Lúc hai người rời đi không gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Vũ, mãi tới khi đến cửa hàng, không nhìn thấy anh đâu, mà sắc mặt của lễ tân cũng có điểm kỳ lạ.
“Cô Bạch, cô Hạ, hai người tới rồi.”
“Cô làm sao vậy, không thoải mái à, sắc mặt hơi là lạ?” Tiểu Thố nghi hoặc nhìn về phía lễ tân.
Lễ tân trước quầy cười gượng một tiếng, biết được thân phận của hai người này trong lòng Bạch Tiểu Vũ, họ chỉ cần mở miệng nói một câu cũng đủ quyết định cô đi hay ở, không dám nói dối.
“Có một vị tiểu thư muốn chụp ảnh nude, sau đó cô ấy đã yêu cầu ông chủ chụp ảnh cho cô ấy, ông chủ nói tốt hơn nên để một vị nhiếp ảnh nữ chụp, nhưng cô ấy không đồng ý, bây giờ đang tranh cãi với ông chủ.”
Sau khi nói xong còn không quên bổ sung một câu, “Cô gái này đã đến cửa hàng bọn em rất nhiều lần rồi, có vẻ thích ông chủ.”
Trên thực tế không cần cô bổ sung, Hạ Đóa và Tiểu Thố đều có suy nghĩ này, hai người liếc nhau, Tiểu Thố ngược lại không có phản ứng gì nhiều, dù sao đó chỉ là em trai của mình chứ không phải là chồng, nếu đó là Giản Chính Dương, cô nhất định sẽ tỏ thái độ, còn bây giờ, Tiểu Thố nháy mắt với Hạ Đóa.
“Chúng ta có nên đi bắt kẻ thông dâm không?”
“Hừ… Đi, sao lại không đi.” Hạ Đóa nhướng lông mày, nhìn thấy Tiểu Thố rõ ràng muốn đi xem trò vui, khinh thường một chút, hy vọng có một ngày có thể xem trò vui của cô,
“Anh ấy ở đâu?”
“Ở studio số một.” Lễ tân lập tức trả lời.
“Hừ, Bạch Tiểu Vũ!” Thầm kêu một tiếng, Hạ Đóa liền lao thẳng về phía studio số một.
Tiểu Thố cười tủm tỉm nhìn Hạ Đóa lao đi, rất có cảm giác thành tựu, quay lại nhìn về phía lễ tân, “Cảm ơn cô.”
“Không có gì, cô Bạch, đây là điều em nên làm.”
“Được, nếu lần sau có người phụ nữ nào dám quấn lấy em trai tôi, làm phiền cô gọi điện cho tôi, số điện thoại của tôi cô biết chứ?”
“Ừm, tôi không biết.”
“Đây là số điện thoại của tôi, nhớ cho kĩ.” Tiểu Thố cười cười đưa số điện thoại của mình để lên trước quầy tiếp tân, “Tuy cửa hàng này không lớn lắm, nhưng nếu làm việc tốt, sẽ được tăng lương.”
“Cảm ơn cô Bạch, em nhất định sẽ làm thật tốt.” Tất cả nhân viên trong cửa hàng đều biết, Bạch Tiểu Vũ trước mặt chị gái mình không có địa vị gì cả, cho nên để chiều theo yêu cầu của Tiểu Thố, lễ tân rất sẵn sàng bán đứng ông chủ, cô tuyệt đối tin rằng cho dù ông chủ khó chịu muốn đuổi việc mình, chỉ cần mình ôm chặt đùi Tiểu Thố, không cần phải lo lắng không có việc làm, bởi vì nghe nói cậu của Bạch Tiểu Thố mở một công ty rất lớn, với cả chồng của Bạch Tiểu Thố cũng là một ông chủ của một công ty rất quyền lực, cho nên, cô không chút lo lắng gì về công việc của mình, mà lời hứa của Tiểu Thố, cũng đã cho cô một tín hiệu, chỉ cần cô làm tốt công việc của mình, sẽ được tăng lương, tuy rằng Tiểu Thố không phải bà chủ, nhưng thật ra cô cũng không quan tâm, dù sao cô cũng là cổ đông của cửa hàng, tăng lương cho nhân viên cũng là chuyện rất bình thường.
