Skip to main content

Trang chủ Nhà Cũ Của Tôi Thông Địa Phủ Chương 26: Thông suốt.

Chương 26: Thông suốt.

1:49 chiều – 15/05/2025

Tiếng đàn của [Tiên ông nói] vẫn còn đang phiêu đãng bên trong Thông Thiên Quan, Hạ Đồng không hài lòng ngừng lại: “Mẹ, nếu năm đó mẹ chịu bỏ tiền mua một cây đàn tốt cho còn thì nói không chừng bây giờ con gái của mẹ đã là bậc thầy đàn cổ rồi.”
Hạ Lâm hồi phục tinh thần, hừ nhẹ một tiếng: “Vậy con phải trách ba con kiếm không đủ tiền cho con rồi.”
Hạ Đồng cười hì hì ôm eo mẹ: “Con mang họ của mẹ.”
“Cũng không có cách nào khác, ai nói con đầu thai vào trong bụng của mẹ, mẹ con chỉ có bấy nhiêu năng lực thôi.”
“Thùng thùng thùng.”
Hạ Đồng quay đầu: “Vu Mộc, cậu làm gì thế?”
Vu Mộc hưng phấn thò đầu vào từ ngoài cửa sổ: “Bà chủ, chị biết [Lôi Âm Quyết] không?”
“Đó là cái gì vậy?”
Vu Mộc kích động nói: “Bố tôi nói, chủ nhân Thông Thiên Quan có thể đánh vỡ giam cầm thông qua [Lôi Âm Quyết], đưa thiên lôi tới, như vậy thì yêu quái chúng tôi mới có thể ở trong lôi kiếp tu luyện ra hình người, yêu quái lợi hại còn có thể phi thăng.”
“Phi thăng? Phi thăng như thế nào? Cậu nghe ai nói vậy? Đã đọc sách chưa? Bên ngoài trái đất là vũ trụ, phi thăng về chỗ nào?”
“Cái này mà chị cũng không biết?” Vẻ mặt Vu Mộc kinh ngạc: “[Lôi Âm Quyết] đưa thiên lôi tới, lực lượng lôi đình của thiên lôi có thể tạo ra một cái thông đạo hư không tạm thời. Lúc thượng cổ, linh khí của thượng giới chính là thông qua cửa hư không mới có thể đến được ba nghìn tiểu thế giới.”
Trong thần thoại, truyền thuyết của nhân gian có người khổng lồ, có yêu tinh, có thần tiên, tất cả đều được tẩm bổ nuôi dưỡng bởi linh khí tới từ thượng giới. Sau khi thông đạo hư không đóng cửa, linh khí trên tiểu thế giới dần dần tiêu tán, những thần tiên quỷ quái vốn dĩ có trong thần thoại cũng từ từ biến mất.
Trên mạng thường xuyên có người hay nói đùa, sau khi thành lập nước không được thành tin. Hơn nữa sau khi cửa thông đạo hư không đóng lại, thượng giới đã chặt đứt cơ hội linh vật thành tinh của ba nghìn tiểu thế giới.
Nếu muốn thành đại yêu thì Thông Thiên Quan đứng giữa tam giới và chủ nhân Thông Thiên Quan chính cơ hội duy nhất để bọn họ từ tiểu yêu biến thành đại yêu.
“Lúc cửa còn chưa đóng lại thì thông đạo hư không ở đâu vậy?”
“Côn Lôn đó, không phải trong cổ tích thần thoại của nhân gian các người đã từng đề cập sao?”
Hạ Đồng không nói gì, ai mà biết truyện cổ tích thần thoại lại là lịch sử có thật!
“Chậc, chị chưa xem hết bản chép tay của các đời chủ nhân Thông Thiên Quan đúng không? Việc này mà chị cũng còn hỏi tôi.”
Hạ Đồng trầm mặc, cô chỉ có thể nói cô nhìn một hai bản được không?
Xem ra gian thư phòng đặc biệt mở ra trên tầng sáu vẫn có tác dụng.
