Skip to main content

Trang chủ Trọng Sinh Quỷ Đồng Thiên Y Chương 85: Bông hoa màu đen kỳ lạ

Chương 85: Bông hoa màu đen kỳ lạ

10:00 sáng – 05/06/2025

Vẻ mặt Tiêu Triết bất đắc dĩ nhìn Đại Bạch lại bị quăng ra ngoài, Tiêu Triết cảm thấy bản thân lúc đó nhận Đại Bạch chắc chắn là một sai lầm.
Mai Trường Ca cũng chớp mắt nhìn về phía Tiêu Triết, trong lòng cảm thấy linh hồn thú vật này của Tiêu Triết hơi…
Vừa thấy ánh mắt Mai Trường Ca nhìn về phía mình, Tiêu Triết biết trong lòng người đàn ông này suy nghĩ cái gì, vì thế cô tức giận trừng mắt nhìn Mai Trường Ca: “Còn đứng sững ở đấy làm gì, còn không mau nghĩ biện pháp tiêu diệt con ma nữ kia!”
Mai Trường Ca nhìn vẻ mặt đau khổ của cô gái, cũng mỉm cười, đương nhiên anh hiểu được lúc này đây cô gái tám phần là đang cảm thấy linh hồn thú vậy kia làm mất mặt mũi của cô.
Lập tức Mai Trường Ca đến bên cạnh người Tiêu Triết anh vừa lật tay, lập tức xuất hiện một con dấu màu vàng lấp lánh ở lòng bàn tay của anh.
“Bạch Linh” cách đó không xa híp mắt nhìn hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca, quả thật cặp trai gái trẻ tuổi này không đơn giản đâu, một người là chủ của huyết ảnh linh châu, mà người còn lại lại hòa hợp với Bất Độngn ấn, theo cô ta biết huyết ảnh linh châu chỉ nhận một người là chủ nhân, sau khi người nọ chết, huyết ảnh linh châu cũng biến thành vật không có chủ, nhưng bởi vì sức mạnh của huyết ảnh linh châu vô cùng mạnh mẽ cho nên không người nào nhận được nó…Muốn nhận nó là một việc, thế nhưng kết quả cuối cùng không những là nhận chủ thất bại mà những người đó đều bị huyết ảnh linh châu cắn trả.
Về phần Bất Động ấn, dường như nó là một trong mười thần khí bị thất lạc từ lâu, hơn nữa mười thần khí đó đối với ma tuyệt đối là khắc tinh, cho nên bọn quỷ vực chúng nó cũng huy động rất nhiều người tiến hành tìm kiếm, thế nhưng vẫn không có thu hoạch được cái gì, thế nhưng hôm nay huyết ảnh linh châu và Bất Động ấn lại đồng thời xuất hiện.
Ánh mắt “Bạch Linh” lóe lên, không ai biết giờ phút này trong lòng cô ta nghĩ gì, càng không biết hôm nay người có thể ra khỏi đây là người hay là ma.
Bất Động ấn, huyết ảnh linh châu, ánh sáng vàng và ánh sáng đỏ trong tay hai người Mai Trường Ca và Tiêu Triết liên tục lấp lánh.
Mà “Bạch Linh” vẫn không hành động, có thể nói hiện tại người này và ma cũng đang giằng co, đội trưởng Hình, Tiểu Hồ và những người khác giờ phút này không nói chuyện, cho dù hô hấp cũng cố thở nhỏ nhất có thể, bởi vì bọn họ sợ quấy rầy đến hai bên đang giằng co.
Đương nhiên giằng co như vậy không lâu lắm, hai người Mai Trường Ca và Tiêu Triết liếc nhìn nhau, tuy giờ phút này hai người không có trao đổi bằng lời nói nhưng rất rõ ràng tâm ý hai người tương thông, lập tức hai người đồng thời thả Bất Động ấn và huyết ảnh linh châu trong tay ra ngoài, tiếp theo tay hai người nhanh chóng làm các động tác cổ xưa phức tạp, tiến hành thao tác.
Khi hai vật huyết ảnh linh châu và Bất Động ấn được thả ra thì đồng tử “Bạch Linh” co rút nghiêm trọng, bước chân cô ta lùi về phía sau hai bước, lúc Bất Động ấn và huyết ảnh linh châu cách cô ta một khoảng rất gần, trên khuôn mặt cô ta ngoài ý muốn xuất hiện một nụ cười, mà thấy được vẻ mặt tươi cười của cô ta, trong lòng hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca kinh sợ, sau đó hai người bọn họ đồng thời nhảy người lên, đúng lúc đó Đại Hắc đang ngủ say trong mắt Tiêu Triết cũng trực tiếp bay ra.
Mà lúc này “Bạch Linh” cũng vươn bàn tay nhỏ và dài của cô ta về phía huyết ảnh linh châu và Bất Động ấn bắt lấy.
“Mẹ kiếp, hai thứ đó mà đồ dơ bẩn như cô cũng đụng vào được sao?” Lúc này tiếng gầm gừ của Đại Hắc vang lên, sau khi nó dứt lời, cái đuôi vừa to vừa dài của nó quất mạnh vào người “Bạch Linh”
Không thể không nói Đại Hắc xuất hiện quá đột ngột, hơn nữa chỉ số thông minh của Đại Hắc cao hơn Đại Bạch rất nhiều.