Nghĩ đến Tiểu Thố cũng là cổ đông, hai mắt lễ tân trước quầy liền sáng lên, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Thố càng thêm rực cháy, thường ngày Tiểu Thố không thường xuyên lui tới nên cô cũng xém quên mất Tiểu Thố cũng là một cổ đông trong của hàng.
Đừng nhìn Tiểu Thố không có việc làm gì cũng không có công ty nào, nhưng hầu như tất cả công ty hay cửa hàng liên quan đế cô đều có cổ phần, tính ra cô cũng là một phú bà nhỏ ròi.
Loại chuyện chỉ lấy cổ phần công ty mà không cần quan tâm đến công ty, làm ăn có lời thì có phần cô, nếu thua lỗ cũng không tính trên người cô, trên thế giới này có lẽ cũng không có được nhiều người may mắn đến như vậy.
Sau khi chào hỏi quầy lễ tân, Hạ Đóa cũng đã lao thẳng đến studio số một, sau đó Tiểu Thổ mới quay người đi đến studio số một, không biết với tính cách nóng nảy của Hạ Đóa sẽ bắt kẻ thông dâm như thế nào, thật chờ mong.
Không đúng, vẫn chưa tới mức là bắt kẻ thông dâm, nhiều lắm chỉ là đuổi đi đám hoa hoa yến yến xung quanh Bạch Tiểu Vũ mà thôi, đã mấy tháng trôi qua, tên cửa hàng của Bạch Tiểu Vũ cũng đã được biết đến nhiều hơn, công việc kinh doanh cũng ổn định, nếu tính thử thì cậu cũng được coi như là một ông chủ nhỏ rồi, lớn lên cũng không tệ, khó trách có người muốn đánh chủ ý lên cậu.
Trên đời này đôi khi không trách được đàn ông đào hoa, là do phụ nữ không hiểu được hai chữ tự trọng, thích một người không có gì là sai, nhưng nếu biết rõ đối phương có người mình thích hơn nữa còn rất yêu nhau mà vẫn nói cho người đó biết mình thích bạn, cho người đó có cơ hội ngoại tình, loại phụ nữ này, chính là tiện nhân, giống như Trần Phương vậy.
Nghĩ đến Trần Phương, Tiểu Thố không khỏi nhướng mày, nghe nói cô ta đã được điều trị tại bệnh viên tâm thần, cũng không biết bây giờ như thế nào, nếu có thời gian rãnh cũng nên đi xem thử.
Lần trước lăn lộn Bạch Tiểu Vũ nhiều như vậy, chuyện Trần Phương ở bệnh viện tâm thần mọi người đều nói dối cậu, mà hành vi của Trần Phương cũng khiến Bạch Tiểu Vũ có chút lạnh nhạt, cho nên cũng không chủ động hỏi chuyện của Trần Phương, bởi vì vậy mà Tiểu Thố ngược lại còn tìm lí do để nói cho cậu biết.
Vừa bước đến studio, đã nghe giọng nói kiêu ngạo của Hạ Đóa, “Cái cô này, không phải tôi đã nói với cô, dáng người không được ngon mà còn dám khỏa thân trước mặt đàn ông, tìm một người phụ nữ, tất cả mọi người cũng là phụ nữ, ít nhất cũng sẽ không cười nhạo cô, bộ dạng của cô như vậy mà cô còn không biết xấu hổ khỏa thân, tưởng mình có vóc dáng đẹp sao…”
Phụt, Tiểu Thố bật cười, Hạ Đóa này, đúng là không sợ đắc tội với người khác, dù gì cũng là bà chủ tương lai, thích làm việc với ai thì làm việc với người đó, đối với những vị khách vô lí thì không cần phải quan tâm tới, quan trọng hơn chính là đối phương còn có chủ ý không tốt, đáng đời bị sỉ nhục.
