Khúc Tiêu Tiêu chỉ vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì giờ tim lại hẫng một nhịp.
Ánh đèn sân khấu lần thứ hai chiếu lên người Khúc Tiêu Tiêu, tiếng nhạc êm ái cũng vang lên đúng lúc, thế nhưng với Khúc Tiêu Tiêu mà nói, tiếng nhạc nhẹ nhàng thanh thoát đó lại như thể đang lớn tiếng mỉa mai cô.
Những người khác sôi nổi bước lên sân khấu, riêng Khúc Tiêu Tiêu chậm rãi đi sau mọi người.
Khúc Tiêu Tiêu nghĩ đến cảnh vũ đạo tệ hại của mình sắp bị phán xử công khai, da mặt dày như bức tường cũng vỡ vụn.
Trong trí nhớ của nguyên chủ có một câu rất thích hợp với Khúc Tiêu Tiêu lúc này — hai chân run đến độ sắp rớt ra ghét bẩn luôn rồi.
Tiếng nhạc vang lên, ký ức cơ bắp giúp Khúc Tiêu Tiêu chuyển động một cách gượng gạo, thế nhưng có thể chuyển động không đồng nghĩa với việc làm tốt.
[Cái cô đứng ngoài cùng kia đùa hay thật đấy? Hát thì lạc giọng, tay chân cũng không nhịp nhàng]
[Không phải cô ấy đang tập thể dục theo đài đấy chứ]
[Lầu trên ơi, tập thể dục theo đài còn đẹp hơn thế này nhiều nhé]
[Cô gái này không phải chính là cái cô nói mình biết làm búp bê hả?]
[Tự dưng cảm thấy cách nhảy múa của cô ấy cũng quỷ dị y như con rối cô ấy làm á]
[Trông không giống đang nhảy múa bình thường mà như kiểu nhảy tế thần ấy ha ha ha]
[Sao năng lực kém thế mà cũng dám tới thi show tìm kiếm tài năng nhỉ?]
[Giới này không cần bình hoa! Bình hoa mau cút khỏi giới giải trí đi!]
Khúc Tiêu Tiêu đang vật vã nhảy múa thì lòng bàn tay đột nhiên nóng lên, ma lực trong cơ thể không ngừng gia tăng, thậm chí tốc độ càng lúc càng nhanh hơn!
Nhân lúc nghỉ giữa nhịp nhảy, Khúc Tiêu Tiêu lia mắt xuống lòng bàn tay, nụ hoa ban đầu chỉ thuần một màu đen đã nở rộ biến thành màu đỏ tươi, nó lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ đang tham lam hút lấy hút để.
Điệu nhảy còn chưa kết thúc thì ma lực đã tăng lên một phần trăm.
Khả năng dự trữ ma lực của Khúc Tiêu Tiêu rất cao, một phần trăm đã đủ để cô thi triển vài loại ma thuật.
Khúc Tiêu Tiêu thật sự không ngờ chú ngữ này lại có thể mang đến tác dụng lớn tới vậy.
Mà ma lực ùa tới nhanh như thế thì ít nhất phải có hơn vạn người cùng lúc cảm thấy tiêu cực, cũng có nghĩa là trong mấy phút ngắn ngủi lúc Khúc Tiêu Tiêu biểu diễn đã có hơn vạn người đồng thời chửi mắng cô.
Khúc Tiêu Tiêu nhớ là game show “Mỗi ngày trưởng thành của thần tượng” này cũng sẽ được phát sóng trực tiếp trên mạng. Game show “Mỗi ngày trưởng thành của thần tượng” là chương trình giải trí được rất nhiều người quan tâm, chỉ số truyền thông luôn đứng đầu bảng. Có thể thu được số lượng ma lực lớn như vậy trong thời gian rất ngắn chắc chắn là có liên quan tới số lượng người xem livestream khổng lồ hiện nay.
Nếu tiếp tục ở lại game show “Mỗi ngày trưởng thành của thần tượng” này, rồi nhờ vào quần thể người xem khổng lồ của chương trình thì việc ma lực tràn ngập cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Ở đại lục Sinnoh, phù thủy nguyền rủa bị người người xua đuổi bị mắng chửi là chuyện bình thường như ăn cơm uống nước. Hiện giờ dựa vào việc bị người khác mắng là có thể thu hoạch ma lực, sau đó trở lại đại lục Sinnoh, chẳng khác nào phi vụ làm ăn toàn lãi.
Cảm giác phấn chấn khiến vũ đạo của Khúc Tiêu Tiêu càng thêm hỗn loạn, lệch hẳn tiết tấu, mà cô nhảy càng xấu thì ma lực lại tăng càng nhanh chóng.