Cho nên dưới đòn tấn công bất ngờ, tất nhiên Bạch Linh bị cái đuôi của Đại Hắc quật trúng, ngay lập tức cơ thể Bạch Linh bay ngược ra ngoài, bay thẳng vào bức tường lúc trước đã bị đập vỡ, lập tức Đại Hắc cũng đi theo ra.
Hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca tranh thủ thu hồi huyết ảnh linh châu và Bất Động ấn về tay.
Tiêu Triết hơi không hiểu nhìn huyết ảnh linh châu trong tay mình: “Mai Trường Ca đây là có chuyện gì, tại sao Bạch Linh chẳng những không sợ đồ vật của hai chúng ta mà còn dám đưa tay ra bắt?”
Đúng vậy, đây là một vấn đề lớn, đầu tiên Mai Trường Ca nhìn thoáng qua huyết ảnh linh châu và Bất Động ấn, đây là hai bảo bối, chắc hẳn đây là lần đầu tiên bị gọi là đồ vật, thế nhưng trong lúc mắt anh chuyển động, anh cũng không chú ý đến thi thể Bạch Linh lúc trước còn lơ lửng giữa không trung giờ lại biến mất không biết từ khi nào, mắt Mai Trường Ca sáng lên, sau đó anh nhanh chóng mở miệng nói: “Tôi đã biết, chẳn là cơ thể Bạch Linh đã ở chỗ bọn họ, cho nên bọn họ mới dám kiêu ngạo như thế.”
Tiêu Triết gật đầu, ánh mắt hơi ngưng trọng: “Chúng ta mau nghĩ biện pháp đi ra khỏi đây mới được, nếu không chúng ta sẽ rất bị động.”
Đương nhiên Mai Trường Ca cũng gật đầu, nhưng hiện tại cũng không có thời gian để bọn họ ngồi xuống từ từ suy nghĩ, hai người vội chạy ra ngoài từ bức tường bị vỡ, nhìn thấy bên ngoài Bạch Linh và Đại Hắc, rõ ràng hai người đang đấu quyết liệt, thứ khiến Tiêu Triết đau đầu là không biết tên khốn kiếp Đại Bạch kiếm đâu được con gà, hơn nữa rất rõ ràng con gà kia còn sống, mà giờ phút này con gà kia ở trong miệng Đại Bạch, cơ thể con gà kia bị lộ ra ngoài liên tục giãy dụa, mà một dòng máu tươi cũng từ khóe miệng Đại Bạch chảy xuống từ từ.
Điều này thật rõ ràng quả thực tên này có hơi ngu dốt.
Lúc này Tiêu Triết rất muốn tiến lên đạp nó hai phát, thế nhưng lúc này cô nhạy cảm phát hiện khi nhìn thấy khóe miệng Đại Bạch có dính máu gà, ánh mắt Bạch Linh hơi chớp, thế nhưng tốc độ chớp rất nhanh, chỉ có điều một lát sau, hai con ngươi của Bạch Linh lại khôi phục bình thường.
Tiêu Triết híp híp mắt, không biết tại sao trong đầu cô bỗng nhiên như một bộ phim tua ngược về lúc cô tiến vào quán bar Quỷ Uyển đã thấy tất cả, người ở đó, ma ở đó còn có tất cả bài trí và thức ăn ở đó và vân vân…
Vì thế đột nhiên trong đầu Tiêu Triết dừng lại ở hình ảnh bức tranh được thu nhỏ, sau đó khóe miệng Tiêu Triết hiện lên mộ nụ cười, dường như cô đã thành công tìm được biện pháp rồi.
Lúc này Mai Trường Ca bên cạnh cô cũng cười khẽ: “Tiêu Triết cô nghĩ ra biện pháp gì chưa?”
Tiêu Triết nhìn con mắt có ý cười của Mai Trường Ca, trong lòng khẽ động: “Anh cũng đã nghĩ ra biện pháp, như vậy nói không chừng biện pháp mà chúng ta nghĩ ra là một!”
Mai Trường Ca cũng không nói gì nữa, thế nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Tiêu Triết, anh lấy một con dao nhỏ xinh xắn từ bên hông ra, sau đó muốn cắt cổ tay chính mình, thế nhưng bàn tay anh cầm con dao nhỏ lại bị Tiêu Triết nhanh tay lẹ mắt giữ chặt, đồng thời giọng cô gái cũng vang lên: “Từ từ!”
“Tiêu Triết làm sao vậy?” Mai Trường Ca hơi giật mình nhìn Tiêu Triết, thật sự anh không biết Tiêu Triết đây là bị sao, nhưng cô gái lại vươn bàn tay nhỏ bé trắng nõn của mình ra lấy con dao nhỏ trong tay anh.
Ngay lập tức Mai Trường Ca phản ứng biết cô đây là muốn làm gì, ngay lập tức tay anh nắm chặt, cũng cầm lấy chuôi của con dao nhỏ: “Tiểu Triết, loại chuyện này nên để đàn ông làm.”
Tiêu Triết không chịu buông tay: “Anh vừa mới hòa hợp với Bất Động ấn, hiện tại là lúc thân thể suy yếu, hơn nữa anh cũng biết máu của tôi có bao nhiêu hấp dẫn đối với ma, cho nên làm loại chuyện này tôi càng thích hợp hợn anh.”
Tiêu Triết nói như đinh đóng cột, nhưng giờ phút này Mai Trường Ca cũng rất khó nói, anh vẫn kiên trì: “Không được, hiện tại chuyện này chỉ có hai chúng ta biết thôi, nếu chuyện này bị ma biết, như vậy về sau cô sẽ gặp rất nhiều phiền toái.”
