Dựa vào độ quen thuộc của Hỏa hồng Điểu vương, có lẽ đã chuẩn vị trước rồi mới đến.
Nhưng vào hang động nhỏ đó chưa được bao lâu thì Hỏa hồng Điểu vương đi trước đột nhiên dừng lại.
“Không kịp, đã đuổi đến nơi rồi.”
Giọng nói Hỏa hồng Điểu vương mang theo sự sốt ruột rõ ràng, nàng vừa dứt lời, trong động đột nhiên xuất hiện ánh sáng hồng, một móng vuốt khổng lồ của ma thú không chút lưu tình hướng về phía vách động đục một lỗ, ngay lập tức một không gian chứa được năm đến sáu người xuất hiện.
Mấy người Phong Hề lập tức bay vào trong không gian đó, bao gồm cả quả trứng đỏ to gấp hai lần quả bóng.
“Điểu vương, sao vậy? Rốt cuộc ai đang đuổi theo ngươi?” Dưới tình huống này, Kim Ca Diệp vội vàng truy hỏi.
Hỏa hồng Điểu vương có vẻ rất vội vàng: “Không rõ, nhưng những người kia rất quỷ dị, không những có thể xuyên qua kết giới của ngũ đại lục, lại còn có thể khống chế năng lực của ma thú chúng ta, lúc ta bị bọn họ bắt đi, mấy vị thú vương trốn trong Đông Đại Lục cũng bị bắt, lúc ấy ngoại trừ ma thú chúng ta còn có…”
Lời chưa dứt, Hỏa hồng Điểu vương đã biến sắc: “Không còn thời gian nữa, những người kia có thể dò xét khí tức, che giấu kỹ khí tức của các ngươi, trong người ta có dấu vết bọn họ lưu lại, ta dụ bọn họ đi trước.”
Nói xong thì quay đầu nhìn Phong Hề: “Nhân loại, nhớ kỹ, trước khi hài nhi của ta nở, tuyệt đối không thể bỏ vào không gian khế ước, đồng thời hài nhi của ta nhờ ngươi chăm sóc.”
Nói xong cũng không chờ Phong Hề trả lời, móng vuốt phất một cái, cửa vào không gian mới đục xong đã bị đóng lại.
Mà cũng đúng lúc này, một ánh sáng xanh xuất hiện, hoàn toàn bao phủ không gian bên trong.
Lục Doanh đi lên trước đỡ lấy Kim Ca Diệp.
“Thiếu chủ, ta giúp ngài điều tức trước.”
Kim Ca Diệp nhẹ gật đầu, quay đầu lại nhìn sắc mặt Phong Hề cũng trắng bệch như vậy.
Sau đó trải dạ tinh bào ra, hai người ngồi trên mặt đất.
Trong lúc Lục Doanh điều tức cho Kim Ca Diệp, Phong Hề lại không lập tức tiến vào trạng thái điều tức, ngược lại nhíu mày nhìn quả trứng đỏ trước mặt mình.
Sau khi phong bế thì không nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Nhưng Phong Hề lại cảm nhận được cảm giác âm trầm quen thuộc gần đây.
Trong đầu Phong Hề hiện lên người áo đen ở ngoài động khiến nàng cảm nhận như vậy.
Chẳng lẽ…
Ánh mắt lóe lên, Phong Hề lập tức điều động Huyễn Tâm ma vụ, nhanh chóng phủ lên không gian đang được ánh sáng xanh vây lại.
“Quái lạ, rõ ràng ta vừa cảm nhận được, sao đột nhiên lại biến mất rồi?” Một người áo đen cau mày nhìn bốn phía/
Ban nãy hắn ta mơ hồ cảm nhận được khí tức quen thuộc kia cho nên trở về, nhưng bây giờ hình như lại biến mất.
“Sao vậy?” Một người áo đen đi phía trước quay đầu nhìn người áo đen đột nhiên quay lại kia.
Liên tục cảm nhận, dường như không phát hiện ra điều gì bất thường.
Người áo đen nhíu chặt mày, âm trầm trả lời một câu: “Không sao.”
“Không có việc gì thì nhanh chóng tìm đi, đừng để Hỏa điểu vương trốn mất, chúng ta không chịu nổi hậu quả đâu.”
Một nhóm lớn người áo đen nhanh chóng đuổi sát Hỏa hồng Điểu vương.
Thế nhưng trong nháy mắt, mấy người Phong Hề còn chưa kịp phản ứng, “oanh” một tiếng, không gian kia thoáng chốc sụp đổ…



