“Đưa cho ta xem thử được không?” Linh Thứu cười nhạt nói.
Lão nhân đồng ý, cũng không hỏi thêm gì, lấy chừng hai mươi mấy tờ đưa cho Linh Thứu.
Linh Thứu rút một tờ trong đó ra, dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ một chút ở phía trên, lại lật lại nhìn một chút, trong đầu nhớ lại kiến thức quỷ lão đầu dạy, giấy vàng chính diện phải nhám mà không đâm vào tay, dễ dàng cho việc vẽ bùa, mặt sau phải trơn láng mà không dầu, dễ dàng cho ném ra, phải có màu vàng nhưng vẫn có thể xuyên thấu, chất liệu phải mềm mại mà dẻo dai.
Dựa vào mấy điểm này, giấy vàng này không tính tốt nhất, nhưng cũng khá tốt.
“Ông chủ, hơn hai trăm tờ này ta lấy hết.” Linh Thứu nói xong, cậu bé ở bên cạnh vốn là ngoan ngoãn nhìn ông nội bán đồ bỗng reo lên, “Ông nội ông nội! Nàng lấy hết cả hơn hai trăm tờ này! Mười tờ một văn, hơn hai trăm tờ chúng ta sẽ có hai mươi mấy văn! Cộng thêm chỗ tiền chúng ta tiết kiệm lúc trước, hôm nay có thể mua được thuốc cho bà nội rồi!”
Linh Thứu nhìn sang, cậu bé đang rất hào hứng nói, ông lão giật mình, xụ mặt quát cậu bé, “không được thiếu lễ phép như vậy!”
Cậu bé hơi sững sờ, lúc này mới phát hiện mình vui quá nên quên mất ở đây còn có khách, vội sợ hãi cúi thấp đầu, “Dạ” sau đó lại lặng lẽ ngẩng đầu nhanh chóng nhìn thoáng qua sắc mặt Linh Thứu.
Ông lão đang muốn xin lỗi thay cháu của mình, Linh Thứu đã cười cười, “Không sao, lão bá không cần chú ý.”
Ngữ khí thân thiện khiến ông lão thở phào một hơi, thái độ với Linh Thứu cũng càng thêm cung kính hơn.
Tổ tông của ông lão cũng là phù chú sư, thế nhưng từng đời từng đời truyền thừa xuống, đến đời của ông thì chỉ còn biết làm giấy vàng, đáng thương con trai và con dâu của ông lại chết sớm, để lại một đứa cháu trai nhỏ như vậy, có lẽ rất nhanh thôi cũng không thể làm phù chú được nữa rồi.
Cũng bởi như thế, địa vị của bọn họ ở đại lục Thần Lạc sớm đã không thể so với mấy trăm hoặc mấy chục năm trước rồi, đây vốn là thế giới cường giả vi tôn, bọn họ mở cửa hàng bên ngoài, cũng không có ít bị người khác bắt nạt.
Linh Thứu lấy ra ba mươi văn đưa cho ông lão, nhớ tới lời cậu bé nàng lại nói, “Không cần trả lại.”
Ông lão nhân ngẩn, một giây sau khóe mắt đã ẩm ướt, nhưng ông biết, bây giờ không phải lúc để khiêm nhượng, vợ ông từ khi đi theo ông đã không có được một ngày tốt lành nào, mà đây là tiền để cứu mạng!
Lúc này quỷ lão đầu cũng ăn xong đã tìm tới, nhìn đống giấy vàng trước mặt, cảm giác vô cùng thân thiết, nhìn lại hai ông cháu kia, xem chừng hẳn là hậu nhân phù chú thế gia, than thở lắc đầu, không khỏi thương cảm.
Mặc dù những người này cũng không có quan hệ máu mủ với lão, thế nhưng đến cùng bọn họ cũng là hậu nhân phù chú sư không phải sao? Đều diệt tuyệt rồi còn phân chia nhà ngươi nhà ta gì nữa, chỉ cần là có liên quan đến phù chú sư, thì đều là một nhà!
“Tránh ra tránh ra!” Ngay lúc ông lão lấy giấy vàng cho Linh Thứu, bên ngoài lại vang lên tiếng ồn ào.
“Chuyện gì vậy?” Linh Thứu nhíu mày, thuận miệng nói, lúc này mới phát hiện sắc mặt của ông lão đã tái mét, ngay cả cậu bé cũng có vẻ rất sợ hãi, nhưng cậu lập tức phản ứng lại, bối rối nói, “ông nội, con mang hai mươi bảy văn này đi giấu trước nhé!” Nói xong cũng cầm tiền chạy đi.
Linh Thứu có chút không hiểu, đã nghe ông lão vội vàng nói với Linh Thứu, “cô nương, ngươi đi nhanh đi! Đi mau! Ác bá của con phố này lại tới rồi! Hắn chẳng những thu phí bảo kê, còn trắng trợn cướp đoạt dân nữ nữa!”
Linh Thứu bất động, “Đây là kinh thành, không có người quản sao?”
“Quản? Tỷ tỷ của hắn là sủng phi trong cung! Làm sao quản được! Ai dám quản!”



