Nhưng sau đó lông mày lại nhíu chặt lại.
Hỏa hồng Điểu vương, tuy thuộc tính hỏa nhưng giống cái tương đối ôn hòa.
Nhưng nhìn tình hình hiện tại có thể thấy nó đang cực kỳ nóng nảy, chẳng lẽ là…
Phi cầm đứng đầu vốn không thể rời bản tộc, trong cuộc đời chỉ có lúc sinh Điểu vương đời tiếp theo mới có thể rời bản tộc, tự tìm một chỗ vắng vẻ.
Vì Hỏa hồng Điểu vương lúc sinh đẻ phát ra nhiệt độ cực cao, có thể hủy tộc. Sau khi Hỏa hồng Điểu vương sinh xong sẽ cực kỳ suy yếu, cho nên bình thường nó sẽ tìm nơi vắng vẻ, cũng không quá xa nơi ở của tộc.
Nhưng Hỏa hồng Điểu vương lại xuất hiện ở Đông Đại Lục, lại còn trong tình trạng này.
Cuối cùng xảy ra chuyện gì?
Hay là nói, bên trong Đông Đại Lục xảy ra chuyện gì?
“Bang…”
“Bang bang…”
Tiếng phượng hót tiếng sau càng to hơn tiếng trước, giống như đang cực kỳ đau đớn.
Không khí càng ngày càng nóng, hai cánh Hỏa hồng Điểu vương đạp ngày càng nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được ngọn lửa đang dần hình thành trong không khí.
Chẳng mấy chốc lửa bắt đầu cháy từ chỗ sâu nhất, nhanh chóng lan ra.
“Thiếu chủ, chúng ta mau rời khỏi nơi này, nhiệt độ này chúng ta cũng khó chịu đựng được.” Lục Doanh thấy lửa lớn sắp lan ra khắp hang, hắn im lặng dùng suy nghĩ nói với Kim Ca Diệp.
Lông mày Kim Ca Diệp nhíu chặt, đôi mắt màu lam như lắng đọng thứ gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhẹ gật đầu.
Dù cho là hắn, đối mặt với hỏa diễm của Hỏa hồng Điểu vương cũng sẽ bị thương.
Hỏa hồng Điểu vương đột nhiên xuất hiện ở Đông Đại Lục, lại còn trong tình trạng sắp sinh, chuyện này có chút kỳ lạ.
Hiện tại cũng không có thời gian đi giải đáp vấn đề này, đi ra trước rồi suy nghĩ sau.
Nhưng lúc Kim Ca Diệp và Lục Doanh định đi ra thì một tiếng hô mơ hồ cực quen thuộc vang lên.
Kim Ca Diệp nhíu mày, quay đầu nhìn thử, mắt lam chợt mở to.
Thân ảnh màu lam gần như là theo bản năng bay lên không trung, hướng về phía thân ảnh lao vào và đang rơi xuống ở một cửa động khác.
“Thiếu chủ…” Lục Doanh kinh hô, nhưng vẫn chậm một bước, đang định đuổi theo thì đại hỏa đã đập vào mặt.
Phong Hề hoàn toàn không ngờ rằng, nàng dùng toàn lực xông về phía trước, sẽ lại quá đà lao về phía trước.
Mà nàng càng không ngờ rằng, lối vào đáng chết này sẽ có một vực sâu.
Phong Hề nàng cái gì cũng có thể ứng phó, duy chỉ có kỹ thuật “bay” là không có năng lực thực hiện.
Thân thể rơi xuống trên không trung, nhịn không được mà hô một tiếng.
Nhưng rất nhanh Phong Hề phát hiện nhiệt độ cực kỳ cao có thể thiêu chết người lại tản ra từ bên dưới nơi nàng đang rơi xuống.
Hơi cúi đầu nhìn xuống, Phong Hề biến sắc, tiếng thốt kinh ngạc cũng bị chặn ở cổ họng.
Chỉ thấy phía dưới, hỏa diễm đỏ rực nóng như nham thạch đang ầm ầm lao lên trên, cực kỳ kinh khủng.
Không phải nàng vào đúng dung nham ở trung tâm trái đất đấy chứ?
Đáng chết, sao nàng có thể xui xẻo như vậy chứ!
Lần này thì hay rồi, ngay cả hài cốt cũng không còn.
Đúng lúc Phong Hề cho rằng mình chết chắc rồi thì một thân ảnh lao về phía nàng, trên lưng có thêm một bàn tay, sau đó nàng được ai đó ôm vào trong ngực.
Lúc đang thắc mắc ai ôm mình, hỏa diễm bên dưới cũng mạnh mẽ đánh tới.
Nóng! Nóng quá, nóng đến mức thân thể cũng muốn bốc hơi.



