Nguy rồi, Mộ Hàn không thể nhất nhẫn chính là đối thủ không coi hắn ra gì.
Nếu là ngươi muốn hại hắn vì vị trí thái tử của hắn, hắn cũng sẽ binh đến tướng cản nước tới đất ngăn, nhưng nếu ngươi khiến hắn cảm thấy ngươi coi thường hắn, như vậy ngươi sẽ thảm rồi, hắn nhất định sẽ chủ động xuất kích để ngươi biết, ngươi đã sai lầm rồi!
Nàng không muốn trở thành kẻ địch của Mộ Hàn đâu! Thế là Linh Thứu quả quyết lắc đầu, tiến lên dùng tay kéo áo Mộ Hàn, rất là vô tội nhìn hắn,
“Mộ Hàn, ta nhớ chàng, mà tiện thể muốn thăm dò hắn, với lại, ta mang một đứa bé vào phủ thái tử, cũng phải bảo đảm đứa nhỏ này tương lai sẽ không gây tai họa gì cho phủ thái tử chứ!”
“Ồ? Vậy ta hẳn là phải cảm ơn ái phi rồi?” Lãnh Mộ Hàn ngoài miệng thì trào phúng, nhưng trong lòng lại nghi hoặc.
Vì sao hắn luôn có loại cảm giác nàng có thể nhìn thấu tâm tư mình? Còn nữa, ánh mắt nàng nhìn hắn, có đôi khi hắn đều sẽ nghĩ nàng đã biết hắn rất lâu.
“Ừm” Linh Thứu không khách khí gật gật đầu, còn vui vẻ cười cười, “Không cần cám ơn không cần cám ơn, chàng hiểu tâm ý của ta là được rồi!”
Cuối cùng Lãnh Mộ Hàn bị kỹ năng mặt dày của Linh Thứu đánh bại, phất tay áo bỏ đi, hắn không thể không thừa nhận, nàng quả thật có bản lĩnh khiến mình tức giận đến dở khóc dở cười.
So với nam nhân nào đó sau khi trở về luôn mất ngủ, thì nữ tử nào đó lại ngủ rất ngon, ngủ một giấc đến bình minh.
Đám ám vệ trong uyển đã bị rút đi toàn bộ, còn có hai nha hoàn tạp dịch, trải qua sự nỗ lực tối hôm của nàng, chắc hẳn cũng đã bị người của Mộ Hàn mang đi rồi.
Còn nha hoàn theo nàng gả tới kia, bây giờ còn bệnh nặng nằm trên giường, mấy ngày nay nàng có thể tìm một cơ hội đóng gói nàng ta trả về Bắc Ảnh phủ, cho nên tạm thời có thể không cần để ý đến.
Cứ như vậy trong uyển cũng chỉ còn nàng và nhà Đổng lão, cùng đám quỷ kia, đều là người của nàng, cảm giác như vậy không tệ, ngay cả không khí đều trong lành hơn không ít.
Mà nàng còn chưa nói cho Đổng lão biết chuyện nàng muốn dạy Đổng Vũ phù chú, thứ nhất là vì nàng còn chưa làm được, nên vẫn chưa dạy người khác được, thứ hai là nàng vẫn muốn thử xem Đổng lão và vợ của ông ấy như thế nào đã.
Trước khi nàng còn chưa trưởng thành, nàng không thể mạo hiểm.
Linh Thứu chấp bút, dựa theo những gì quỷ lão đầu nói, vừa tập trung tinh lực, rót tinh thần lực vào ngòi bút, vừa vẽ các loại kí tự trên giấy vàng.
“Nét chấm này tinh thần lực yếu rồi, vẽ lại.”
“Chỗ này không đúng không đúng, không thể có dù chỉ là một chút sai lầm nhỏ! Làm lại làm lại!”
“Ừm, tấm này không tệ, nhưng vẫn có thể càng tốt hơn! Vẽ tiếp!”
…
Có quỷ lão đầu hướng dẫn, Linh Thứu học rất nhanh.
Đừng thấy quỷ lão đầu bình thường luôn luôn hi hi ha ha, thế nhưng là một khi dạy phù chú, sẽ vô cùng nghiêm khắc, theo như lão nói, thì thầy nghiêm mới có trò giỏi!
Bây giờ lão nghiêm khắc, là phụ trách vì tính mạng của nàng, ngày sau chiến đấu chính là chuyện sinh tử, lúc nàng học tập nếu phóng túng một phần, lúc chiến đấu sẽ nguy hiểm một phần.
Cho tới trưa, Linh Thứu đã viết hết hai trăm lá bùa, lần đầu vận dụng tinh thần lực để vẽ bùa chú, cho nên vẫn chưa thể phát huy tốt, cũng dễ bị mệt.
Thế là đến giờ cơm mới nghỉ ngơi trong chốc lát, ăn xong lại bắt đầu tu luyện ám nguyên tố, ban đêm lại học sử dụng phù chú.
Bởi vì trước mắt những loại phù chú nàng đang học vẫn là những loại tầng thấp nhất, không có bao nhiêu lực tổn thương, luyện tập trong phủ cũng không có động tĩnh gì, nhưng quỷ lão đầu nói, về sau có lẽ sẽ phải tìm một chỗ thật xa để luyện.
Lúc canh ba, quỷ phía ngoài dường như phát hiện dị động, Linh Thứu đột nhiên mở mắt ra.



