Skip to main content

Trang chủ Tà Đế Cuồng Phi Chương 133: Tra nam tiện nữ 1

Chương 133: Tra nam tiện nữ 1

9:50 sáng – 05/06/2025

Sở Diệp lẳng lặng mà đến, Sở Kỳ lại gióng trống khua chiêng mà đến, thế nên cả nội viện Hồ thị đều biết Sở Kỳ đến.
Hồ thị từ bên ngoài đi vào, vội vàng nói: “Nhu nhi, con hãy nhanh chóng chuẩn bị, Nhị hoàng tử tới rồi, ngài đang bàn chuyện ở thư phòng phụ thân của con kìa.”
Nhị hoàng tử? Đôi mắt lấp lánh của Thẩm Thanh Nhu chợt tối đi: “Là Nhị hoàng tử có thân mẫu xuất thân thấp kém sao?”
Hồ thị gật đầu, thấy dáng vẻ gượng ép của Thẩm Thanh Nhu thì không tán đồng: “Đứa ngốc, mẹ biết con suy tính điều gì, nhưng trước mắt, Thái Tử điện hạ không đến phủ chúng ta! Phụ thân con thì đang rất bất mãn với mẹ con ta, Nhị hoàng tử là một cơ hội tốt, nếu có thể khiến Nhị hoàng tử phải lòng con thì có thể làm hài lòng phụ thân của con.”
Thẩm Thanh Nhu từng gặp Nhị hoàng tử, thật ra vị Nhị hoàng tử này lại khí độ bất phàm, nhưng bởi vì xuất thân thấp kém của thân mẫu, nên hắn không thể nào ngồi trên ngôi vị hoàng đế. Nhưng vì Hồ thị cứ giục mãi, Thẩm Thanh Nhu không thể không đứng dậy trang điểm chải chuốt.
Chờ trang điểm xong, Hồ thị sai người chuẩn bị điểm tâm để cho Thẩm Thanh Nhu ý đồ xấu xa mang đến ngoại viện.
Tới thư phòng ở ngoại viện, quản gia Dương Đức nhìn thấy Thẩm Thanh Nhu tới liền nhanh chóng vào trong thông báo, Thẩm Hoài nghe vậy nhìn thoáng qua Sở Kỳ, nói: “Đưa vào đây đi.”
Hôm nay Thẩm Thanh Nhu vận chiếc áo màu xanh nhạt thêu hoa văn uốn lượn, cùng chiếc váy màu xanh nhạt thêu tinh xảo, trên thân váy còn kết thêm một lớp lụa mỏng manh, lúc đi lại tựa như nước biếc chảy trôi, phong nhã động lòng người.
Thẩm Thanh Nhu cầm hộp đồ ăn uyển chuyển bước vào, gương mặt phủ một lớp phấn nhạt, môi hồng chúm chím, vừa nhìn đã thấy dịu dàng thanh cao, mảnh mai quyến rũ. Sở Kỳ nhìn Thẩm Thanh Nhu, khóe môi khẽ cong lên.
Vị nhị tiểu thư của phủ tướng quân này vốn là trưởng thành dưới vòng tay của Thẩm Hoài, nay Thẩm Hoài lại để nàng mang điểm tâm tiến vào thì có thể thấy Thẩm Thanh Nhu vốn được cưng chiều, Sở Kỳ nói: “Sắc mặt Nhị tiểu thư có vẻ không tốt? Nàng đang ốm hay sao?”
Thẩm Thanh Nhu hành lễ xong mới uyển chuyển cất lời: “Từ hầu phủ trở về liền nhiễm phong hàn.”
Đáy mắt Sở Kỳ tràn đầy quan tâm: “Vậy cần thỉnh thái y đến chẩn trị?”
Thẩm Thanh Nhu vội nói: “Không cần, tiểu nữ đã khá hơn nhiều, đa tạ nhị điện hạ đã quan tâm.”
Sở Kỳ cười nhìn Thẩm Hoài, nói: “Quả nhiên Nhị tiểu thư được Thừa tướng chu đáo dạy dỗ, ngôn hành cử chỉ đều toát lên nét quý phái, khác rất nhiều so với những quý nữ của thế gia khác.”
Câu kia vừa dứt, đáy lòng Thẩm Hoài liền vui vẻ, Thẩm Thanh Nhu cũng vui lây.
Nàng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Sở Kỳ, nhìn Sở Kỳ ở khoảng cách gần như vậy mới thấy hết dáng vẻ vô vàn tuấn mỹ của Sở Kỳ, khí chất ôn nhuận như ngọc, hoàn toàn khác với vẻ người sống chớ lại của vị Thái Tử luôn thâm trầm bức nhân kia! Khác xa với Tam hoàng tử tính cách bông đùa ẩn tàng hung ác!
Đáy lòng Thẩm Thanh Nhu khẽ xao động, đưa lời: “Phụ thân, lúc nãy nữ nhi luyện đàn, luyện đến danh khúc truyền thế ‘Quảng Lăng tán’ thì có vài đoạn nữ nhi không lĩnh hội được, mong lát nữa phụ thân giảng giải giúp con.”
Thẩm Hoài nghe cười: “Để cha giảng giải chi bằng để Nhị điện hạ am hiểu âm luật vang danh khắp triều chỉ dạy, Nhị điện hạ, liệu tiểu nữ có được phúc khí này hay không?”
Sở Kỳ ý cười càng sâu: “Sao lại không được chứ?”
Sở Kỳ đứng dậy: “Cống hiến sức lực vì mỹ nhân chính là vinh hạnh của ta!”
Gương mặt Thẩm Thanh Nhu tức khắc ửng đỏ, nàng không ngờ Nhị điện hạ không những có dáng vẻ như ngọc như tiên mà nói chuyện còn dịu dàng hòa nhã. Thẩm Thanh Nhu nói: “Phụ thân, vậy con dẫn Nhị điện hạ đến cầm phòng ạ?”
Thẩm Hoài cười nói: “Đi thôi, Nhị điện hạ, đúng lúc ta có chút chuyện riêng cần xử lý, đành để tiểu nữ bồi Nhị điện hạ vậy.”
“Thuận theo thừa tướng.” Sở Kỳ vui vẻ đáp ứng.