Chỉ là nghĩ đến việc cô đã từng làm chuyện tương tự với cậu của mình, Tiểu Thố có chut slo lắng, hy vọng Hạ Đóa sẽ không làm mất lòng ai, cô vẫn còn nhớ rõ có một người tên Chu Vân, bởi vì lúc cô đuổi việc cô ta đã mắng chửi rất thậm tệ, kết quả lại tự mình chuốc họa, từ lần đó đã để lại cho cô ấn tượng rất sâu sắc, đôi khi bạn không để ý đến một người, nhưng có thể người này lại thừa sức hủy diệt bạn.
Nghĩ đến dây, bước chân của Tiểu Thố đột nhiên nhanh hơn một chút, vừa đi đến cửa, lại có một bóng người lao ra, đụng phải Tiểu Thố, “A…”
Lập tức liền loạng choạng, trong lúc bối rối, Tiểu Thố vì không muốn bị ngã mà thấy có người bên cạnh liền nắm lấy không chút nghĩ ngợi, kết quả chỉ nghe được tiếng xé quần áo, sau đó liền nghe được tiếng hít khí, Tiểu Thố cố gắng đứng vững lại rồi nhìn sang, kết quả cũng hít vào một hơi,
“Xoẹt…”
Thật trùng hợp, Tiểu Thố bị ai đó va phải, khi sắp té xuống đất, đột nhiên có người từ studio số hai bước ra, kết quả liền trở thành cây cột cứu mạng của Tiểu Thố, nhưng đáng tiếc kết cục vẫn không tốt cho lắm, không ngờ chiếc quần lại bị Tiểu Thố xé rách.
“Thật xin lỗi, thực xin lỗi.” Tiểu Thố vội vàng quay đầu đi.
Chàng trai vô tội bị trúng đạn rất phiền muộn, nắm chặt lấy quần lót của mính, suýt chút nữa đã bị Tiểu Thố kéo đến cả quần lót cũng không chừa, lần này thì ném cả mặt đi rồi, cũng may nhân viên của hàng đứng bên cạnh nhanh trí, tiện tay cầm một ống quần chống đỡ cho anh ta.
“Có chuyệng gì xảy ra thế?”
Nghe thấy động tĩnh ngoài của, một cô gái mập mạp vội chạy ra, vừa nhìn thấy người đàn ông bị Tiểu Thố xé quần, lập tức sửng sốt, “Honey, anh làm sao vậy?”
“Tai nận ngoài ý muốn. “Người đàn ông này dù da mặt dày đến đâu cũng phải đỏ lên, vội vàng quay vào studio, “Cho tôi mượn một cái quần tây mặc đỡ.”
Kiểu nói chuyện không mặc gì này anh ta không có dũng khí để nói.
“Anh yêu…” Cô gái béo dùng giọng điệu buồn nôn gọi bạn trai của mình, đợi người đàn ông bước vào studio, lập tức hung dữ trừng mắt nhìn những người ở đây, “Là ai làm?”
“Xin lỗi, tôi…” Trên tay Tiểu Thố vẫn còn nửa cái quần, bây giờ nghe giọng điệu của người phụ nữ béo, lập tức ném cái quần đi,
“Đồ khốn.” Khi người phụ nữ béo thấy một cô gái có khí chất và xinh đẹp hơn mình, lập tức ghen ghét, mượn đề tài này để nói chuyện, “Muốn chết phải không, dám chiếm tiện nghi chồng bà.”
“Dừng tay.” Đúng lúc Bạch Tiểu Vũ và Hạ Đóa bước ra, nhìn thấy người phụ nữ béo muốn đánh Tiểu Thố, lập tức bước tới, trừng mắt lạnh lùng nhìn.