Trong mấy phút hát xong một bài hát thôi mà Khúc Tiêu Tiêu đã nhận được rất nhiều ma lực, cô cảm thấy rất hài lòng, thế nhưng ba vị cố vấn ngồi bên dưới lại có biểu cảm rất khó tả.
Người lành tính nhất là Triệu Tự Nhan nhận xét về thực tập sinh nhảy tốt nhất, “Vũ đạo của bạn rất uyển chuyển, âm điệu cũng không tệ, thế nhưng cảm xúc khi hát vẫn chưa đủ, còn phải cải thiện nhiều, chúng tôi cho bạn điểm A!”
Mấy thực tập sinh khác đã được đánh giá xong, hầu hết đều không tệ, kém nhất cũng là lớp C, cuối cùng cũng tới lượt Khúc Tiêu Tiêu.
“Ừm… Khúc Tiêu Tiêu, bạn có rất nhiều không gian để tiến bộ.” Triệu Tự Nhan nghĩ nát óc cũng không ra được câu nào để khen Khúc Tiêu Tiêu, “Nhưng về ca hát, vũ đạo và khả năng quản lý biểu cảm còn phải luyện tập nhiều, chúng tôi cho bạn điểm F. Bạn đừng vì thế mà nản lòng, hãy tiếp tục cố gắng nhé.”
Được đánh giá như thế cũng là trong dự kiến, Khúc Tiêu Tiêu chẳng thấy sao cả, thậm chí còn hơi mừng thầm.
Đánh giá cấp bậc thấp cũng có nghĩa là thực lực kém cỏi, mà thực lực kém thì sẽ bị mắng, bị mắng đồng nghĩa với việc có ma lực. Đây chính là chuyện cực kỳ tốt đẹp!
Khúc Tiêu Tiêu không muốn thay đổi, thậm chí còn muốn trở nên tệ hơn kia, tốt nhất là tệ đến mức có càng nhiều người mắng chửi cô mới tốt.
Sau khi đánh giá cấp bậc xong thì một ngày thu hình cũng kết thúc, các thực tập sinh lại quay về ký túc xá được chương trình xếp cho mình.
Khúc Tiêu Tiêu là người cuối cùng về phòng ngủ, đây là phòng bốn người, ba người khác đã bắt đầu sắp xếp đồ đạc.
Sau đó bốn người tự giới thiệu bản thân, một người là Chu Vân, một người là Tiền Diểu, người còn lại là Hà Cầm Tâm.
Trong bốn người, điểm đánh giá của Khúc Tiêu Tiêu là thấp nhất. Tiền Diểu và Hà Cầm Tâm đều đạt điểm A, Chu Vân thì được điểm B.
Chu Vân và Tiền Diểu là bạn tốt của nhau từ trước, trông Tiểu Diểu chẳng khác nào cô chủ nhà giàu kiêu căng ngạo mạn, Chu Vân thì luôn cúi đầu nên có vẻ rất yếu đuối nhát gan. Mà Hà Cầm Tâm lại lại một cô bé hoạt bát sôi nổi, nói chuyện cũng rất thẳng thắn.
“Tiêu Tiêu, cậu là đạo sĩ đấy à? Búp bê của cậu cứ như đạo cụ của đạo sĩ ấy.” Hà Cầm Tâm nói chuyện cũng hơi uyển chuyển. Con rối của Khúc Tiêu Tiêu trông chẳng có chỗ nào giống đạo cụ mà đạo sĩ sử dụng cả.
“Không phải.” Khúc Tiêu Tiêu phủ nhận ngay, “Chế tạo búp bê chỉ là sở thích cá nhân của tôi thôi.”
Cách Khúc Tiêu Tiêu nhấn mạnh càng thêm giấu đầu hở đuôi, Hà Cầm Tâm chỉ à một tiếng dài như ngầm hiểu chứ không truy hỏi tới cùng.
“Cậu đừng hỏi nữa Cầm Tâm, làm cái nghề đấy cũng có phải chuyện hay ho gì đâu, cậu hỏi thế không phải khiến người ta xấu hổ lắm à? Bằng không cậu ấy tới show tuyển chọn làm gì? Cậu nói phải không Tiêu Tiêu?” Tiền Diểu vừa tẩy trang vừa nói.
Không ai đáp lời Tiền Diểu, bầu không khí có chút lúng túng.
Chu Vân vội giảng hòa, “Diểu Diểu không có ý gì đâu, cậu ý chỉ quan tâm cậu mới nói vậy thôi.”