“Chị có làm được không vậy?” Thái độ của Vu Mộc dần trở nên kiêu ngạo.
Hạ Đồng cười lạnh: “Tôi có được hay không thì cũng là chủ nhân đời này của Thông Thiên Quan, cậu cảm thấy tôi không được thì cậu cứ việc đi.”
Vu Mộc vội càng cười trừ nói: “Tôi không có ý đó, chị rất giỏi, chị lợi hại như vậy, chắc chắn một ngày nào đó có thể học được [Lôi Âm Quyết].”
“Haha, tôi cũng không lợi hại, [Lôi Âm Quyết] sao, chắc chắn rất khó học, tôi muốn học đoán chừng cũng phải học bảy tám năm.”
“Không khó không khó, phụ vương tôi nói, [Lôi Âm Quyết] chỉ cần dẫn dắt linh lực thiên địa, thông đạo hư không sẽ lập lên trong nháy mắt, sau khi linh khí thượng giới đưa xuống chị sẽ thấy rất thoải mái.”
Vu Mộc cố hết sức tạo ra một quả đào siêu lớn ngay lập tức, cầm bằng hai tay đưa cho Hạ Đồng: “Bây giờ chị có thể vẽ bùa, việc dẫn dắt linh lực đối với chị mà nói hẳn là rất đơn giản.”
Hạ Đồng nhận lấy quả đào lớn, bóc vỏ đào ra, cắn mạnh một miếng: “Nếu ngày nào cũng có thể ăn quả đào lớn như vậy, tôi nghĩ là tôi có thể học được nhanh hơn một chút.”
“Không thành vấn đề!” Vu Mộc lập tức đồng ý, tuy rằng tạo ra trái đào lớn như vậy tiêu tốn rất nhiều linh lực của cậu ta nhưng như vậy cũng xứng đáng.
Hạ Đồng nhìn Trường Tuế: “Đừng bắt nạt Vu Mộc, người ta là một cây đào, mày so đo với nó làm gì.”
Vu Mộc vội vàng gật đầu, câu này nói rất đúng!
“Thời gian không còn sớm nữa, mau thay quần áo khác rồi chúng ta xuống ăn cơm.”
“Vâng ạ!”
Hạ Đồng đi theo mẹ xuống tầng, phát hiện ra A Phúc đang quỳ trước mặt Thần Đồng Mộc, Lý Hạo Nhiên, Tôn Tử Sở, Vương Dũng đều như du hồn, trong mắt lộ ra vẻ mờ mịt.
Chúc Nguyện đi tới: “Vừa rồi chị làm gì ở trên lầu thế?”
“Không làm gì hết, chỉ đánh đàn thôi.”
“Cây đàn kia có vấn đề hay là chị có vấn đề? Lúc chị đánh đàn tôi rõ ràng cảm nhận được linh khí bốn phía được dẫn dắt.”
Lý Huyền Thanh và Lý Phác Nhất cũng tới đây, muốn biết đáp án, loại cảm giác vừa rồi như mất đi quá khứ trong hơn mười, hai mươi phút, bây giờ bọn họ còn sợ hãi.
Lý Hạo Nhiên cũng vội vàng gật đầu: “Chúc đại sư nói rất đúng, tôi cũng cảm giác bị một lực lượng vô hình áp chế, động cũng không dám động, sau đó đầu óc lại như hôn mê.”
Nghiêm túc mà nói, tuy rằng đám người Lý Hạo Nhiên ở trong Thông Thiên Quan có được thân thể nhưng bọn họ đã chết từ lâu, là một quỷ hôn. Lúc linh lực trong thiện địa bị khuấy động, hồn thể của bọn họ bay lên, chân không chạm đất.
Hạ Đồng đột nhiên tỉnh ngộ, lúc trước cô từng đọc qua một đoạn văn trong cuốn sổ tay, nói rằng chủ nhân của Thông Thiên Quan ở trong Thông Thiên Quan được coi là vô địch, có thể nói là một quyền đánh Tứ đại yêu vương, chân đá chư quỷ thần Địa Phủ, nhân sĩ huyền học nhân gian.