Người phụ nữ béo đang định nổi giận, đột nhiên phát hiện ra Bạch Tiểu Vũ là chủ cửa hàng này, lông mày liền nhíu lại, “Làm sao, ông chủ Bạch, cửa hàng của cậu ai cũng có thể vào được sao, cái người phụ nữ này dám đùa giỡn lưu manh trước mặt mọi người, cởi quần chồng tồi ra, cậu nói tôi có nên đòi lại công bằng không, hôm nay cậu phải nói rõ ràng cho tôi, néu không cho tôi một lời giải thích, hừ, cũng đừng trách sao tôi không nể tình, đến lúc đó nếu của tiệm này của cậu có tai tiếng gì đó không dễ nghe, thì tự gánh lấy hậu quả.”
“Cô đang uy hiếp tôi?” Bạch Tiểu Vũ nhìn người phụ nữ béo, “Cô nói đúng, cửa hàng của tôi là cửa hàng cao cấp, không thể bị một số khách hàng kém chất lượng mà hạ xuống được.”
Người phụ nữ béo nghe vậy, đắc ý nhìn Tiểu Thố.
Nhìn bộ dạng của người phụ nữ béo, Bạch Tiểu Vũ càng cảm thấy buồn nôn, “Lễ tân.”
“Ông chủ.” Lễ tân lập tức chạy tới, đúng là muốn mạng mà, sao hôm nay lại nhiều sự cố đến như vậy.
“Sau này những… những khách hàng hạ cấp như vầy chặn ngoài của cho tôi.”
“Vâng, ông chủ.”
“Đuổi bọn họ ra ngoài.”
“Vâng.” Nhân viên lễ tân lập tức gật đầu, “Xin lỗi vị phu nhân này, cửa hàng chúng tôi không làm việc với bà, mời bà rời khỏi đây.”
“Tôi? Cô có nhầm không, người nên đuổi đi là ả ta.” Người phụ nữ không tin được chỉ vào Tiểu Thố.
“Thật xin lỗi, tôi không nhầm.” Nhân viên lễ tân gật đầu chắc chắn, Bạch Tiểu Vũ cũng lạnh lùng nhìn bà ta, gật đầu biểu thị nhân viên của mình không sai.
“Cô dám đuổi tôi đi, tôi chính là người trả tiền cho chỗ chụp ảnh ở đây, cô có hiểu cái gì gọi là phục vụ không? Người phụ nữu béo vừa nghe xong liền đẩy lễ tân ra,
“Vốn dĩ tưởng cậu là ông chủ sẽ đòi lại công bằng cho tôi, thì ra các người chỉ là cùng một ổ, hừ, thấy người đẹp thì động tâm đúng không, đàn ông các người không có ai là người tốt, ngươi không đòi lại công bằng cho tôi, thì tôi tự mình đòi.”
“Dừng tay, đừng ép tôi đánh phụ nữ.”
“Ôi trời ơi, cái cửa hàng gì đây, ông chủ đánh người.”
“Ai đánh bà, nhiều người đứng xem như vậy, rõ ràng là bà muốn đánh tôi, cậu ta chỉ đang giúp đỡ tôi ngăn bà lại thôi, bà cho rằng mọi người đều mù lòa giống bà à, bà muốn làm loạn ở đây cũng được, đến lúc đó tôi sẽ gọi cảnh sát, náo đến đồn công an luôn, mà cũng đừng có sợ mất mặt.” Tiểu Thố nhìn người phụ nữ này, thật xui xẻo, sao lại gặp phải người phụ nữ như vậy.
“Làm sao, cô cởi quần người khác mà cũng dám nói lý hả?”
“Tôi cũng xin lỗi rồi, người trong cuộc cũng không nói gì, mà bà la hét cái gì ở đây, hơn nữa, tôi bồi thường cho anh ta là được rồi.”
“Bồi thường, cô có đủ khả năng sao, đó là do tôi mua đấy.”
“Thì ra là do bà mua, tôi đã nói rồi, sao chất lượng lại kém như vậy, tôi chỉ kéo nhẹ một cái đã rách rồi.” Tiểu Thố nghe xong, lập tức hiểu ra nhìn về phía người phụ nữ béo.
“Tôi nói này, dù bà không có tiền cũng đừng mua tặng người khác chiếc quần tệ đến như vậy, bà không biết xấu hổ thì tôi cũng xấu hổ giùm bà, thật mất mặt.”