Chu Vân nói thế còn phản tác dụng, Tiền Diểu đập bộp lọ tẩy trang hiệu D nổi tiếng xuống bàn, “Cậu có ý gì hả Chu Vân? Ý cậu là tôi đang hoạnh họe cậu ấy à?”
“Tớ không có ý thế mà Diểu Diểu!” Chu Vân vội vàng giải thích.
“Cậu không có ý đó? Hừ~” Tiền Diểu đứng lên, bước tới trước mặt Chu Vân rồi nói, “Cậu được tham gia cái show này, nhận được điểm B rồi tự cho là mình sắp bay lên thành phượng hoàng rồi, muốn coi tôi như đá kê chân phải không!”
Không để Chu Vân lên tiếng, Tiền Diểu đã mắng tiếp: “Tôi nói cho cậu biết, cậu có được ngày hôm nay đều nhờ tôi cả đấy! Đừng có quên mất mình là ai!”
“Xin lỗi, xin lỗi…” Chu Vân vội vàng nhận lỗi với Tiền Diểu.
“Cậu chỉ biết nói xin lỗi thôi à! Lúc nào cậu cũng thế!” Tiền Diểu thấy Chu Vân đáp lại như vậy thì càng tức hơn.
Chu Vân xin lỗi cả nửa tiếng đồng hồ thì cơn tức của Tiền Diểu cũng vơi sạch.
Vốn phải đứng ở giữa cơn bão nhưng chẳng hiểu sao Khúc Tiêu Tiêu lại trở thành kẻ ngoài cuộc.
Khúc Tiêu Tiêu chẳng hiểu ra sao, cầm hạt dưa Hà Cầm Tâm đưa cho, thản nhiên chọn chỗ đẹp nhất trong phòng xem chiến tranh.
Thấy chiến tranh đã kết thúc, Khúc Tiêu Tiêu vẫn còn thòm thèm phủi vỏ hạt rơi trên người mình rồi đi rửa mặt mũi.
———–
Sáng hôm sau, từ sáu giờ sáng các thực tập sinh đã bị gọi dậy luyện tập, tuy Khúc Tiêu Tiêu là người cực kỳ thích màn đêm, cũng thường xuyên thức tới tận hừng đông mới ngủ, nhưng thân thể này không chịu được việc thức xuyên đêm, thế nên lúc bị gọi dậy, mãi mà cô vẫn không mở mắt ra được.
Các nhân viên hậu trường không ngừng giục giã, các thực tập sinh rửa mặt chải đầu xong nhanh chóng ăn bữa sáng đơn giản rồi kéo nhau tới đại sảnh.
Trước tiên Triệu Tự Nhan chào hỏi mấy câu rồi bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ cho các thực tập sinh.
“Sau đây các bạn sẽ được chia thành mười hai nhóm, các nhóm sẽ học các bài hát riêng và báo cáo kết quả sau một tuần, giờ các thành viên của lớp S sẽ chọn lựa ca khúc đầu tiên.”
Khúc Tiêu Tiêu ở nhóm F nên ngồi tít tận ngoài cùng, những người xung quanh đều đã chọn xong hết, vị trí trống chẳng còn lại mấy, cuối cùng đến lượt Khúc Tiêu Tiêu thì chỉ còn một bài hát để chọn là [Mộng Du].
Bài này có rất nhiều âm cao, phần lớn mọi người đều không xử lý được, trừ khi thật sự cần thiết, nếu không chẳng ai lại muốn đụng phải khúc xương cứng này cả.
Trong nhóm này còn có cả Tiền Diểu và Chu Vân Vân. Cuộc cãi vã tối qua không ảnh hưởng gì tới quan hệ giữa hai người, cả hai còn đang nắm tay, ghé sát vào nhau thì thầm nói chuyện.
Khúc Tiêu Tiểu có linh cảm rằng mấy ngày nay hẳn sẽ có trò hay để xem.
Sau đó một nhóm bảy người được dẫn tới một phòng tập riêng.
Bài này phần lớn đều là ca hát, hơn nữa còn những đoạn âm cao chót vót, thế nên người chọn nhóm này đều khá tự tin với khả năng thanh nhạc của mình, có mỗi Khúc Tiêu Tiêu lại là kẻ ngũ âm thiếu sót, cứ hát là lệch nhịp.
Nhóm này chỉ có một mình Tần Bình Lộ là thành viên lớp S, ngoài ra còn có một người lớp C và hai người điểm F.
Sự có mặt của Tần Bình Lộ khiến Tiền Diểu không khỏi căng thẳng.
