Trong phòng, Trưởng công chúa cũng có nghi vấn như hắn: “Thanh Hi, tuổi của ngươi nhỏ như vậy, sao ngươi lại có suy nghĩ này?”
Mặc dù Thẩm Thanh Hi khiến Trưởng công chúa như tìm được tri kỷ nhưng bà ấy lại có phần khó hiểu.
Thẩm Thanh Hi giương môi: “Vừa rồi ta đã nói với Trưởng công chúa là mấy năm nay ta đều ở bên ngoài, có lẽ là đã nhìn nhiều thói đời nóng lạnh, ai là người thật sự tốt với ngươi, ai là người giả vờ tốt bụng với ngươi chỉ vì có mục đích khác, tất cả ta đều có thể phân biệt được. Mà những người giả vờ tốt bụng có rất nhiều nên cũng bớt đi tính nhẫn nại để ứng phó, ta cũng muốn tùy tâm tùy ý như công chúa vậy.”
Trưởng công chúa nghe xong cũng hơi hiểu ra, trong lúc nhất thời càng đau lòng cho Thẩm Thanh Hi nên kéo tay nàng: “Ta thật sự không ngờ được, may là năm nay ta không từ chối ý của Hoàng thượng, nếu ta không làm tiệc sinh nhật này thì sao có thể quen biết ngươi được?”
Thẩm Thanh Hi cong môi cười: “Nếu ta và Trưởng công chúa có duyên thì cho dù có làm tiệc sinh nhật hay không cũng sẽ quen biết.”
Kiếp trước nàng và Trưởng công chúa cũng không phải quen biết trong tiệc sinh nhật của bà ấy nhưng cuối cùng vẫn trở thành hảo hữu thổ lộ tâm tình, kiếp này quen biết sớm hơn nên nàng có thể sớm giúp Trưởng công chúa bảo vệ chính mình.
Trưởng công chúa chỉ cảm thấy mỗi câu nói của Thẩm Thanh Hi đều vô cùng có tính an ủi: “Ta vẫn cho rằng trên đời này chỉ có một mình ta ôm ý niệm như vậy, ngươi đừng thấy khi nãy ta lợi hại mà lầm, trong lòng ta có đôi khi cũng tự nghi ngờ chính mình. Hôm nay ngươi nói như vậy thật sự khiến ta rất vui vẻ, còn được an ủi…”
Thế đạo này có ai dám không lấy chồng như Trưởng công chúa đâu? Không lấy chồng chính là tội, là sai trái, bất kỳ một gia tộc nào cũng sẽ không cho phép. Cho dù vì bất kỳ điều gì, ngươi không lấy chồng thì chính là nỗi sỉ nhục của gia tộc.
Bởi vì thân phận của Trưởng công chúa cao quý nên mới có thể chống đỡ được đến hôm nay, chống đỡ đến mức mình đầy thương tích. Kết cục sau cùng ở kiếp trước bà ấy cũng không chống đỡ được chứ đừng nói chi là nữ nhi gia của dân chúng bình thường khác. Nếu ai nói mình không lấy chồng, vậy e là ngay cả cha mẹ ruột cũng sẽ cảm thấy người đó là yêu quái.
Trưởng công chúa cũng hiểu rõ điểm này, vì vậy bà ấy không dám hi vọng mấy tiểu cô nương kia có thể hiểu được cho mình, bà ấy có uy nghiêm Trưởng công chúa của bà ấy, chỉ cần bọn họ không nói nhiều là được.
Ngay khi bà ấy không còn hi vọng nữa, Thẩm Thanh Hi xuất hiện.
Trưởng công chúa thật sự cảm thấy Thẩm Thanh Hi là lễ vật mà trời cao cho mình, khiến mình biết được mình cũng không phải là dị loại, khiến mình biết được trên đời này vẫn còn có nữ tử có dũng khí và tâm chí không sợ thế tục như mình.
Trưởng công chúa nhìn Thẩm Thanh Hi, đột nhiên có mấy phần ngại ngùng: “Haizz, vừa rồi ta đúng là không nên phạt muội muội của ngươi như vậy, ngươi tuyệt đối đừng trách ta…”
Thẩm Thanh Hi cười khổ một tiếng. Kiếp trước Thẩm Thanh Nhu búc tử Trưởng công chúa, nàng chỉ cảm thấy phạt vậy quá nhẹ.
Thẩm Thanh Hi nhếch môi nói: “Công chúa có điều không biết, thật ra cây trâm kia là của mẫu thân ta.”
Trưởng công chúa cảm thấy kỳ lạ, nhất thời không biết lời này của Thẩm Thanh Hi là có ý gì.
Thẩm Thanh Hi tiếp tục nói: “Sau khi mẫu thân ta chết thì ta đã bị đưa đi, việc nội trợ trong phủ và di vật của mẫu thân ta đều nằm trong tay vị được phù chính kia. Cây trâm này chính ta muốn lấy cũng không lấy được, trước đây vị kia nói giữ gìn tốt đồ cưới của mẫu thân ta, ta và tổ mẫu đều không ngờ nàng ta lại trộm đồ cưới của mẫu thân…”
Trưởng công chúa trầm tư một lát: “Đúng rồi, Thái tử có nói đó là đồ của phủ An Định Hầu, đó là đồ của mẫu thân ngươi. Chẳng trách, chẳng trách bị nàng ta cầm trong tay…”
Nói xong, sắc mặt Trưởng công chúa khẽ biến: “Nàng ta chính là nữ nhi của vợ kế Thẩm thừa tướng sao? Rõ ràng hai mẹ con nhà này đang bắt nạt ngươi, còn muốn mưu đoạt đồ cưới của mẫu thân ngươi!”