Người phụ nữ béo:…. Khi người phụ nữ béo vẫn tỏ thái độ ngang ngược, người đàn ông của bà ta đã đổi một cái quần chẳng ra gì bước ra, Tiểu Thố lập tức đi về phía anh ta, “Vị tiên sinh này, vừa rồi tôi thật sự không cố ý, nếu không để tôi bồi thường quần cho ngài.”
Thấy Tiểu Thố cầm ví, người đàn ông kia xua tay, mặc dù bị người nào đó kéo quần vô cớ rất mất mặt và khó chịu, nhưng người ta đã có thái đột tốt như vậy, anh ta cũng không thật sự muốn người ta bồi thường quần cho mình,
“Không cần, chỉ là một cái quần bình thường mà thôi, nếu kéo như vậy đã bị rách rồi, rõ ràng là do chất lượng kém, cũng là lỗi của tôi, lần sau nên mua một cái quần tốt hơn để mặc.”
Nghe thấy như vậy, lập tức khiến bầu không khí thoải mái hơn một chút, thầm nghĩ người đàn ông này vẫn biết làm người hơn người phụ nữ béo kia một chút, Tiểu Thố và mọi người thở phào nhẹ nhõm, chỉ có người phụ nữ béo kia vẫn không cam lòng.
Nghe thế, Tiểu Thố lấy từ trong túi ra tờ năm trăm tệ, “Nhưng dù sao đây cũng là lỗi của tôi, số tiền này cũng không nhiều lắm, mong anh đừng ghét bỏ, đây cũng khiến cho tôi dễ chịu hơn một chút.”
Năm trăm tệ cũng không nhiều, nhưng nói về quần của nam thì mua hai ba cái cũng không thành vấn đề.
“Chỉ có năm trăm tệ, tôi mua quần còn không đủ.” Người phụ nữ béo vừa cầm lấy tiền vừa nói, thấy Tiểu Thố đưa tiền hào phóng như vậy, bà ta không nhịn được muốn moi thêm tiền.
Người ở đây chỉ cần có mắt nhìn là có thể nhìn ra chiếc quần rách trên đất chẳng có bao nhiêu tiền, nhìn bộ dạng của người phụ nữ béo đó, không khỏi lộ ra vài phần khinh bỉ.
Người đàn ông có chút không nhìn được người phụ nữ béo, vốn dĩ bị người khác kéo quần đã là chuyện rất mất mặc, bây giờ người phụ nữ của mình còn muốn tống tiền của người khác bằng một chiếc quần rách, cho rằng người khác đều là người ngu sao, mặt càng thêm đen lại,vừa kéo tay người phụ nữ béo vừa cầm lại tiền.
“Số tiền này tôi không thể nhận được.”
“Sao lại không nhận chứ, cái quần kia em mua hơn một ngàn đồng đó.” Người phụ nữ béo đoạt lại tiền, không muốn người đàn ông trả lại cho Tiểu Thố, còn nói hơn một ngàn đồng là muốn Tiểu Thố đưa thêm mấy trăm nữa.
Mặt người đàn ông càng tối sầm lại, cái quần kia, người có mắt nhìn đều biết tuyệt đói không quá một nghìn tệ, quá lắm cũng chỉ hơn một trăm đồng, nói một tiếng xin lỗi với Tiểu Thố, “Thực xin lỗi.
Sau đó cũng không còn mặt mũi nào ở đây, lôi kéo người phụ nữ béo đi ra ngoài, “Đi thôi.”
“Tại sao pahri đi, bồi thường tiền, tiền còn đưa cho tôi.” Người phụ nữ béo thò tay về phía Tiểu Thố, quả nhiên là muốn đòi tiền.”
“Cô không đi đúng khong, không đi thì sau này đừng có gặp lại tôi.” Người đàn ông hung hắng liếc người phụ nữ béo, quay người rời khỏi.