Vung tay lên có thể đuổi người ra ngoài cửa.
Tạm thời không nói người và yêu, để khống chế quỷ hồn, cô chỉ cần một cây đàn cổ đã có thể làm cho bọn chúng mất trí, mơ hồ như lục bình không rễ, hoàn toàn không có sức phản khác, để mặc cho cô giết!
Hạ Đồng nhìn hai tay mình, trong đầu hiện lên hai suy nghĩ, chẳng lẽ chỉ cần cô vung bàn tay nhỏ bé của mình lên thì tất cả mọi người trong Thông Thiên Quan sẽ lập tức bị đuổi ra ngoài không?
Học sinh tiểu học Chúc Nguyện lập tức hiểu được suy nghĩ của cô: “Đừng nghĩ, ngài yếu như vậy, vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được Thông Thiên Quan, sao có thể làm như vậy được.”
“Đúng!” Hạ Đồng buông tay, sau này cô nhất định phải tu luyện thật tốt, đọc nhiều sách,
Lâm Thiên Thanh nghiêng tai nghe bọn họ nói chuyện, ánh mắt lại nhìn về phía Thần Đồng Mộc trong sân nhà. Anh không nhìn nhầm, vừa rồi anh thật sự trông thấy Thần Đồng Mộc sáng lên.
Hạ Đồng cười hì hì hỏi Lâm Thiên Thanh: “Lúc trước không phải anh hỏi tôi tại sao không đánh đàn sao, hôm nay tôi đàn rồi, anh cảm thấy thế nào.”
“Rất hay, rất xứng với cây đàn cổ kia.” Giọng điệu của Lâm Thiên Thanh chắc nịch.
Hạ Đồng vui vẻ, không nhịn được mà khoe khoang: “Tôi nói anh, tôi không nhất thiết phải biết mấy khúc nhạc phức tạp, khúc nhạc với cấp độ như [Tiên ông nói] chỉ là một cái nhấc tay với tôi thôi.”
Những người không nghiên cứu đàn cổ đều thở dài trong lòng, hóa ra khúc nhạc vừa rồi gọi là [Tiên ông nói]!
Năng lực của Hạ Đồng không đủ, nhưng nương nhờ Thông Thiên Quan và Thần Đồng Mộc khuấy động linh khí thiên địa, tuy rằng chỉ có một chút, cho dù người có tu vi rất thấp trong huyền môn hoặc không hiểu lắm thậm chí còn không biết được có người đang khuấy động linh khí thiên địa.
Tuy nhiên chẳng qua là vẫn có vài người chú ý tới, ví dụ như sư phụ Tuệ Tâm, sư phụ Lý Huyền Thanh trên núi Thương Vân, người đuổi thi trong rừng phía Tây Nam, Môn chủ Luyện Hồn Môn tội ác chồng chất cùng với đám đại sư khác ẩn cư trong thâm sơn cùng cốc.
“Đi hỏi thăm thử xem, nhìn xem là đại nhân vật nào làm ra chuyện này.”
“Tuân lệnh môn chủ đại nhân.”
Hai, ba tháng gần đây, Cục Tác chiến đặc biệt dựa vào việc tìm hiểu nguyên nhân đã bắt giữ được mấy người của Luyện Hồn Môn, dùng hết đủ mọi cách nhưng vẫn chưa tìm được hang ổ của Luyện Hồn Môn.
Vương Nhất Tiếu phán đoán, hoặc là ký ức của những đệ tử Luyện Hồn Môn được phái ra ngoài đã được loại bỏ từ trước, hoặc bọn họ thuộc cấp bậc rất thấp, thật sự không biết Luyện Hồn Môn ở đâu.
Trên thực tế, hang ổ chân chính của Luyện Hồn Môn xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt, tuy nhiên chỉ là bị che mắt nên không nhìn thấy mà thôi.