Đúng vậy, phải biết rằng Mai Trường Ca lo lắng cho Tiêu Triết là có lý do, thế nhưng Tiêu Triết nghe thiếu niên nói lời quan tâm mình, thì cười rất vui vẻ: “Tôi biết, tôi biết, tôi biết hết, thế nhưng tôi không sợ hãi, bởi vì Mai Trường Ca vẫn luôn ở bên cạnh giúp tôi mà đúng không?”
Mai Trường Ca nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa nở trước mặt, nao nao, nhưng cũng gật đầu rất nhanh, anh rất nghiêm túc hứa hẹn: “Cho dù không biết thứ gì đang chờ chúng ta ở con đường phía trước, Tiêu Triết tôi sẽ không để cô đi một mình, cho dù phía trước có nguy hiểm gì đang chờ, tôi sẽ cùng cô vượt qua.”
“Không phải vậy!” Giọng Tiêu Triết vang lên, cô đã cướp lấy con dao nhỏ của Mai Trường Ca, sau đó đâm xuống tay, máu tươi chảy ra, ánh sáng màu máu của huyết ảnh linh châu trong tay Tiêu Triết lóe lên, trong khoảng thời gian ngắn mùi máu tanh ở cổ tay cô cũng lan rộng ra.
Vốn đang đấu nhau với Đại Bạch và Đại Hắc mũi Bạch Linh bỗng giật giật, một mùi hương mê người tiến vào lỗ mũi cô ta, trong khoảng thời gian ngắn đó ngay cả bản thân BạchLinh cũng không ngờ rằng, linh hồn bên trong cơ thể cô ta ngay lập tức phát ra tiếng gầm gừ tham lam, âm thanh đó liều mạng thúc giục cô ta, nhanh lên, nhanh lên, nhanh tiến lên hút máu tươi kia về đây, máu tươi ngon như vậy, căn bản Bạch Linh không chống cự lại được.
Đương nhiên Đại Bạch và Đại Hắc cũng ngửi thấy mùi máu tươi, lập tức ánh trong mắt bọn họ hiện lên sự nghi ngờ, mùi máu tươi này không phải là của chủ nhân sao, tại sao lại xuất hiện ở đây, có phải chủ nhân ở bên kia xảy ra chuyện gì không, Đại Bạch và Đại Hắc trong lòng lập tức căng thẳng, sau đó thái độ bọn họ càng thêm kiên định dùng cơ thể to lớn của mình đề ngăn cản trước người Bạch Linh, bọn họ sẽ không để Bạch Linh tìm chủ nhân của họ gây rắc rối đâu, nếu không một khi vị đại nhân tỉnh lại, như vậy chẳng phải hai bọn họ sẽ gặp rắc rối sao.
Không được, không được, vị đại nhân kia hoàn toàn không phải là một con chim tốt, đây là nhận thức của hai người Đại Bạch, Đại Hắc và Trần La Y.
Mà đương nhiên suy nghĩ của Đại Bạch và Đại Hắc, Bạch Linh không biết được, cô ta híp mắt nhìn hai linh hồn thú vật trước mặt, trong mắt đầy ý đùa cợt: “Hừ, một con rồng đen đã mất đi hình rồng, một con hổ trắng thì không có đầu óc, thế mà cũng dám cản đường của tôi, tôi thấy căn bản là hai người không muốn sống nữa!”
Đại Hắc trợn mắt, không có mở miệng nói gì, Đại Bạch bên cạnh nghiêng đầu hỏi: “Đại Hắc, người này có phải bị ngu không, vốn dĩ chúng ta đã chết từ rất nhiều năm trước, thế nhưng cô ta còn nói chúng ta muốn chết, đã chết rồi thì chết lại được thế nào!”
Đại Hắc gật đầu: “Ừ, Đại Bạch, ta phát hiện dường như đầu óc của ngươi đang thay đổi, ha ha ha, quả nhiên là ở một chỗ với ta nên đầu óc ngươi dần dài ra.”
Đại Hắc rất tự nhiên nhận lấy công lao đó vào người mình.
Mà Bạch Linh kia cũng hơi tức giận, mẹ kiếp hai linh hồn thú vật là cố tình đứng chắn, căn bản bọn họ muốn làm mình tức giận, không cho mình đi qua đó.
Giờ phút này trong cơ thể Bạch Linh, hai con ma cũng đang giao chiến ác liệt, thực tế căn bản mà nói, đương nhiên linh hồn Bạch Linh sẽ không coi hình người màu đen kia là đối thủ, thế nhưng hiện tại bị mùi máu của Tiêu Triết kích thích, linh hồn Bạch Linh không có cách nào chống lại được, loại hấp dẫn khác thường này, giống như là kẻ nghiện, tình huống tỉnh táo không hít thuốc phiện, bọn họ cũng sẽ sợ hãi, cũng cẩn thận che giấu bản thân, thoạt nhìn rất giống với người bình thường, thế nhưng một khi lên cơn nghiện, bọn họ sẽ không quan tâm trước mặt mình là vua hay bố, bọn họ sẽ làm tất cả vì mạng sống của mình.