“Ai da, anh yêu, anh chờ em với.” Người phụ nữ nghe thấy lời người đàn ông, lập tức bị dọa sợ mà đuổi theo, nói đùa, ba ta vất vả lắm mới tìm được một người đàn ông không chê mình, nếu bị người đàn ông này vứt bỏ, cả đời này không biết có thể lấy chồng được hay không.
“Phụt…”
Nhìn dáng vẻ người phụ nữ béo chạy khiến ai cũng phải bật cười, người phụ nữ này, đã béo thì thôi đi, tâm địa còn xấu xa như vậy, thật sự là khó ưa mà, người đàn ông kia nhìn có vẻ khộng tệ, nhưng không biết vì sao anh ta lại chịu một người phụ nữ như vậy.
Sau khi hai người chạy ra khỏi cửa hàng, Bạch Tiểu Vũ để những người xem náo nhệt rời khỏi, sau đó nhìn sang Tiểu Thố, “Chị, vừa rồi là ai đụng vào chị?”
“Chị cũng không nhìn thấy rõ, lúc đang chuẩn bị vào thì đột nhiên có người xông ra đụng phải chị.” Nghe Bạch Tiểu Vũ nhắc tới người đâm phải mình, vẻ mặt Tiểu Thố phiền muộn, đưa mắt nhìn xung quanh, cô thật sự không biết ai đụng trúng mình.
“Móa, nhất định là con đàn bà không biết xấu hổ kia.” Hạ Đóa nghe xong liền kích động lên, vội vàng lôi lôi kéo kéo Tiểu Thố, “Cô không sao chứ, có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không, nhất là bụng.”
Đây chính là phụ nữ có thai đấy, nếu Tiểu Thố xảy ra chuyện gì ở chỗ này, Hạ Đóa dám đảm bảo, Giản Chính Dương sẽ không để ý đến tình thân bạn bè gì cả mà trực tiếp ra tay giết hết bọn họ.
Bạch Tiểu Vũ hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống như Hạ Đóa, “Chị, đi, đi bệnh viện.”
“Ai da, chị đây không sao cả, đừng căng thẳng như vậy.” Tiểu Thố bất lực nhìn hai người tuy nói hai nhưng là một này.
“Không được, phải đến bệnh viện khám thử mới an tâm.”
Mặc cho Tiểu Thố phản đối, Bạch Tiểu Vũ vẫn kiên quyết muốn đem Tiểu Thố đến bệnh viện kiểm tra thử, thấy cậu và Hạ Đóa kiên trì như vậy, Tiểu Thố bị họ kéo lên xe, Hạ Đóa vịn tay Tiểu Thố, oán trách Bạch Tiểu Vũ,
“Thằng nhóc thúi, đều là tại anh, đúng là đào hoa rất vượng mà, em cảnh cáo anh. Nếu lần sau còn có người phụ nữ nào như thế xuất hiện, anh không để em đuổi đi, bà đây liền trực tiếp cầm kéo thích anh, xem ai còn thích anh nữa.”
“Đóa Đóa, trong lòng anh chỉ có duy nhất một mình em thôi mà.” Bạch Tiểu Vũ kêu oan, “Chị à, chị cứu em đi chứ, em chỉ có thể cho chị một người em trai thôi.”
Tiểu Thố từ trước đến nay luôn thích bắt nạt Bạc Tiểu Vũ làm sao có thể đứng về phía cậu được, mỉm cười nhìn cậu, “Nếu nói đến em trai, chị cũng không phải có duy nhất một mình em, em quên ròi sao, Tần Nguyệt Thăng tuy không cùng họ với chị, nhưng đó cũng là một em trai rồi.”
“Nó thì là em trai gì chứ, không có quan hệ huyết thống với chị.”
“Nhưng nhóc nhỏ đố lại có quan hệ huyết thống với con gái và chồng của chị nha, nếu như đều cùng chung huyết thống, thì là kết hôn cận huyết rồi.” Tiếu Thố cười nói, “Với tư các là phụ nữ, tuy em gọi chị một tiếng chị, nhưng nếu em dám đào hoa bên ngoài, chị tuyệt đối sẽ đứng về phía Hạ Đóa đấy.”