Vị trí Center chỉ có một, Tiền Diểu bắt ép Chu Vân cùng chọn nhóm này cũng vì muốn bản thân có thêm ưu thế khi bỏ phiếu, thế nhưng nhóm này có Tần Bình Lộ, hơn nữa còn có Khúc Tiêu Tiêu hôm qua cô ấy vừa đắc tội nữa, Tiền Diểu chẳng mấy tự tin mình sẽ giành được vị trí Center.
Ba thành viên lớp C còn lại đều không có ý định tranh vị trí Center. Lúc bắt đầu tranh vị trí này cũng chỉ có Tần Bình Lộ và Tiền Diểu tham gia. Khúc Tiêu Tiêu thì sao à? Từ hôm qua cô đã bắt đầu mê cảm giác xem trò vui rồi, thế nên giờ cô đang nép trong một góc, chờ mong vở kịch xảy ra, cũng thuận tiện tìm cơ hội thể hiện bản thân nhằm gia tăng ma lực.
Lúc này cửa phòng tập đột nhiên bị đẩy ra, Lưu Tinh Vũ xuất hiện.
“Tôi không quấy rầy các bạn đấy chứ?”
Cả sáu người đều sửng sốt che miệng, vội vàng xua tay phủ nhận.
“Các bạn đang làm gì thế?” Lưu Tinh Vũ nhìn lướt qua bảy người, khẽ cười với Tần Bình Lộ, khi ánh mắt lướt tới chỗ Khúc Tiêu Tiêu thì hơi khựng lại.
Lúc trước không nhận ra cô đẹp thế này, dù đứng trong góc tối, mặt mũi cũng chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn vượt trội hơn hẳn mấy người trang điểm kỹ lưỡng xung quanh.
Đột nhiên Khúc Tiêu Tiêu cảm thấy có một ánh mắt nhớp nháp ghê tởm đang chiếu về phía mình, mùi hôi thối quen thuộc lại truyền tới, nhìn lại thì thấy là người đàn ông bị nguyền rủa hôm qua vừa gặp.
“Bọn em đang bầu chọn Center ạ.” Trong mắt Tần Bình Lộ ánh lên vẻ ngượng ngập.
“Ồ, vậy sao, có thể tính cả tôi không?” Lưu Tinh Vũ lại nở nụ cười ấm áp như nắng sớm thương hiệu của mình.
[AWSL, Lưu Tinh Vũ đẹp trai quá đi!]
[Anh Tinh Vũ dịu dàng thật đấy!]
[A a a, tôi bị anh Tinh Vũ hạ gục rồi]
Tất nhiên là các thực tập sinh đều không có ý kiến.
Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Lưu Tinh Vũ ngồi xuống bên cạnh Khúc Tiêu Tiêu.
Lưu Tinh Vũ khẽ cười với Khúc Tiêu Tiêu rồi nói bằng chất giọng nhẹ nhàng êm tai: “Chào bạn.”
“Chào anh.” Khúc Tiêu Tiêu hờ hững cười đáp, ánh mắt Lưu Tinh Vũ nóng rực, Khúc Tiêu Tiêu liếc qua là biết anh ta đang nghĩ gì, thế nên cô chỉ cảm thấy rất kinh tởm, nhưng nghĩ lại thì Lưu Tinh Vũ là ngôi sao lưu lượng đang hot, đây chính là cơ hội tốt để hấp thu năng lượng đấy!
Lưu Tinh Vũ chỉ khẽ cười chứ không tiếp tục chủ đề trước đó, “Phần giới thiệu của bạn lúc trước khiến tôi rất ấn tượng đấy.”
Cơ hội tới rồi!
Khúc Tiêu Tiêu nhếch miệng, giả vờ đáp một cách hời hợt: “Vâng.” Sau đó cô lại quay đầu sang chỗ khác, không nói chuyện với anh ta nữa.
Quả nhiên, sau khi Khúc Tiêu Tiêu làm như vậy thì một làn sóng năng lượng cực lớn cũng truyền tới.
[Cái cô này là ai đấy? Dám có thái độ tệ như thế với anh Tinh Vũ của chúng ta à???]
[Mẹ cô ta không dạy cô ta phải lễ phép sao? Thái độ kiểu gì thế???]
[Không có anh Tinh Vũ thì ai thèm nhìn cô chứ????]
[Có biết tôn trọng người khác không hả???]
[Con ngốc đi chết đi!!!!]
[Đi chết đi!!!!]