Hiện tại hình người màu đen cũng rất bất đắc dĩ, thật ra anh ta hoàn toàn có thể trực tiếp tiêu diệt linh hồn Bạch Linh, thế nhưng không được, ít nhất ở tình huống lúc này anh ta tuyệt đối không thể làm như vậy, bởi vì một khi anh ta làm như vậy, như vậy anh ta cũng không thể tiếp tục ở trong thân thể Bạch Linh, mà nếu mất đi thân thể Bạch Linh che chắn, như vậy bất kể là huyết ảnh linh châu trong tay Tiêu Triết hay Bất Động ấn của Mai Trường Ca đều có thể hoàn toàn tiêu diệt anh ta, thế nhưng máu tươi của Tiêu Triết, quả thật không giống người thường, nếu anh ta có thể mang tin tức về cho Quỷ Vực, như vậy, như vậy chắc chắn Quỷ Vương sẽ rất vui vẻ, sẽ thưởng cho mình một phần quà lớn.
Phải biết rằng cho dù thời điểm chiến đấu với ai cũng không nên phân tâm, hình người màu đen vừa phân tâm, khiến linh hồn Bạch Linh có được cơ hội hiếm có, vì vậy ngay lập tức linh hồn Bạch Linh không quan tâm đi ra, lập tức ném hình người màu đen ra khỏi cơ thể Bạch Linh.
Hai người Mai Trường Ca và Tiêu Triết đã sớm đến đây, chẳng qua hai người bọn họ lén lút đằng sau Đại Bạch và Đại Hắc, mượn thân thể khổng lồ của hai vị này để đánh lạc hướng, thật ra không ngờ lại thành công suôn sẻ như vậy.
Đương nhiên phản ứng của hình người màu đen không chậm, anh ta rất nhanh phản ứng được, vì thế anh ta vội liều mạng muốn đi vào cơ thể Bạch Linh, thế nhưng lúc này ánh sáng màu vàng lóe lên, màu vàng của Bất Động ấn đã nặng nề khắc ở trên trán anh ta, vì thế động tác của hình người màu đen dừng lại, nhưng hai ánh sáng màu xanh biếc trong mắt anh ta cũng nhảy vài cái, cuối cùng vẫn giống như ngọn nế, hoàn toàn bị dập tắt.
Hình người màu đen cũng dần bị hút vào Bất Động ấn, nếu khong có bản lĩnh, anh ta sẽ bị Bất Động ấn luyện hóa.
“Cho tôi máu, cho tôi máu, cho tôi máu…” Mà lúc này khứu giác của Bạch Linh cũng hướng về phía Tiêu Triết, bổ nhào qua, đôi mắt cô ta đỏ thẫm, giống như có máu tươi nhỏ giọt ra, Tiêu Triết lạnh lùng nhìn người phụ nữ này: “Nếu cô không tham, cô không ích kỷ, cô không chết, như vậy cô cũng sẽ không rơi vào nông nỗi như này, trở thành con ma ác đôc vui lắm sao?”
Thế nhưng cho dù lúc vẫn là con người Bạch Linh cũng là người không nghe lời người khác, huống chi hiện tại cô ta đã thoát ly hoàn toàn khỏi con người, lập tức khuôn mặt cô ta hiện lên một nụ cười dữ tợn: “Hừ, chẳng qua Tiêu Triết cô là một người thừa kế của một gia đình bác sĩ nhỏ, có tư cách gì dạy dỗ tôi, tôi có cảm giác chỉ cần hấp thu máu tươi của co như vậy tôi càng trở nên mạnh hơn, Tiêu Triết, tôi phải có máu của cô, nếu cô chịu đưa máu cho tôi, như vậy trái lại tôi còn có thể cố buông tha cho bạn trai nhỏ của cô, như thế nào, giao dịch này đối với cô rất có lời.”
Tiêu Triết cười lạnh: “Một mạng đổi một mạng, quả thật rất có lợi, thế nhưng tôi cũng không muốn chết, làm sao bây giờ?”
Sau khi Mai Trường Ca thu hồi Bất Đồng ấn cũng không tiến lên, anh đứng một bên lạnh lùng nhìn Bạch Linh, nghe con ác quỷ này đối thoại với Tiêu Triết, anh cũng không lo lắng, bởi vì anh biết hiện tại hình người màu đen kia không tồn tại, với lại tuy Bạch Linh là một ác quỷ nhưng chẳng qua cũng chỉ vừa mới biên thành ác quỷ, bản lĩnh của cô ta còn không bằng da lông của ác quỷ chân chính, cho nên không có gì lo lắng.
Bạch Linh nhìn vẻ mặt thản nhiên của Tiêu Triết, trong lòng phẫn nộ, biểu cảm trên mặt Tiêu Triết rất rõ ràng là nhắc nhở cô ta, hiện tại cô ta đã không còn là người, nói lầm bầm, cho dù không là người, như vậy không có quan hệ gì, Bạch Linh cô ta phải biến thành một ác quỷ.
Vì thế thân hình Bạch Linh nhảy dựng lên, linh hồn cô ta trực tiếp rời khỏi cơ thể cô ta, dung tốc độ nhanh vươn ngón tay đỏ tươi bắt lấy Tiêu Triết, cô ta muốn giết cô gái này, cô ta phải hút hết máu tươi của cô gái này.
Không còn linh hồn cầm cự, thân thể Bạch Linh cũng từ từ ngã xuống mặt đất.
Tiêu Triết nhìn khoảng cách giữa mình với ma nữ Bạch Linh ngày càng gần, giờ phút này cô ngửi thấy mùi tanh rất rõ ràng, khi ngón tay của Bạch Linh sắp chạm vào ấn đường của cô, bàn tay trắng nõn của Tiêu Triết khẽ động, vì thế huyết ảnh linh châu cũng xuất hiện ở trước đầu ngón tay Bạch Linh, lập tức không có ngoại lệ nào trên đầu ngón tay Bạch Linh xuất hiện huyết ảnh linh châu nổi bật.