“Tiểu Thố, không uổng công tình bạn bè của của chúng ta.” Hạ Đóa vui vẻ nhìn Tiểu Thố.
“Nói hay, nói hay.”
Sau khi thấy hai người phụ nữ ngồi phía sau khen trước khen sauu, Bạch Tiểu Vũ bất giác khép chặt chân, sao cậu lại khổ thế này, vốn dĩ đã có một người chị mạnh mẽ rồi, sau bây giờ lại có một cô vợ cũng mạnh mẽ như vậy đây, haizz, số phận của cậu xem ra rất đáng lo.
Bạch Tiểu Vũ ai oán cũng không ảnh hưởng gì đến Tiểu Thố và Hạ Đóa, dù sao ở trước mặc hai người, cậu vẫn luôn tàn hình.
Tiểu Thố đến bệnh viện kiểm tra, đương nhiên không có chuyện gì, nhưng mỗi lần đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ đều nói hơi thiếu dinh dưỡng, kê một số viên can xi cho cô uống.
Đối với lời nói của bác sĩ, Tiểu Thố lựa chọn từ chối, ở nhà đã có một đống thuốc bổ, viên can xi cũng không ít, cô tuyệt đối không tin những chuyện vô nghĩa như thiếu dinh dưỡng này, dù sao những thứ này kê cho thai phụ uống cũng không có chuyện gì, kê nhiều một chút còn có thể thu tiền hoa hồng, đối với loại bác sĩ chỉ biết chăm chăm kiếm tiền này, Tiểu Thố không có hảo cảm gì, nhưng cũng sẽ không để bọn họ có cơ hội kiếm từ.
Bỏ qua ánh mắt không mấy thiện cảm của bác sĩ, Tiểu Thố và Hạ Đóa tay nắm tay ra khỏi bệnh viện, Bạch Tiểu Vũ đi bên cạnh, “Hai vị tiểu thư này, tiếp theo có hoạt động gì không, tôi đây sẽ hộ tổng.”
“Có.” Hạ Đóa gật đầu, “Về nhà lấy sổ hộ khẩu.”
“Lấy sổ hộ khẩu?” Bạch Tiểu Vũ kỳ quái nhìn Hạ Đóa, “Có việc gì sao?”
“Ừm, kết hôn.”
“Kết hôn với ai?” Bạch Tiểu Vũ sửng sốt.
Hạ Đóa liếc nhìn Bạch Tiểu Vũ như một thằng ngu, “Anh đoán xem?”
Bạch Tiểu Vũ sững sốt một chút, sau đó kinh ngạc nhìn Hạ Đóa, “Đóa Đóa, ý của em chính là muốn gả cho anh sao?”
“Thế nào, anh không muốn?” Hạ Đóa nhướng mày nhìn Bạch Tiểu Vũ.
“Đồng ý, cực kỳ đồng ý, rất đồng ý.” Bạch Tiểu Vũ hung hăng gật đầu, “Đi, chúng ta về nhà lấy sổ hộ khẩu kết hôn đi.”
Nhìn bộ dạng hưng phấn của Bạch Tiểu Vũ, Tiểu Thố thầm thương tiếc cho cậu, tên nhóc này đã bị Hạ Đóa ăn đến sít sao đấy, nhưng nhìn bộ dạng thích thú của cậu liền biết cậu đang rất vui, lại nhìn Hạ Đóa,
“Sao đột nhiên lại muốn kết hôn?”
Hạ Đóa nhướng mày, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ nói suy nghĩ của mình cho Bạch Tiểu Vũ, nhưng nếu như nói cho Tiểu Thố, cô vẫn có thể nói, “Tôi chính là muốn cho mọi người trên thế giới này biết rằng, chỉ có Hạ Đóa này mới có đủ tư cách xua đuổi đào hoa bên cạnh anh ấy, hừ.”
Tiểu Thố sững sờ, sau đó liền đoán, “Có phải cô gái trước đó đã kích thích cô đúng không?”