Khúc Tiêu Tiêu nhận được ma lực nên rất vui vẻ, lần này áng chừng tăng thêm một phần năm mươi, còn nhiều hơn lúc lên sân khấu biểu diễn nữa, nghĩ tới đây Khúc Tiêu Tiêu không khỏi nhếch miệng cười rộ lên.
Lưu Tinh Vũ luôn nhìn theo Khúc Tiêu Tiêu, thấy cô cười anh ta ngây ra.
“Chắc chắn cô ấy thích mình, vừa rồi tỏ vẻ thờ ơ là để muốn thu hút sự chú ý của mình mà thôi.” Lưu Tinh Vũ tìm lại được lòng tin, cũng càng muốn có được Khúc Tiêu Tiêu.
Sau đó cuộc tranh vị trí Center cũng chính thức bắt đầu.
Tiền Diểu bước lên trước, từ bé đã luyện hát âm cao nên cô ấy rất tự tin với giọng hát của mình, lần này cô ấy cũng chọn một bài bel canto có độ khó cao.
Tuy Khúc Tiêu Tiêu không có năng lực đánh giá và thưởng thức âm nhạc, nhưng nghe tiếng hát của Tiền Diểu cũng cảm thấy rất thanh thoát dễ chịu.
Tiền Diểu rất hài lòng với phần thi của mình, cô ngẩng cao đầu về lại chỗ ngồi trong tiếng vỗ tay vang dội của mọi người.
Đến lượt Tần Bình Lộ, cô ta chọn một ca khúc đang thịnh hành, giọng hát không có khiếm khuyết gì, tuy cũng êm tai nhưng lại chẳng có điểm nào nổi bật cả. Ngay cả Khúc Tiêu Tiêu cũng cảm thấy ca khúc của Tần Bình Lộ kém Tiền Diểu về mọi mặt.
Phần biểu diễn của hai người tranh cử đều đã kết thúc, người hướng dẫn Lưu Tinh Vũ lần lượt đưa ra nhận xét của mình.
“Hai người đều hát rất hay, khiến tôi rất khó để chọn ai là Center của hôm nay.” Trước tiên Lưu Tinh Vũ khen cả hai một lượt, “Tiền Diểu xử lý âm cao khá tốt, giọng hát của Tần Bình Lộ thì lại có sức lôi cuốn.”
Tiền Diểu tự tin nhìn thẳng Lưu Tinh Vũ, dường như đã nắm chắc phần thắng trong tay. Những người khác cũng nghĩ có lẽ vị trí Center sẽ được trao cho Tiền Diểu, dù sao thì từ độ khó của ca khúc lẫn cách xử lý giọng hát thì Tiền Diểu cũng bỏ xa đối thủ Tần Bình Lộ.
“Tần Bình Lộ, tôi muốn chọn Tần Bình Lộ là Center.” Lưu Tinh Vũ đưa ra lựa chọn khiến tất cả mọi người phải sửng sốt.
[Đùa à, Tiền Diểu hát rất hay mà]
[Chắc chắn anh Tinh Vũ có tính toán riêng]
[Đúng rồi, chất giọng hay cũng chưa chắc đã hợp với bài hát mà, anh Tinh Vũ không sai đâu]
“Tiền Diểu, chất giọng của bạn đúng là rất hay, nhưng đây là ca khúc đang thịnh hành, mà giọng của Tần Bình Lộ hợp với bài hát này hơn, dù kỹ thuật hát của cô ấy vẫn còn chút khuyết điểm nhưng giọng hát lại tràn đầy sức sống và phù hợp với bài hát này hơn hẳn.” Lưu Tinh Vũ kiên nhẫn giải thích bằng giọng nói hết sức nhẹ nhàng.
Từ nhỏ tới giờ Tiền Diểu làm gì cũng thuận lợi, mới thất bại một lần mà mắt đã ngập nước, máy quay vẫn đang chạy nên Tiền Diểu không thể nổi cáu, chỉ đành ứng phó qua loa rồi quay về chỗ ngồi.
Thấy cảnh này, Khúc Tiêu Tiêu cảm thấy cơ hội của mình tới rồi. Không cần biết Lưu Tinh Vũ chọn đúng hay sai, giờ cô phản bác Lưu Tinh Vũ trước mặt mọi người, cố tình chống đối anh ta thì chắc chắn sẽ khiến fan của anh ta phản cảm, nhờ thế cô sẽ lấy được rất nhiều ma lực.
Nghĩ thế Khúc Tiêu Tiêu nghiêm mặt đứng lên, lớn tiếng hỏi: “Thầy Lưu, xin hỏi anh đánh giá như vậy có phải quá bất công rồi không?”