“A!” Bạch Linh nghĩ thế nào cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, vì thế sau đó cô ta kêu thảm thiết, ác quỷ Bạch Linh cũng bị một đạo huyết quang bao vây, vì vậy sau đó mọi người thấy rõ ràng cơ thể ác quỷ ngay lập tức biến thành nhiều mảnh nhỏ, cô ta đã hoàn toàn hồn phi phách tán.
Mà năng lượng trong cơ thể ác quỷ cũng bị huyết ảnh linh châu không chút khách khí nhận lấy.
Đưa tay gọi huyết ảnh linh châu trở về, Tiêu Triết quay đầu nhìn thấy mọi người ở quán bar Quỷ Uyển đang ngơ ngác, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua Mai Trường Ca nhẹ giọng hỏi: “Có cách nào không?”
Mai Trường Ca gật đầu: “Tôi có cách khiến bọn họ quên hết những chuyện xảy ra đêm nay.”
Tiêu Triết gật đầu, đối với những người bình thường mà nói chuyện xảy ra vào đem nay không thể tưởng tượng được, đúng thật là không tốt lắm, sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày của bọn họ.
Vì vậy cô nhìn hai mắt Mai Trường Ca khép hờ, miệng lẩm bẩm sau đó Mai Trường Ca lấy lá bùa ra, kẹp ở giữa hai ngón tay.
Vừa thấy là lá bùa kia, khóe miệng Tiêu Triết không tự giác giật giật, đến bây giờ cô vẫn chưa quên bùa của tiểu tử này lúc linh lúc không linh, đương nhiên đối với Tiêu Triết thì lúc không linh nhiều hơn rất nhiều so với lúc linh.
Cho nên…Hy vọng lúc này bùa Mai Trường Ca sử dụng linh nghiệm.
Đương nhiên lúc này Mai Trường Ca tất nhiên biết suy nghĩ của Tiêu Triết, cuối cùng khi anh niệm chú xong, sau đó lá bùa trong tay đột ngột bùng cháy, đối với ngọn lửa đó, Mai Trường Ca nhẹ nhàng thổi, vì thế lá bùa đang cháy bay về phía mọi người, sau đó biến thành nhiều mảnh vụn rơi ở trên đầu mọi người.
Những người đó căn bản là không biết có chuyện gì vừa xảy ra, thế nhưng hiện tại bọn họ cảm thấy đầu của mình hơi choáng váng, mí mắt hơi nặng nề, tiếp theo một đám người mất đi ý thức cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Mai Trường Ca thở dài nhẹ nhõm: “Được rồi, đợi đến khi bọn họ tỉnh lại sẽ quên tất cả mọi chuyện xảy ra đêm nay.”
Tiêu Triết gật đầu, sau đó tầm mắt lại hướng về quán bar Quỷ Uyển, tuy rằng ma đã bị diệt trừ, thế nhưng chỗ này vẫn rất dày đặc quỷ khí, nếu bọn họ cứ rời đi như vậy, như vậy chỉ sợ vài ngày sau, sẽ lại có ma mới đến đây.
Đương nhiên Mai Trường Ca cũng hiểu được ý nghĩ của Tiêu Triết, ngay lập tức hai người và cả Đại Bạch và Đại Hắc cùng nhau quay lại quán bar Quỷ Uyển một lần nữa.
“Chủ nhân, ở đây có mùi máu nồng nặc bốc lên từ dưới lòng đất.” Đại Bạch nhìn thoáng qua chủ nhân đang tìm bật lửa, nó đánh hơi nói.
“Hả?” Hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca liếc nhìn nhau, vội hỏi Đại Bạch: “Đại Bạch, vậy ngươi mau tìm ra chỗ đó đi, nếu ta đoán không sai sàn nhà chắc chắn có vấn đề, như vậy sẽ có cửa đi vào.”
Nghe được chủ nhân nhà mình phân phó, Đại Bạch dung mũi của nó đánh hơi trên mặt đất, nhìn biểu hiện lúc này của Đại Bạch, Đại Hắc cũng vẫy vẫy cái đuôi của nó, rốt cuộc Đại Bạch có biết nó là cái giống gì hay không, mẹ kiếp, nó chính là hổ, nó là hàng thật giá thật, một con hổ trắng không thể giả được, thế nhưng hiện tại nhìn xem nó đang làm gì vậy, việc nó đang làm lúc này căn bản là việc của chó nên làm.
Thật sự là một con hổ trắng đắm chìm trong trụy lạc.
Trong lòng Đại Hắc cảm thán một tiếng, sau đó lại nhìn Đại Bạch đang hưng phấn vẫy đuôi, con hổ này chẳng những đắm chìm trong trụy lạc mà nó còn vui vẻ vì sa đọa.
Ôi, chẳng lẽ lúc trước gia đình Đại Bạch lúc đầu thai nhầm thành hổ sao, thật ra nó là con chó.
Thế nhưng rất nhanh Đại Bạch kêu lên, bởi vì nó tìm được cửa thông xuống dưới lòng đất.
Mai Trường Ca mở cửa ra, sau đó cầm bàn tay bé nhỏ của Tiêu Triết, hai người dẫn theo hai linh hồn thú vật đi xuống tầng bên dưới.
Mà khi bọn họ thất tất cả mọi thứ ở đây, cũng rất sợ hãi, nơi này căn bản là thế giới máu tươi, nơi này còn có mấy người sống, thế nhưng tuy nói là sống nhưng hiện tại bọn họ cũng rất giống với đã chết, hoặc nói hiện tại bọn họ thà chết đi còn hơn tiếp tục sống như thế này.