Vào lễ Nguyên Đán năm ngoái, chủ nhân mới của Thông Thiên Quan xuất hiện, đây không phải là chuyện bí mật đối với nhân sĩ huyền môn có bản lĩnh, lúc này cảm nhận được linh khí thiên địa cảm nhận được, đám người đại lão từ bốn phía đi về phía địa phương nhỏ như thành phố Tam Giang này đầu tiên.
Nhưng Hạ Đồng vô tâm, trước đó cô thật sự không biết bản thân tùy tay đàn một khúc này lại có thể có lực lượng kinh thiên như vậy.
Sau đó cô chuyển đàn cổ ra khỏi nhà cây đặt ở trong thư phòng, đàn nó ở trong hoa viên, trong sân nhưng cũng đều không có tác dụng như ngày đó.
Điều này có nghĩa ngày đó cô có thể lợi hại như vậy hoàn toàn là mượn tác dụng của Thần Đồng Mộc.
Hạ Đồng buông cây đàn cổ, lao đầu vào trong thư phòng, ngoại trừ ăn uống ra thì luôn chăm chú xem bản chép tay cũ.
Sau khi xem rất nhiều, cô hiểu càng rõ hơn một lần nữa, bởi vì có Thần Đồng Mộc, bởi vì nhu cầu sinh trưởng của Thần Đồng Mộc nên mới thành lập Thông Thiên Quan, nên mới có thế hệ các đời chủ nhân Thông Thiên Quan.
Thông Thiên Quan và chủ nhân của Thông Thiên Quan là người hầu, là nhân viên của Thần Đồng Mộc.
“Tuy rằng trước kia đã biết nhưng nhận thức vẫn chưa đủ sâu!”
Tuy rằng là làm công nhân nhưng người nhà họ Hạ vẫn được trao quyền, có thể nắm Thông Thiên Quan có địa vị đặc thù trong tay thì cũng coi như làm một công nhân cực mạnh.
Về phần chuyện tác động linh khí thiên địa cũng không nhất định phải cần có đàn cổ, nhưng vẫn cần nhạc khí. Căn cứ theo các đời công nhân Thông Thiên Quan ghi lại, nhạc cụ bọn họ dùng không giới hạn trong đàn cổ, đàn tranh, nhị hồ, cây sáo, trống, v.v.
Trong số những nhạc cụ này, thứ khiến Hạ Đồng mở rộng tầm mắt nhất chính là có một nhân vật lợi hại có thể thông qua việc huýt sáo để tác động tới linh khí trời đất.
Hắn rất trâu bò!
Thông qua những ghi chép này, Hạ Đồng phát hiện càng về thời gian trước kia, việc tác động tới linh khí thiên địa của công nhân sẽ càng dễ. Vài vị sớm nhất vừa mới bước vào cánh cửa huyền môn đã có thể dựa vào võ công mèo ba chân để mở ra thông đạo hư không rồi.
Đoán chừng linh khí trong trời đất càng ngày càng ít đi, sau này muốn mở ra thông đạo hư không sẽ càng ngày càng khó hơn. Ba vị công nhân gần đây nhất chỉ mở thông đạo hư không được một lần trong đời, sau khi mở ra thông đạo hư không được vài năm thì chết.
Nếu lập một bảng thống kê, thống kê lại số lần mở ra thông đạo hư không của các đời chủ nhân Thông Thiên Quan thì là thành một đường vẽ từ đỉnh núi xuống chân núi.
Bà cố của Hạ Đồng khá lợi hại, bà ấy từng mở ra được ba lần.
Như vậy theo quan điểm này, người phải có huyết mạch nhà họ Hạ mới có thể trở thành người được đề cử làm trở thành chủ nhân của Thông Thiên Quan, nhưng tư chất và năng lực của những người từng được đề cử vẫn rất khác nhau.
Khác biệt cụ thể chính là đường cong ngay giữa đường đi xuống, ngẫu nhiên xuất hiện vài người, đây là bằng chứng chính xác cho thấy tư chất và năng lực của bọn mạnh hơn những người khác.
