“Bây giờ toàn bộ internet đều xin lỗi cô, trên mạng cũng ghim bằng chứng về vụ việc, chứng minh cô không có đẩy Diệp Yến Lan, ” Thi Hoa một hơi nói hết chuyện xảy ra trên mạng, qua điện thoại đều có thể rõ ràng thực sự cảm nhận được sự vui vẻ không thể kiềm nén.
Thang Tư Lan vừa nghe chuyện này, cũng không thấy bất ngờ.
“Là ai đăng hình.”
Thi Hoa bị hỏi: “Không phải cô tìm người làm sáng tỏ sao?”
“Tôi không có năng lực đó.”
“Cũng đúng, ” nếu Thang Tư Lan có năng lực đó, đã sớm Nhất Phi Trùng Thiên, còn phải làm nhiều chuyện như vậy sao.
“Không có chuyện gì vậy cúp đây, ” Thang Tư Lan nói cúp là cúp.
Lật xem đầu đề, tất cả đều xin lỗi mình.
Chưa được bao lâu, tài khoản làm việc của bản thân đã đưa ra một phản hồi như thể đang khó xử, càng làm cho đại quần chúng đồng cảm!
Thang Tư Lan: “…”
Quần chúng thật dễ lừa.
*
Bị ảnh hưởng bởi dư luận, Thang Tư Lan tiếp tục làm tổ ở nhà.
Cô cũng xem qua tài khoản kia rồi, là của phía chính phủ.
Kỳ diệu thiệt.
Phía chính phủ làm sáng tỏ, dẹp phốt thay cho mình.
Thang Tư Lan gửi tin nhắn cho Ban Giai Giai, hai người hẹn địa điểm gặp nhau.
Là một cửa hàng nhỏ vắng vẻ, ngồi trong góc phòng không có gì nổi bật.
Để phòng bất trắc, Thang Tư Lan đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, che khuất hơn nửa khuôn mặt mình, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng ngời trong bóng tối.
“Thời gian địa điểm giao dịch.”
Ban Giai Giai mới vừa ngồi xuống, Thang Tư Lan cũng rất không khách khí hỏi ngay.
Ban Giai Giai trầm trầm mặt, “Tôi đã nói, lần giao dịch này không nằm trong phạm vi tham dự của tôi.”
“Cô có thể dùng thủ đoạn để lấy được thông tin chính xác, tôi cần những thứ này, ” Ánh mắt sâu thẳm của
Thang Tư Lan nhìn chằm chằm cô ta, nói: “Cô sẽ không cho rằng chỉ uống thuốc giải một lần là được rồi đấy chứ.”
“Cô có ý tứ gì!”
“Ý tứ ngay mặt chữ, ” Thang Tư Lan coi nhẹ lửa giận trong mắt cô ta: “Nếu đã quyết định muốn cống hiến thay tôi, thì phải làm thật tốt.”
“Tôi biết rồi, ” Ban Giai Giai nghiến răng nghiến lợi, “Tôi sẽ cung cấp thời gian và địa điểm giao dịch cho cô, những thứ khác tôi sẽ không làm.”
“Thành giao.”
Ban Giai Giai đứng dậy rời đi.
Thang Tư Lan đợi một hồi mới rời khỏi đó.
Bước đi dưới màn đêm tối đen, trái tim Thang Tư Lan hơi tĩnh lặng.
Đứng dưới cây cầu nào đó, nhìn lên.
Đôi mắt bị ánh đèn phía trên chói vào, hơi nheo lại.
Nhớ tới hình ảnh mình và Thang Tích Diễm đồng quy vu tận ở đời trước, trái tim trầm xuống một chút.
Dù cho hiệu ứng cánh bướm đã xảy ra, thay đổi quỹ đạo của đời trước, cô cũng muốn cản trở tất cả giao dịch làm ăn của nhà họ Thang, khiến nhà họ Thang trả giá.
“Hầy.”
Dậm chân một cái, Thang Tư Lan bước nhanh trở về.
Đa sầu đa cảm không thích hợp với mình, chuyện nên làm vẫn nên làm.
*
“Sao lại trở nên như thế này.”
Diệp Yến Lan tựa vào giường bệnh, lướt qua trang nhất trên mạng, sắc mặt rất kém.
Người đại diện của cô ta hơi mệt mỏi: “Đã nói rồi, Thang Tư Lan này không đơn giản, cô cũng không nên coi thường đối phương quá. Nếu cô đưa ra giải thích sớm một chút, chuyện có lẽ sẽ không phát sinh đến mức độ này. Bây giờ các fan đều cho rằng cô cố tình làm ra, muốn khiến Thang Tư Lan khó xử.”
Chuyện diễn biến thành thế này, người đại diện cũng không ngờ tới.
“Tôi nói cô rốt cuộc là vì sao mà làm khó dễ cô ấy, là vì vị Giang tiên sinh kia? Cô có phải suy nghĩ quá nhiều rồi không, Thang Tư Lan và vị kia không có đùa giỡn, cô làm vậy chỉ có thiệt thôi.” Người đại diện cũng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Mặt Diệp Yến Lan hơi méo mó, người đại diện quở trách cũng không đáp lại.
“Cũng may chuyện này không gây nên ảnh hưởng rất lớn đến cô,” người đại diện nói: “Trước tiên cô hãy nghỉ ngơi cho tốt, công ty sẽ đè những thứ này xuống thay cô, chỉ cần cô không đáp lại, có một số việc sẽ không tạo nên nhiều ảnh hưởng.”
Cho dù không có phía chính phủ đưa ra những hình ảnh này, những lời Thang Tư Lan nói trước đây cũng đã khiến Diệp Yến Lan đâm lao phải theo lao.
