“Công bằng? Không ngờ ngươi còn biết dùng cả phép khích tướng này, được, vậy ta sẽ thanh toàn cho ngươi, cho ngươi một cơ hội “công bằng”.”
Lời nói lạnh lùng vừa dứt, một thân ảnh đã bị quăng ra ngoài.
Nếu nàng ta đã muốn công bằng vậy thì nàng sẽ cho nàng ta hưởng thụ thật tốt cái gọi là đãi ngộ “công bằng” này.
Phong Khuynh Tâm vừa bị ném ra đã nhanh chóng phản ứng lại, lập tức điều động sức mạnh chi phối nguyên tố toàn thân, hai tay vung lên, công kích mạnh mẽ hướng về phía Phong Hề.
Hỏa cầu nóng hừng hực, đao gió nhanh nhẹn, dường như cùng lúc bay về phía Phong Hề không chút lưu tình.
Đôi mắt sớm đã âm trầm ngoan độc chăm chú nhìn Phong Hề.
Phế vật này, nhất định phải chết!
Chết…
Hai hệ đồng thời cùng tấn công, một đợt lại một đợt, nhanh mà hung ác.
Phong Hề lúc này đã xoay người lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn công kích đang hướng về phía nàng, miệng nở một nụ cười lạnh lẽo cùng cực.
“Vậy ta cũng muốn bắt đầu!”
Đòn tấn công lóa mắt của Phong Khuynh Tâm kia khiến những nữ hài đang e ngại lập tức xuất hiện vui mừng và kích động.
Cấp năm đỉnh phong, thực lực này, tuyệt đối không phải nói giỡn!
Mà các nàng cũng cảm giác được lần này Phong Khuynh Tâm xuất toàn lực tấn công.
Quá tốt rồi, xem xem tiểu tiện nhân này kiêu ngạo kiểu gì nữa.
Nhưng một giây sau, tiếng hít khí lại vang lên!
Tất cả mọi người đều giật mình, hai mắt mở to, sự vui mừng trên mặt nháy mắt bị thay bằng sự sợ hãi.
“Bốp!”
“Phụt!”
“Xoẹt xoẹt…”
“Vù vù…”
“A…”
Phong Khuynh Tâm toàn lực công kích, căn bản còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy có bóng đen lóe lên trước mắt, gương mặt nhói đau, một nắm đấm mạnh mẽ hướng về phía mặt nàng ta, ngay sau đó trên cằm xuất hiện cảm giác đau đớn, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Cánh tay, bả vai, khuỷu tay, khuỷu chân, dường như cũng cùng trải qua quá trình tương tự, lập tức cảm thấy đau nhức khó nhịn được.
Sau đó là một nguồn lực nóng bỏng đánh về phía khuôn mặt nàng ta, tiếng thịt cháy xèo xèo vang lên, Phong Khuynh Tâm cũng không nhịn được nữa mà la hét thảm thiết.
Lúc này Phong Hề mới từ trong tiếng la hét kia thu tay lại, không thèm để ý lắc lắc cổ tay, trên lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ.
Ánh mắt lạnh lùng hiện lên sự thách thức, nhìn Phong Khuynh Tâm đang nằm trên đất đã bị bỏng nửa khuôn mặt.
“Đây mới chỉ là khởi đầu, nếu như chơi chết ngươi rồi thì lại lợi cho ngươi quá, nợ nần của chúng ta, ta sẽ từ từ tính toán rõ ràng, sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi. Đúng rồi, tỷ tỷ, nhắc ngươi một chút, lần này ngươi nhất định phải chữa trị khuôn mặt này cho tốt, nhớ kỹ, cũng đừng nhanh quá, nếu không ta sợ ta sẽ không nhịn được mà khắc lên một ngươi một “đóa hoa” vĩnh viễn không “xóa” được.”
Rõ ràng đã thu lại sự lạnh lùng kia, nhưng lời nàng nói vẫn chứa sự lạnh lẽo khiến người khác nổi da gà.
Có một số người thường không biết tự lượng sức mình như vậy, luôn miệng nói người khác hèn hạ nhưng hành động mình làm ra lại hèn hạ hơn người khác gấp trăm lần.
Dám chơi tiểu xảo với nàng sao, đúng là không biết lượng sức mình.
Đã khơi ra thì đương nhiên Phong Hề nàng sẽ không kiêng kị bất kỳ gì cả.
Nói xong Phong Hề trực tiếp đá một cước lên Phong Khuynh Tâm đã mất ý thức về phía những nữ hài đang sợ đến trợn tròn mắt.
Phong Hề nâng mắt lên nhìn bọn họ, sau đó lạnh lùng nói: “Sau này đừng đụng vào ta, nếu không…”