Da của những người đó đã không còn, với lại máu tươi liện tục chảy từ trên người bọn họ xuống, chảy xuống thành một cái vũng lớn, vũng máu tươi kia liên tục thay đổi thật giống như là nước khi sôi.
Tiêu Triết nhìn toàn bộ nơi này, trong lòng phát lạnh: “Sao lũ ma đó có thể làm như vậy, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị trời phạt sao?”
Mai Trường Ca híp mắt, ở trong này anh không nhìn thấy da của những người đó, tuy lúc trước thấy trên người Bạch Linh mặc một bộ quần áo da người màu đỏ, thế nhưng bộ quần áo màu đỏ đó căn bản không phải dùng da của một người để làm thành, mà là dung rất nhiều da người khác nhau để làm thành, như vậy da người còn lại đâu, tại sao lại không thấy.
Tiêu Triết rất nhanh cũng phát hiện sắc mặt Mai Trường Ca không bình thường, vì vậy cô vội mở miệng hỏi: “Mai Trường Ca làm sao vậy?”
“Tiêu Triết không thấy da của những người này đâu.”
Tiêu Triết hơi không hiểu ý của Mai Trường Ca: “Không thấy, lại sao vậy?”
Mai Trường Ca nhìn những người đang liện tục kêu rên, cũng không trả lời câu hỏi của Tiêu Triết mà anh hỏi sang chuyện khác: “Tiêu Triết, những người này cô tính toán thế nào?”
Tiêu Triết nghĩ nghĩ: “Ở bên ngoài có hai cảnh sát, đợi bọn họ tỉnh lại tự nhiên sẽ phát hiện chỗ này, chắc chắc anh ta sẽ kêu xe cứu thương đến đưa những người này đến bệnh viện.”
Mai Trường Ca im lặng gật đầu không nói gì nữa.
Tiêu Triết cũng cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức cô cau mày: “Mai Trường Ca có phải anh giấu tôi chuyện gì không?”
Mai Trường Ca cũng không muốn giấu Tiêu Triết, vì thế anh nói: “Những người này đã không còn da, hơn nữa hiện tại máu tươi trong cơ thể bọn họ đã đi vào bụng của ma, sở dĩ hiện tại máu tươi của bọn họ liên tục chảy ra, chắc hẳn lũ ma đó đã cho bọn họ ăn thứ gì đó.”
Nghe đến đó, Tiêu Triết hơi sợ hãi, thế nhưng lúc cô đang chuẩn bị nói thì Mai Trường Ca lại nói tiếp: “Tôi có quen một bác sĩ, thế nhưng không thể cứu được những người này, chắc hẳn cô cũng có thể nhìn thấy, hiện tại không chỉ thân thể bọn họ mà còn cả linh hồn cũng đã bị ma giữ lấy, cho dù bọn họ chết không có cách nào luân hồi, bởi vì da của bọn họ đã rơi vào tay của một con ma mà chúng ta chưa gặp bao giờ, cho nên theo phương diện nào đó mà nói hiện tại bọn họ chính là thuộc hạ của con ma kia.”
Trong lòng Tiêu Triết rất ngạc nhiên, thật ra cô hơi không muốn tin những lời này của Mai Trường Ca tất cả là nói thật, thế nhưng lý trí của cô lại cho rằng, tất cả những lời Mai Trường Ca nói tất cả đều là thật.
Vì thế cô nuốt nước bọt, trong mắt có chút không đành lòng, tuy đến bây giờ Mai Trường Ca chưa nói nhưng cô cũng đó có thể tưởng tượng được biện pháp thích hợp nhất để xử lý những người này.
Qủa nhiên Mai Trường Ca nhìn cô, tuy rằng trong mắt thiếu niên là một mảng tối nhưng giọng của thiếu niên lại mang theo một chút độc ác và vững vàng: “Cho nên không thể giữ lại bọn họ, không phải mỗi thân thể mà đến cả linh hồn cũng không thể giữ lại.”
Tiêu Triết há miệng thở dốc, thật sự cô rất muốn nói, cho dù những người này không còn da nhưng dựa vào y thuật của nhà họ Tiêu vẫn có thể chữa khỏi được, thế nhưng cô điều trị được da của bọn họ chứ không điều trị được linh hồn của bọn họ, với lại cô đã xem qua quyển sách của nhà họ Mai, thật ra người như vậy thì không được coi là người, chính xác mà nói thì bọn họ tồn tại là để làm thức ăn cho ma, hơn nữa không còn da, cho nên dù bọn họ chết thì cũng không có biện pháp tiến vào vòng luân hồi, bọn họ chỉ có thể trở thành một con ma nhưng không phải loại ma hiền lành, ai có da của bọn họ, như vậy bọn họ phải tuân lệnh của con ma kia mà bọn họ rồi lại phải tôn sùng chúng.
Một con ma có thể tùy tiện lột da người sống, Tiêu Triết chắc chắn cho rằng đó không phải con ma tốt, lại càng không tin con ma đó là ma mới làm việc có lợi cho nhân dân, nói lời này ra, chỉ sợ đứa trẻ 3 tuổi cũng không tin.
Tuy trong lòng không nỡ, nhưng Tiêu Triết hiểu được Mai Trường Ca không hề tàn nhẫn, mà là bởi vì đó là cách tốt nhất để không có nhiều người bị hại thêm.