Bây giờ Diệp Yến Lan chỉ có thể dùng sự im lặng để trả lời, lời giải thích của cô ta vừa được đăng lên mới nhìn thấy bằng chứng bên phía chính phủ, đã bỏ lỡ cơ hội.
Cũng không biết Thang Tư Lan làm sao có được năng lực này, vậy mà có thể khiến cho phía chính phủ phải hành động.
*
Kết quả hiện tại, khiến người nào đó rất hài lòng.
Đi ra bên ngoài, điện thoại không rời tay.
Vân Mậu Lâm vài lần lén lút nhìn sang, phát hiện ông chủ lớn nhà mình đang lướt trang nhất, lập tức sợ ngây người!
Wow!
Từ khi nào mà ông chủ cũng có loại sở thích này?
“Khụ.”
Anh ta ho một tiếng, chỉ chỉ chiếc trực thăng đang đỗ trên sân: “Ông chủ, đã chuẩn bị xong rồi.”
Giang Hải Lâu cất điện thoại, ra hiệu có thể đi rồi.
Nghiêng dốc xuống, đẩy xe lăn đi lên.
“Rời khỏi Nam Thành, có cần thông báo cho tiểu thư Diệp không?”
“Không cần.”
“Chỗ Thang tiểu thư thì sao?” Ông chủ có sở thích này từ bao giờ vậy hả? Tự nhiên tò mò muốn xem rõ ràng thử một chút quá…
Giang Hải Lâu im lặng.
Vân Mậu Lâm thức thời câm miệng, phục vụ loại ông chủ nhiều phiền muộn này thật sự là quá khó khăn.
Trực thăng bay thẳng đến Hải Thị.
*
Thang Tư Lan cũng không biết Giang Hải Lâu đã rời khỏi Nam Thành, lúc gọi điện thoại cho anh, đối phương đang ngồi trong biệt thự ở Hải Thị trò chuyện cùng hai anh em dòng chính.
Em trai về nhà, người làm anh cả và anh hai, Giang Hải Tuyền và Giang Hải Tùng đúng giờ đến bên này thăm hỏi sức khoẻ một tiếng.
Quyền lực của nhà họ Giang bây giờ đều nằm trong tay Giang Hải Lâu, anh bỗng nhiên chạy về từ Nam Thành, hai người kia có rất nhiều nghi ngờ với việc trở về của anh.
Này không phải.
Người vừa trở về đã đặc biệt đến đây “xác nhận”.
Thang Tư Lan không được trả lời, lại rầu rĩ.
Ngoại trừ số điện thoại này của Giang Hải Lâu, những người khác bên cạnh anh cũng không có cách thức liên lạc.
Lần sau mình phải thông minh hơn, tìm số của vệ sĩ bên cạnh anh ấy.
Điện thoại của nhà họ Giang gọi đến, cắt ngang mạch suy nghĩ của Thang Tư Lan.
Nhìn thấy ghi chú, mày liễu cũng cau lại.
Cuối cùng vẫn tiếp: “Dì Huệ.”
“Tư Lan, sao cháu có thể làm vậy với dì Đan của cháu, bà ấy là trưởng bối, có cái gì không đúng đi nữa cũng không thể làm quá đáng thế được.” Sau lời nói tuy rất nhẹ của Đinh Tú Huệ, còn có một loại cảm giác không biết làm sao.
Nghe vào tai Thang Tư Lan, lại là một loại tư vị chất vấn khác.
Khiến cả người cô khó chịu.
“Du phu nhân và dì Huệ nói gì.”
“Những gì nên nói đã nói rồi, cháu đấy, sao lại không nghe lời như vậy, cháu cũng hiểu rõ địa vị của nhà họ Du ở Nam Thành. Bây giờ cháu ở trong cái vòng luẩn quẩn hỗn loạn, nếu nhà họ Du bọn họ động một chút, trong nhà cũng không thể giúp được.”
Thang Tư Lan trong lòng lạnh lùng bật cười, giọng điệu bình tĩnh: “Việc này là nhà họ Du sai trước, vì chuyện làm ăn, trong nhà không giúp đỡ tôi cũng có thể hiểu được.”
Lời nói của Thang Tư Lan khiến sắc mặt Đinh Tú Huệ biến đổi, trong lòng cũng không biết phải mắng Thang Tư Lan thế nào.
“Anh cả cháu vì chuyện này đang chạy đôn chạy đáo thay cháu, ” Đinh Tú Huệ dừng một chút, “Tích Diễm nói có gặp cháu một lần.”
“Vậy thay tôi cám ơn anh cả.”
“Hôm trước Tích Diễm còn nói với dì, cho cháu quay về giúp nó, ” Đinh Tú Huệ nói một chữ, lại chuyển đến phương diện này.
Thang Tư Lan lạnh lùng im lặng cười, giọng điệu không thay đổi: “Bây giờ tôi không nghĩ đến chuyện này, tôi thích diễn xuất hơn.”
“Thích cũng phải xem có hợp hay không, gần đây trên mạng liên tiếp xuất hiện vài chuyện bất lợi với cháu, trong nhà cũng lo lắng, ” Giọng nói Đinh Tú Huệ chợt trầm xuống: “Bà nội cháu đã giận rồi, chuyện của dì Đan cháu, tìm thời gian về nhà nói lời xin lỗi, sau này người của hai gia đình còn muốn tới lui đấy”
Thang lão phu nhân vẫn không thích cô giữa đường vào nhà họ Thang, đương nhiên cũng không quan tâm đến cảm nhận của cô.
Tâm tình Thang Tư Lan hơi kém nên lấy lệ vài câu đã cúp điện thoại.
Nhìn điện thoại, Thang Tư Lan cười lạnh ra tiếng, ánh mắt sâu thẳm nặng trĩu.