Hạ Đồng sơf cằm, vậy cô có thể dễ dàng tác động tới linh lực thiên địa như vậy hẳn là có chút lợi hại hơn bà cố.
Bây giờ cô vô cùng tò mò trong bản chép tay viết gì, việc có thể hoàn toàn nắm Thông Thiên Quan trong tay, nắm người, yêu, quỷ tiếng vào Thông Thiên Quan trong tay là loại cảm giác gì.
Bản thân cô thấy hứng thú, không cần người khác thúc giục, tính ham học hỏi của Hạ Đồng tăng vọt, tiếp tục dốc lòng nghiên cứu cách vẽ bùa, rèn luyện việc khống chế linh lực.
Kết quả của việc cô dốc lòng nghiên cứu chính là cô đã học xong hơn một nửa các loại bùa được liệt kê trong sách trong một khoảng thời gian ngắn, trụ cột như bùa bình an, bùa Ngũ Lôi., bùa tẩy rửa, bùa tàng hình, tất cả đều được đặt trong chiếc rương gỗ đặt trong góc tường.
Ngoài ra còn có bùa Thông hành thể hiện năng lực cao nhất của cô, có thể vẽ ra được lá bùa này tượng trưng cho việc cô có khả năng mở ra được thông đạo hư không.
Cất bùa Thông hành đi, Hạ Đồng đưa tấm bùa Ngũ Lôi mình vừa vẽ cho Chúc Nguyện xem, Chúc Nguyện lập tức mở to mắt, không nói được lời nào.
Hạ Đồng cười ha ha, ăn cơm trưa xong lại đi lên tầng tiếp tục tu luyện.
“Bà chủ, có đại sư muốn gặp cô.”
“Không gặp.”
Đại lão huyền học từ khắp nơi tìm tới Thông Thiên Quan, lúc bọn họ tới, Hạ Đồng vừa mới học được cách không chế cửa lớn Thông Thiên Quan. Dưới sự không chế của cô, việc sàng lọc người có hữu duyên hay không của cửa lớn Thông Thiên Quan đã không còn quan trọng nữa.
Chỉ cần cô không muốn, cho dù có duyên 100% với Thông Thiên Quan thì cô nói không được vào thì vẫn không thể vào.
Ngoài ra, cô thêm một giọt máu của mình vào bên trong chu sa, vẽ một lá bùa thông hành đưa cho bố mẹ, sau này không cần cô đưa vào bố mẹ vẫn có thể ra vào bình thường.
Trên lý thuyết, chỉ cần có được bùa Thông hành do cô vẽ là có thể đi tới Yêu giới, Địa phủ từ Thông Thiên Quan, quỷ, yêu của Yêu giới và Địa phủ cũng có thể đi tới hai giới khác.
Hạ Đồng hơi lo lắng, lúc đưa bùa Thông hành cho bố mẹ, thuận tay đưa cho bọn họ một bó to bùa bình an, bùa ẩn thân và bùa Ngũ Lôi, nếu có người/ yêu/ quỷ đám khinh thường thì có thể tiêu diệt bọn chúng.
Bùa Thông hành không thể lộ ra ngoài, cô sợ người có ý xấu nhận được bùa Thông hành, chẳng may khiến cho Tam giới hỗn loạn thì phải làm sao bây giờ?
“Chị ăn quả đào lớn của tôi, khi nào mới học đọc [Lôi Âm Quyết] thế?”
“Đừng giục đừng giục, nhanh thôi!” Ăn quả đào lớn thật ngon, Hạ Đồng ăn no ợ một tiếng, thoải mái vuốt ve con mèo nhỏ.
Vu Mộc đi rồi, Hạ Đồng nghỉ ngơi xong, đi tới giá sách bên trong cùng tìm được [Lôi Âm Quyết] dính đầy bụi.
“Thiên tài nhìn một cái là học được.”
Sau khi Hạ Đồng nhìn thấy bản nhạc [Lôi Âm Quyết] phức tạp, Hạ Đồng nhỏ giọng cổ vũ bản thân.