Nói thật, thật ra có đôi khi chính hắn cũng không hiểu nổi phụ hoàng, phụ hoàng luôn luôn rất sủng hắn, rất rất sủng, thậm chí có thể nói là dung túng, hắn rõ ràng thấy được tình yêu phụ hoàng dành cho mình, nhưng lại không cảm nhận được sự ấm áp, là hắn quá đòi hỏi quá nhiều sao?
Lãnh Mộ Hàn hơi ngây người một lúc, cầm bút lại viết mấy chữ, “Vậy có gì lạ không.”
Ám vệ nghĩ nghĩ, “Nếu nói là có gì lạ, thuộc hạ cảm thấy cái lạ nhất chính là Mai uyển không hề có động tĩnh gì, mấy ngày nay trừ lúc ăn cơm, nàng đều ở lì trong phòng không đi ra ngoài.”
Lãnh Mộ Hàn khẽ gật đầu, xác thực, không có động tĩnh gì chính là điểm lạ nhất, nếu như đổi thành nữ tử bình thường khác, ngày đại hôn không có vị hôn phu tới đón, vào cửa còn bị an bài tới chỗ hẻo lánh như vậy, càng chưa được trượng phu dù chỉ một lần, ai mà chịu được. Huống chi nàng còn là chính thê, thái tử phi, lại không khóc không nháo, không lẽ, nàng là đang chờ lệnh của ai đó?
“Ngươi tiếp tục đi theo dõi.” Lãnh Mộ Hàn không ngẩng đầu, không nhanh không chậm nói. Là hồ ly thì trước sau gì cũng lòi đuôi ra thôi, mà hắn cũng không cảm thấy Lãnh Trạch Phong sẽ nhịn được không có động tác gì.
Lãnh Mộ Hàn lại không biết là, rất lâu về sau, mỗi lần hắn nhớ tới khoảng thời gian này, thì lần nào cũng rất hối hận, hối hận mình đã lãng phí một cách vô ích nhiều ngày như vậy không ở chung với Linh Thứu.
Rất nhanh đã qua hai tiếng, Băng đang rầu rĩ không biết có nên đi đánh thức Linh Thứu hay không, đã cảm ứng được Linh Thứu đang triệu hoán, hiển nhiên Linh Thứu đã tỉnh rồi.
Mang theo quỷ lão đầu, ba người hiện ở trong phòng Linh Thứu, lúc này Linh Thứu đã mặc quần áo chỉnh tề, gương mặt sau khi xóa bỏ lớp trang điểm của nàng trắng trẻo, mềm mại, đẹp khiến cho người ta không muổn rời mắt.
Linh Thứu đi tới ngồi xuống bàn bên cạnh, cười nhạt một tiếng, “Nào, chúng ta bắt đầu nói xem phải học vẽ phù chú như thế nào đi.”
Quỷ lão đầu cũng không khách khí, cười ha ha, chỉ thấy cái ghế tròn dưới mặt tự động nhích ra một cái, sau đó quỷ lão đầu đặt mông ngồi xuống, “Nhóc con, ngươi còn chưa nói cho ta biết ngươi rốt cuộc là ai cơ mà! Sao ngươi lại nhìn thấy ta? Sao ngươi lại nghe được ta nói chuyện? Vì sao lại có thể tác động được tới ta?”
Vừa rồi lúc ở bên ngoài lão đã hỏi hai khối băng kia rồi, đáng tiếc người ta căn bản không để ý lão, còn trừng lão! Uy hiếp trần trụi mà! Xí! Tưởng không hỏi được bọn họ thì lão không dám hỏi nhóc con này hả!
Linh Thứu khẽ chớp mắt một cái, “Cái này lão chưa cần thiết phải biết, một đổi một, ta cho lão ở lại, lão dạy ta phù chú.”
Có trời mới biết câu trả lời này khiến quỷ lão đầu có bao nhiêu phiền muộn! Lão chính là như vậy! Càng không biết được đáp án thì lão càng muốn biết! Người ta càng không nói thì lão càng muốn biết!
“Được rồi! Lão đầu ta lại một đội một với ngươi! Ngươi nói cho ta thân phận của ngươi! Sau này ai dám bắt nạt ngươi ta sẽ xả giận giúp ngươi! Thế nào!”
Lúc này, Băng ở bên cạnh đột nhiên xen vào một câu, “Noài ra, ngươi còn phải cùng luyện tập khống quỷ thuật với chủ tử!”
Linh Thứu thấy Băng nói chuyện, cũng không nói gì nữa, hiển nhiên cũng rất đồng ý, dù sao nàng cũng không mất mát gì, mà Băng đã nói như vậy thì nhất định là hắn cảm thấy đây là vấn đề cần thiết, mà với năng lực bây giờ của nàng quả thực vẫn không thể tự vệ được, nàng cũng chỉ có thể khống chế tiểu quỷ, đối với quỷ cao cấp như quỷ lão đầu này, nhiều nhất nàng chỉ có thể ức chế được thôi, lại không thể sai khiến được.
Quan trọng nhất chính là, mặc dù bây giờ bọn họ là quỷ, nhưng bọn họ cũng đã từng là người, nói không chừng còn từng là người có địa vị cao, còn không nói bọn họ đều là tồn tại ngang hàng với tổ tông của nàng, đương nhiên nàng cũng không muốn chà đạp tự tôn của người khác, thay vì khống chế bọn họ, để bọn họ làm việc cho mình giống con rối, còn không bằng giống như bây giờ, hai bên đạt được thỏa thuận, nàng cũng thoải mái hơn.