“Hừ, cô ta còn nói nếu tôi không kết hôn thì cô ta vẫn có cơ hội, bà đây liền đi kết hôn ngay bây giờ, xem sau này còn ai dám nói tôi không đủ tư cáhc nữa, ai dám đánh chủ ý lên người đàn ông của bà, bà đây sẽ tực tiếp đá cô ta.” Hạ Đóa nghiến răng nghiến lợi nói, nhìn Tiểu Thố,
“Đã xem cô là bạn nên cái gì cũng sẽ nói cho cô, đừng nói cho Bạch Tiểu Vũ, nếu không thì cô cũng không yên đâu.”
“Đã hiểu, chỉ cần cô không hại em ấy, tôi đương nhiên sẽ không tham dự vào chuyện tình thú giữa hai người.” Tiểu Thố mỉm cười gật đầu, “Tôi đi là người chứng hôn cho hai người sao? Có được bao lì xì không?”
“Còn muốn nhận lì xì, nhà cô, Giản Chính Dương nhà cô kiếm được nhiều tiền như vậy, cũng không cho tôi một phong bao lớn nào cả, đừng mơ tôi sẽ đổi ý, hừ.”
“Nói như vậy là cô muốn gọi tôi là chị sao?” Tiểu Thố cười, “Vậy cũng được, phong bao lớn này tôi cũng không keo kiệt, bảo đảm chắc chắn, nhưng cô phải gọi đến khi tôi hài lòng mới được.
“Hừ, cho cô uy phong một lần đấy, chị.”
“Ngoan đấy, vì hôn lễ của hai người, chị đây sẽ không làm khó dễ em đâu, lại gọi thêm vài tiếng nữa.”
“Chị, chị chị.”
“Ha…” Tiểu Thố và Hạ Đóa đang đùa giữa, nhìn thấy Bạch Tiểu Vũ cười như một đứa ngốc, Tiểu Thố nhìn thoáng qua Hạ Đóa, “Xem em kìa, làm em ấy choáng váng luổn òi, em không chờ sau khi chúng ta về rồi lại nói được à, em như thế này, chị lo lắng làm sao nó có thể lái xe được nữa.”
“Không sao cả, vẫn có em nha, để cho anh ấy vui vẻ một chút.” Hiếm khi Hạ Đóa không đánh Bạch Tiẻu Vũ, nhìn bộ dạng Bạch Tiểu Vũ vui đến thế này, cô cũng thấy rất vui, thật ra cô khi quyết định muốn có đứa bé này, cô đã hạ quyết tâm sẽ tìm thời điểm để kết hôn với Bạch Tiểu Vũ, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, hôm nay đột nhiên nói ra, sau đó nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Bạch Tiểu Vũ, Hạ Đóa đột nhiên cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng, có lẽ cô nên nói ra từ lâu hai chữ kết hôn này.
Tiểu Thố kéo Bạch Tiểu Vũ ra khỏi ghế lại ngồi vào ghế sau, không nhịn được dạy dỗ lại cậu, “Đúng là không có tiền đồ gì cả, nhìn bộ dạng của em thế này, cười giống như thằng ngu vậy.”
Bạch Tiểu Vũ cười ha hả không ngừng, nhìn Tiểu Thố, “Chị à, lúc chị kết hôn với anh rể, có phải anh ấy cũng cười như thằng ngu giống em không?”
“Không có, anh rể của em không biết sao lại rất bình tĩnh.”
“Nói dối, em không tin đâu.”
“Thật sự, người kích động là chị mới đúng.” Tiểu Thố bĩu môi, “Mới vừa hẹn hò với anh ấy, còn chưa có chuyện gì, đột nhiên đã kéo chị đến cục dân chính rồi, thiếu chút nữa hù chết chị đây, không vui, anh ấy còn tức giận nữa, sợ anh ấy sẽ làm phiền đến người khác, chị chri có thể cố miễn cưỡng đăng ký với anh ấy.”
Tuy Tiểu Thố nói rất không vui, nhưng biểu cảm trên mặt cô lại nói cho hai người ở đây biết rằng thật ra nội tâm cô không có chút gì gọi là không muốn cả.



