Cao thủ tam giai đỉnh phong, vậy mà chỉ phất tay một cái đã bay ra cửa, cái phất tay kia cũng rất tùy ý, thực lực như vậy, có lẽ chỉ có trưởng lão gia tộc ra tay mới có thể chống đỡ được?
Ánh mắt vốn cung kính lại càng cung kính hơn, lời Pháp lão vừa dứt từng người một liền vội vàng lui ra ngoài.
Lúc đầu Phong Hằng cũng định lui ra, nhưng đúng lúc này, Pháp lão vốn dĩ đang không kiên nhẫn lại nhanh chóng đứng lên khỏi chỗ ngồi của mình.
Sau đó thân thể chấn động, hai mắt mở lớn, trên mặt kinh ngạc, ánh mắt hiện lên sự kinh hỉ tôn trọng, rất nhanh toàn thân liền tản ra sự hưng phấn kích động.
Hành động đó cũng khiến bước chân Phong Hằng dừng lại, không ý thức khuếch tán sức mạnh chi phối nguyên tố ra ngoài.
Rất nhanh sắc mặt cũng xuất hiện sự kinh ngạc.
Sinh mệnh chi lực?
Đúng, sức mạnh chi phối nguyên tố của hắn mới trải ra một đoạn cũng cảm nhận được sinh mệnh chi lực vô cùng mạnh mẽ tản ra từ rừng ma thú.
Trình độ dày đặc như vậy, dù cho có là triệu hoán sư có quang minh chi lực cũng không thể sánh được.
Ngoại trừ vị cao nhân kia, hẳn không có người nào có năng lực như vậy nữa?
Phong Hằng không biết rằng suy nghĩ này của hắn cũng chính là suy nghĩ của các vị cường giả lúc này cảm nhận được sinh mệnh chi lực này.
Thấy được năng lực của cao nhân này khiến những người kia vốn không có tâm tư đi thăm dò, nay lại càng thêm kính trọng ngưỡng mộ.
“Phong gia chủ!” Pháp lão kích động nói to.
Lúc này Phong Hằng cũng nhanh chóng thu lại nét mặt kinh ngạc, bình tĩnh nhìn về phía Pháp lão vẫn đang kích động hỏi: “Pháp lão có gì phân phó?”
Pháp lão đưa mắt nhìn Phong Hằng từ đầu đến cuối vẫn luôn nghiêm túc, dù có thể thấy được sự cung kính trên mặt hắn nhưng trong mắt lại không hề có sự lấy lòng như những người kia.
Chuyện này càng khiến ông ta nhìn Phong Hằng thuận mắt hơn nhiều.
“Phong gia chủ, chuyện rừng ma thú ngươi cũng biết nên làm gì đúng không?”
Phong Hằng nhẹ gật đầu: “Ta đã cho người đi thông báo, tuyệt đối sẽ không có người tự tiện xông vào rừng ma thú, những chuyện khác xin ngài yên tâm!”
Pháp lão nghe vậy thì cảm thấy cực kỳ hài lòng, cười cười nói: “Ừm, vậy là được rồi, chuẩn bị sẵn cho sư tỷ ta một căn phòng, ta đi ra ngoài một chút xem sư tỷ có đến không, thuận tiện nhìn xem có kẻ nào không sợ chết không, đúng lúc ta có thể thoải mái giãn cơ tay một chút.”
Mặc dù những cường giả kia sẽ không dám tới làm loạn nhưng sinh mệnh chi lực vừa rồi chắc chắn cũng khiến không ít người muốn tìm đến cái chết.
Mặc dù dựa vào năng lực của sư phụ ông ta, một nhóm đến liền diệt một nhóm, nhưng thân là đồ đệ, ông ta vẫn phải biểu hiện thật tốt.
Vừa hết cây đã thấy một bóng tím lướt qua, vị trí bên cạnh không còn một bóng người…
Sau khi Phong Hề lấy được khẩu quyết liền thử thu hồi suy nghĩ, muốn thử tiến vào màn sương mù đã xâm nhập vào giữa mi tâm nàng.
Đáng tiếc nàng thử mấy lần cũng không thể tiến vào được, nghĩ đến trạng thái ý thức hiện tại của mình, có lẽ không thể dùng ý thức tiến vào xem xét được.
Sau khi rời đi, suy nghĩ vừa động, nàng muốn vào trận đồ bên trong đá Bát Quái, lại phát hiện không tìm được cửa vào.
Đến khi nàng kịp thời phản ứng lại, ý thức đã quay lại không gian tinh thần.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Sư phụ nàng còn đang bên trong đá Bát Quái đó!
Nhưng lúc này thiếu niên lạnh lùng đang nhắm mắt trôi nổi trên không trung đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Cũng vào lúc này, Phong Hề phát hiện ra có chỗ không thích hợp.
Không gian tinh thần trước đó của nàng đều là một mảng trắng xóa, sau khi bị cạn kiệt tinh thần lực liền bị bóng tối bao vây, nhưng bây giờ…



