Hạ thị cười tiếp lời.
“Uống trà, uống trà!”
“Được, được!”
Trong lúc nhất thời chỉ nghe thấy tiếng nắp trà chạm vào miệng chén phát ra âm thanh thanh thúy, hương trà mờ mịt, bầu không khí thật náo nhiệt.
Đột nhiên, một tiểu nha hoàn tiến vào, dừng phía sau Tống ma ma, bẩm báo cái gì đó.
Tô Thiển Ly tinh mắt phát hiện ra, nhỏ nhẹ lên tiếng: “Ma ma, có chuyện gì quan trọng sao?”
Tống ma ma cười trả lời: “Bẩm Tứ tiểu thư, Hạ lang trung trong phủ cáo lão hồi hương, trước khi đi muốn đến chào từ biệt lão phu nhân, ông ta đang chờ ở bên ngoài, lão nô định bảo ông ta trở về.”
Tô Thiển Ly liếc nhìn ngoài phòng, xoay người dựa vào cánh tay Tô lão phu nhân, mềm mại nói:
“Tổ mẫu, Hạ lang trung đã lớn tuổi rồi, lúc này mặt trời đang lên cao…”
Tô Thiển Ly nhìn Tô lão phu nhân, muốn nói lại thôi.
“Nơi này không có người ngoài, mời vào đi!” Tô lão phu nhân lên tiếng.
Một lát sau, tiểu nha hoàn dẫn một ông lão râu trắng bạc phơ đi vào gian ngoài.
Chỉ nghe thấy “Choang” một tiếng, mọi người quay đầu nhìn lại nơi phát ra âm thanh, lại phát hiện chén trà trong tay Trung Dũng Hầu phu nhân Điền thị rơi trên mặt đất, vỡ nát.
Nào, đoán xem, giấc mộng mẹ quý nhờ con của Thái Lệ Nương có ngâm nước nóng hay không?