Cắn chặt răng, Tiêu Triết rất muốn tùy hứng một lần, cô rất muốn nói với Mai Trường Ca trước cứ giữ tính mạng cho mấy người này, nhưng cô lấy gì để cược, bởi vì không có da người, rất có thể những người này vừa mới được bọn họ cứu thì lúc sau lại đi hại người khác.
Vì thế cuối cùng Tiêu Triết nhắm hai mắt, khóe miệng co rúm một lát sau mới gật đầu nói: “Được, anh xử lý hết những người này đi.”
Mai Trường Ca gật đầu, anh lại lấy con dao ngắn da, sau đó nhìn Tiêu Triết nói: “Nếu không Tiêu Triết cô ra ngoài đợi tôi!”
Trong chốc lát nữa nơi này sẽ càng trở nên đẫm máu hơn đặc biệt Mai Trường Ca cũng không muốn để Tiêu Triết nhìn thấy cảnh mình giết người.
Thế nhưng mắt Tiêu Triết đã mở, giờ phút này con ngươi của cô là một mảng bình tĩnh, cô chậm rãi lắc đầu sau đó nhẹ giọng nói: “Cho dù chuyện gì cũng đều có lần đầu tiên, mà đây là lần đầu tiên của tôi, chuyện như vậy không thể được miễn, như vậy tôi sẽ thích ứng, hơn nữa lúc nguy hiểm anh ở cùng tôi, bây giờ hãy để cho tôi ở cùng anh là được.”
Mai Trường Ca còn muốn nói gì đó để lừa Tiêu Triết ra ngoài, thế nhưng nhìn biểu cảm của cô gái, vì thế rất nhanh anh vứt bỏ ý nghĩ của mình, lập tức anh gật đầu, sau đó nhấc chân đi xuống.
Hôm nay Mai Trường Ca mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng, chân cũng đi một đôi giày thể thao màu trắng, trong mắt Tiêu Triết tên nhóc này thật giống như một cây hoa mai màu trắng, tuy rằng dung hoa để miêu tả người đàn ông rất không ổn, thế nhưng tên nhóc Mai Trường Ca đúng thật là một hoa mỹ nam hàng thật giá thật.
Nhìn thấy khong, cho dù bây giờ anh đã giẫm vào bên trong vũng máu kia thế nhưng thoạt nhìn anh vẫn đẹp như cũ, vẫn tao nhã như vậy.
Giơ dao nên rồi đâm xuống, động tác của anh rất sạch sẽ nhanh nhẹn, những người này được hình người màu đen nuôi dưỡng ở trong này thành nửa người nửa ma, thế nhưng chỉ trong chốc lát Mai Trường Ca đã giúp bọn họ giải thoát khỏi những thống khổ, lúc bọn họ trút hơi thở cuối cùng, những người đó không oán, không hận, nếu có thì chính là cảm thấy nhẹ nhõm vì được giải thoát.
Tiêu Triết nhìn thấy rất rõ ràng nửa người nửa ma sau khi bị giết chết, linh hồn bọn họ tự rời khỏi cơ thể của mình nhưng lại không có người nào rời đi, chỉ lặng lẳng đứng ở bên cạnh thi thể của mình nhìn Mai Trường Ca.
Bọn họ đang chờ đợi, bọn họ đang chờ thời khắc cuối cùng thiếu niên này cho bọn họ hồn phi phách tán, bởi vì bọn họ cũng không muốn bản thân biến thành loại ác quỷ làm hại nhân gian, thay vì vậy, chẳng bằng để bọn họ biến mất hoàn toàn đi.
“Người, mấy người còn chuyện gì chưa buông bỏ được xuống thì nói với tôi, tôi với anh ấy sẽ cố gắng hết sức để giúp mọi người.” Tiêu Triết có chút không chịu nổi không khí áp lực như vậy, vì thế cô mở miệng nói.
Ngay lập tức ánh mắt của những linh hồn này đầy vui mừng, vì vậy bọn họ đều phó thác những người mà bọn họ yêu mến cho Tiêu Triết và Mai Trường Ca.
Mà đương nhiên đôi thiếu nam thiếu nữ này đều gật đầu đáp ứng từng người một.
Cuối cùng là một chàng trai cùng lắm thì hơn 20 tuổi xuất hiện, khi cậu ta nghe thấy tất cả mọi người đều nói hết điều mà hj muốn nói, lúc Mai Trường Ca và Tiêu Triết nhìn về phía cậu ta, thì cười nhẹ nhàng: “Tôi là một cô nhi, cho nên tôi không có điều muốn gửi gắm đến người thân, thế nhưng, thế nhưng nếu hai người có thể tìm được bố mẹ ruột của tôi, như vậy hãy hỏi giúp tôi một câu tại sao bọn họ lại vứt bỏ tôi ở nhà ga.”
Giọng chàng trai rất bình tĩnh nhưng nếu nghe cẩn thận, thì vẫn nghe thấy được một tia đau lòng, nói xong những lời mình muốn nói, cậu ta cũng nhướng máy ngẩng đầu nhìn lên, mặc dù ở đây cậu ta căn bản không thể nhìn thấy được bầu trời, thế nhưng cậu ta vẫn hít sâu một hơi, sau đó vẻ mặt thoải mái nói: “Nếu tất cả là số phận của tôi, như vậy thì tôi sẽ chấp nhận, đến đây đi, cảm ơn mấy người, một nhóm người chúng tôi rời đi như vậy, hy vọng không có…những người có số phận như chúng tôi, tuy rằng sống rất cực khổ, thế nhưng bây giờ nghĩ lại xem, sống vẫn tốt hơn rất nhiều!”
