Linh Thứu nghe họ ngươi một câu ta một câu nói qua nói lại, cũng không có cảm giác gì, nàng đã sớm không hi vọng xa vời vào cái thứ gọi là tình thân nữa rồi, vào ngày đại hôn của con gái, bảo con gái tìm nữ nhân cho phu quân, loại chuyện này mà bọn họ đều nói ra một cách thoải mái được như vậy, thì còn có chuyện gì là họ không làm được nữa chứ?
Cho dù nàng là phế vật không thể tu luyện, nhưng máu mủ tình thâm, vì sao họ lại không hề quan tâm, lo lắng cho nàng, mà toàn là chán ghét khinh bỉ, bỏ mặc nàng ở trong một nơi hoang tàn hẻo lánh hơn mười năm, không để ý đến sự sống chết của nàng, chẳng lẽ mặt mũi còn quan trọng cả tình thân sao?
Nếu không phải Lãnh Trạch Phong cần dùng đến con cờ là nàng, thì có lẽ lúc này nàng vẫn còn ở trong phế viện kia, không được xuất hiện ở trước mặt người đời.
Kiếp trước nàng khát vọng tình thân, nhưng không có nghĩa là kiếp này nàng vẫn sẽ bị người khác lợi dụng, sự nhẫn nại của nàng sớm đã bị bọn họ bào mòn hết rồi, nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng Linh Thứu đã có dự định, cho dù không vì chính nàng, cũng phải trở nên mạnh hơn vì Mộ Hàn, một thế này, nàng chỉ sống vì hắn.
Nghĩ như vậy, Linh Thứu cảm thấy đã không cần thiết nghe bọn họ nói nhảm nữa, lạnh giọng nói với nha hoàn bên người, “Sao còn không đi, làm trễ nải giờ lành ngươi gánh vác được trách nhiệm sao?”
Lời này vừa nói ra, mấy người Viên thị đều ngẩn người, hiển nhiên không ngờ mình đang nói chuyện với Linh Thứu, Linh Thứu còn không thèm để ý mình, còn lạnh nhạt làm lơ mình, lúc này Bắc Ảnh Trì Hoàn cũng đen mặt, “Sao! Còn chưa bái đường thành thân, ngươi đã bày ra cái giá của thái tử phi với chúng ta rồi!”
Linh Thứu nghe vậy, khóe môi dưới khăn hỉ khẽ nhếch lên, lạnh nhạt trả lời “Hừ, phụ thân đại nhân đúng là già rồi, trí nhớ cũng kém rồi, kể từ khi hoàng thượng hạ chỉ, ta đã chính là thái tử phi, bây giờ chỉ là hoàn thành nghi thức thành thân mà thôi, nhưng mà bản thái tử phi cũng không biết Bắc Ảnh gia đối với hoàng thất lại có bất mãn lớn như thế, trở ngại bản thái tử phi lên kiệu cố ý chậm trễ giờ lành không nói, còn dám hô to gọi nhỏ với bản thái tử phi.”
“Đồ hỗn láo! Đủ lông đủ cánh rồi chứ gì?! Ngươi nghĩ ngươi có thể làm thái tử phi được bao lâu! Còn dám dùng hoàng thất để chèn ép ta! Đừng quên, ngươi cũng là người của Bắc Ảnh gia!” Dù gì thì Bắc Ảnh gia cũng là một trong bát đại gia tộc, mà Bắc Ảnh Trì Hoàn là tộc trưởng đương nhiệm, từ xưa tới nay còn chưa từng có ai dám nói chuyện với ông ta như vậy.
Bắc Ảnh Trì Hoàn nói cũng không nhỏ, nhưng bởi vì cách đám người vây xem náo nhiệt còn có chút khoảng cách, cho nên cũng không có mấy người nghe thấy ông ta nói gì, mọi người chỉ nhìn thấy ông ta tức giận nói gì đó, không khỏi âm thầm suy đoán, chẳng lẽ là vì Bắc Ảnh Trì Hoàn sắp không giấu được nỗi sỉ nhục trong nhà, cho nên thẹn quá hoá giận?
Phải biết rằng, hôm nay bọn họ cũng là ngh danh mà đến, muốn thấy tận mắt phế vật nổi danh của đại gia tộc trông như nào, mặc dù tân nương trùm khăn không nhìn thấy mặt.
Linh Thứu cũng không sợ hãi trước lửa giận của Bắc Ảnh Trì Hoàn, lạnh nhạt hờ hững như thể đang nói hôm nay trời đẹp quá, nàngnois, “Gả chồng theo chồng, sau này ta chính là người hoàng thất, cũng chẳng có liên quan gì nhiều với Bắc Ảnh gia nữa, Bắc Ảnh tộc trưởng cũng đừng thấy sang mà bắt quàng làm họ, còn nữa, quân thần khác biệt, sau này Bắc Ảnh tộc trưởng nhìn thấy bản thái tử phi vẫn nên gọi ta bằng tôn xưng, miễn cho rơi vào miệng người không có ý tốt, lại nói Bắc Ảnh gia bất kính đối với hoàng thất, đây chính là tội khi quân.”
“Giỏi! Giỏi lắm! Thật là nhanh mồm nhanh miệng! Ngươi dám nói chuyện như vậy với phụ thân của ngươi sao! Hừ! Một phế vật mà thôi, ta chống mắt lên xem thử ngươi có thể cuồng vọng đến khi nào!” Bắc Ảnh Trì Hoàn nói, vẫn không quên lườm Viên thị một cái, “Ngươi sinh được một được con gái thật là giỏi!” sau đó xoay người phất tay áo bỏ đi, chắc chắn là vô cùng tức giận.
Sao có thể không giận cho được? Đứa con gái luôn bị mình coi thường, coi là nỗi sỉ nhục, bây giờ lại ngồi lên trên đầu mình, còn không biết lễ phép như thế, nhưng ông ta cũng quên là từ trước đến giờ mình cũng chưa bao giờ cư xử với Linh Thứu giống như một người cha.



