Người nam tử đến truyền lời nhìn người chung quanh trào phúng Bắc Ảnh Linh Thứu, thỉnh thoảng lại có người nói lây đến chủ tử nhà hắn nữa, mặt càng tỏ ra khó chịu, trong lòng đã không thích Bắc Ảnh Linh Thứu nay lại càng không thích hơn.
Đang lúc hắn mất hứng chuẩn bị quay người rời đi, một cánh tay thon thả từ trong kiệu đưa ra ngoài, một giây sau, màn kiệu bị én lên, chỉ nhìn thấy một nữ tử mặc hỉ phục xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Mới nhìn qua, nữ tử hình thể tinh tế, lại không thiếu khí chất đặc biệt toát ra, nhưng gương mặt nhìn qua lại không có gì xuất chúng, thế nhưng đôi mắt kia lại sáng rực, mang lại cho người nhìn một ảo giác như mình bị loá mắt.
Ngay tức thì, không chỉ là đám người xung quanh ngẩn người, ngay cả nam tử đến truyền lời cũng không khỏi thất thần một lát, thẳng đến khi Linh Thứu cười nhạt nói.
“Nếu vậy, thì bản thái tử phi cũng không câu nệ tiểu tiết nữa, mang bản thái tử phi đi nghỉ ngơi đi.”
Liên tiếp hai câu ‘bản thái tử phi’ khiến nam tử hoàn hồn, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo, sau đó nhớ lại tin tức mà Thiệu Lỗi thăm dò được, bình thản mà xa cách làm một tư thế xin mời với Bắc Ảnh Linh Thứu, nhưng xưng hô vẫn không thay đổi, “Mời Bắc Ảnh tiểu thư.”
Linh Thứu cũng không để ý, mặc kệ đám hỉ bà và nha hoàn còn ngây ngốc không biết làm gì, đã xách váy lên đi theo.
Nàng biết người nam tử này, hắn là một trong những hộ vệ của Mộ Hàn, tên là Thiệu Ngôn, người cũng như tên, nói ít rất lạnh nhạt, lại là nhân tài hiếm có, rất được Mộ Hàn trọng dụng.
Hôn lễ nhưng lại không giống hôn lễ này khiến đám người đến xem náo nhiệt cũng mất hứng, thế là nhao nhao giải tán.
Có lẽ cái danh phế vật của Bắc Ảnh Linh Thứu đã quá mức khắc sâu vào não mọi người, khoảnh khắc nhìn thoáng qua khi nãy, cũng sẽ bị bọn họ quên đi rất nhanh thôi, dù có nhớ được, cũng chỉ nghĩ là do bọn họ bị ảo giác nên mới cảm thấy nàng loá mắt.
Bắc Ảnh Linh Thứu đi theo Thiệu Ngôn đi lòng vòng trong phủ, dọc đường đi nhìn những bố trí quen thuộc, trong lòng vô cùng cảm khái, chỉ có điều lần này, nàng đã che giấu rất sâu sự kích động này.
Thỉnh thoảng gặp phải một vài cái hạ nhân, những hạ nhân kia cũng chỉ hành lễ với Thiệu Ngôn, làm như không thấy nàng, không, cũng không thể nói là làm như không thấy, bởi vì nàng vẫn thấy rất rõ ràng sự khinh bỉ và không cam lòng trong mắt bọn họ.
Ở kiếp trước, người phủ thái tử đã không thích nàng, thứ nhất là cảm thấy nàng không xứng với Mộ Hàn, thứ hai có lẽ là vì Mộ Hàn bị thương nhiều lần vì nàng, cũng vì nàng mà suýt nữa cứng rắn chống đối hoàng thượng hoàng hậu.
Thật ra nàng cũng không trách bọn họ, không có chút oán niệm nào, ngược lại, nàng hẳn là rất cảm kích sự trung thành với Mộ Hàn của bọn họ.
Nhưng nếu nàng đã trọng sinh, như vậy nàng không cần phải cam chịu nữa, cũng không có lý do gì phải để ý đến thái độ của người khác, nàng biết nàng muốn cái gì, vì hắn, cũng vì mình, nàng chỉ có thể khiến mình sống tốt hơn bất luận kẻ nào, trở nên cường đại hơn bất luận kẻ nào.
Bỗng nhiên, Linh Thứu dừng bước chân, Thiệu Ngôn phát hiện thì cũng dừng lại, tưởng Bắc Ảnh Linh Thứu vì bị hạ nhân xem nhẹ nên dở tính tiểu thư đỏng đảnh ra, nên cau mày quay đầu, lại nhìn thấy Linh Thứu đang nhìn về một hướng khác.
Theo ánh mắt Linh Thứu nhìn sang, là một nha hoàn đang làm việc, không có gì đặc biệt, “Bắc Ảnh tiểu thư?”
Linh Thứu nghe có người gọi mình, quay đầu tự nhiên cười cười, “Không có gì.”
Thấy Linh Thứu cười yếu ớt Thiệu Ngôn lại nhíu nhíu mày, hắn không cảm thấy một tia lạnh lẽo rất nhanh lóe lên trong mắt nàng khi nàng nhìn nha hoàn kia là không có gì như lời nàng nói, cũng không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu rồi tiếp tục dẫn đường.
Linh Thứu lại là quay đầu nhìn thoáng qua nha hoàn kia, dường như nha hoàn kia cũng cảm thấy ánh mắt của nàng, ngẩng đầu nhìn về phía Linh Thứu, hai ánh mắt vừa lúc chạm vào nhau, nha hoàn hơi sững sờ, nghi hoặc đồng thời có chút chột dạ, dường như còn chăm chú suy nghĩ một chút, cuối cùng xác định không biết Linh Thứu, lúc này mới mang theo nghi hoặc tiếp tục làm việc.
Linh Thứu không bỏ sót bất kỳ biểu lộ nào của nha hoàn kia, nàng ta không biết nàng, nhưng nàng lại là nhớ rõ nàng ta, nàng ta là người của ngũ hoàng tử Lãnh Thượng Phi, có lẽ, nàng có thể mượn thân phận bây giờ của nàng ta, giúp Mộ Hàn quét sạch phủ đệ một chút.