Mắt Tiêu Triết hơi phiếm hồng, Mai Trường Ca trầm giọng nói: “Các vị cứ yên tâm, những việc các vị đã nhờ vả, nếu hai chúng tôi đã đáp ứng thì nhất định sẽ làm được!”
Lúc này Tiêu Triết cũng nói: “Tôi cũng cố gắng hết sức nghiên cứu y thuật, tôi hy vọng về sau nếu lại gặp những người có tình huống như vậy, tôi có thể dung y thuật để giải quyết!”
Y thuật là dùng để cứu người, nhưng thật ra chưa ai nghe qua y thuật có thể dùng để chữa bệnh của ma, thế nhưng lúc này mọi người không ai hỏi có thể hay không, bọn họ đều biết đôi trai gái trước mặt đều thật lòng, đều là người tốt, người tốt sẽ bình an.
Hai mắt Mai Trường Ca khép hờ, trong lúc đó hai ngón tay lại kẹp lấy lá bùa, anh lẩm bẩm, từ khe hở giữa các ngón tay lá bùa kia cũng dần bốc cháy, những linh hồn này cũng dần trở nên trong suốt, sau đó dần trở nên mờ nhạt, càng lúc càng mờ nhạt, đến cuối cùng, lá bùa kia cháy hoàn toàn thành tro, thì những linh hồn này cũng hoàn toàn thật sự biến mất khỏi nhân gian.
Tiêu Triết dùng sức hít mũi của mình, cô hơi ngẩng đầu, tuy trong lòng rất khó chịu nhưng cô bắt buộc bản thân không được chảy nước mắt.
Mai Trường Ca xử lý xong hết tất cả mọi chuyện ở dưới lòng đất, lúc này mới lôi Tiêu Triết đi ra, mà hai vị Đại Hắc và Đại Bạch cũng rất thông minh tìm bật lửa để phóng hỏa, dù sao cách xử lý tốt nhất địa phương này chính là phóng hỏa cho nơi này cháy hết sach.
Đôi với chuyện phóng hỏa trái lại Tiêu Triết không phản đối, chỉ là đừng để ảnh hưởng đến những người đang hôn mê bất tỉnh này là được rồi.
Một trận lửa rừng rực đã đốt cháy quán bar Quỷ Uyển, ngọn lửa làm nổi bật hai khuôn mặt bình tình đến kỳ lạ của đôi trai gái thế nhưng đâu ai biết bên ngoài bọn họ bình tĩnh như thế, nhưng trái tim của hai người họ đâu thể bình tĩnh như vậy được.
Im lặng hồi lâu, Tiêu Triết mới nắm chặt tay: “Mai Trường Ca tôi chán ghét ác quỷ, lệ quỷ, còn có mấy con ma có mưu mô xấu xa, nếu không có bọn họ thì những người đó cũng sẽ không bị hại!”
Mai Trường Ca gật đầu, đối với lũ ma anh cũng vô cùng chán ghét vô cùng chán ghét, có thể nói là chán ghét đến tột cùng: “Tôi cũng vậy.”
“Về sau tôi sẽ thành một thiên y có thể bắt ma tiêu diệt ma!” Tiêu Triết cắn răng nói.
Mai Trường Ca gật đầu: “Tôi sẽ giúp cô.”
Tiêu Triết nhíu mày: “Tôi mới không cần anh giúp, tôi sẽ tự mình thu phục.”
Mai Trường Ca cười cười: “Được, đến lúc đó cô ở phía trước diệt trừ ma, tôi ở đằng sau ra oai cổ vũ cho cô, nếu gặp con ma rất lợi hại, đúng lúc tôi được ôm đùi em cầu được bảo vệ!”
Tiêu Triết hất hất cằm: “Đương nhiên, chờ xem, về sau chị đây sẽ chiếu cố tên nhóc là anh!”
Trong khoảng thời gian ngắn nhưng trong lòng bọn họ đã thoải mái hơn rất nhiều, thế nhưng lúc đốt cháy quán bar Quỷ Uyển, có một chất khí màu đen bay nhanh lên bầu trời.
“Đại Bạch, Đại Hắc!” Tiêu Triết phản ứng rất nhanh, lập tức quát lớn, vì vậy Đại Bạch và Đại Hắc nhanh chóng bổ nhào về phía trước, thế nhưng lúc hắc khí cách Đại Bạch và Đại Hắc một khoảng cách gần, nó nổ giống như pháo hoa, lại có thể nổ thành hình bông hoa màu đen kỳ lạ trên bầu trời.
Hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca ngơ ngá nhìn bông hoa màu đen kỳ lạ kia, Tiêu Triết híp híp mắt: “Mai Trường Ca, anh có cảm thấy bông hoa này thoạt nhìn có chút quen mắt không?”
Mai Trường Ca gật đầu: “Đúng vậy, lần trước lúc trận pháp vỡ vụn ở học viện Y của cô hình như cũng đã xuất hiện, thế nhưng tôi không để ý.”
Mắt Tiêu Triết sáng lên: “Đúng vậy, lúc ấy tôi cũng không để ý, tại sao sau hai chuyện đều xuất hiện một thứ giống nhau, điều này nói cái gì.”
Nói tới đây, hai người không khỏi liếc nhìn nhau, có một số chuyện không hoàn toàn cần nói nhưng trong lòng hai người họ đều hiểu, xem ra chuyện này còn chưa xong đâu!