Skip to main content

Trang chủ Trái Tim Không Còn Em Phần 14

Phần 14

10:47 chiều – 13/10/2025

Đau đến tan nát trái tim là cảm giác thế nào.

Trước đây anh không hiểu.

Nhưng mấy ngày này thì anh rõ hơn ai hết.

Hứa Niệm Niệm im lặng rất lâu mới nhẹ giọng đáp: “Giả đấy.”

“Lục Lệ Thành… Đời này của em đều dùng để thích anh.”

Vốn tưởng lần này Lục Lệ Thành sẽ giống như những lần trước, cô nói chuyện vô số lần là vô số lần giống như cơn gió thổi ngang tai anh.

Nhưng lần này Lục Lệ Thành như cảm giác được gì đó, cả người đông cứng.

“Niệm Niệm, là em sao?” Anh đột nhiên nói.

Giọng điệu của anh gấp gáp như đang háo hức muốn xác nhận.

Nhưng rất khẽ, như sợ làm cô giật mình.

“Là em.”

Hứa Niệm Niệm không thể xác nhận rốt cuộc anh có thể nghe thấy cô nói chuyện hay không, chỉ có thể thuận theo anh mà trả lời. Nhưng vừa đáp xong thì phát hiện cả người mình như nhẹ đi.

Cơ thể cũng trong suốt từng chút một.

Cô sắp biến mất rồi!

Cuối cùng cô cũng sắp biến mất rồi!

Nhưng vì sao cứ phải vào lúc này, vào lúc Lục Lệ Thành có thể cảm nhận được cô.

Hồn bay phách tán trước mặt anh chứ?

Quá tàn nhẫn.

“Niệm Niệm, là em sao?” Lục Lệ Thành vẫn đang gấp gáp hỏi.

Hiện tại Hứa Niệm Niệm mặc kệ có phải Lục Lệ Thành nghe được cô nói chuyện hay không, chỉ muốn dùng tốc độ nhanh nhất nói hết tất cả trước khi tan biến.

“Lục Lệ Thành, là em, là em, em ở đây, những ngày này em vẫn luôn ở bên cạnh anh.”

“Trước hết anh đừng nói gì cả, anh nghe em nói, anh đừng buồn, con người sớm muộn đều phải chết, em chỉ đi sớm hơn mọi người một chút mà thôi, không sao cả, anh phải tin rằng sẽ có một ngày chúng ta gặp lại nhau.”

“Phía ba em phải nhờ anh rồi. Tuy rằng Lâm Thiếu Sâm sẽ coi sóc giúp em, nhưng cũng có chỗ lo chưa tới, nếu anh thật sự thấy có lỗi với em, vậy nhờ anh quan tâm ba em nhiều hơn, tìm cho ông mấy hoạt động giải trí, để ông sớm bước ra khỏi nỗi đau người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Còn có mẹ em qua đời đã lâu, ba em có thể có cuộc sống mới của mình rồi, nếu có người thích hợp thì để ý giúp ba nhiều hơn nhé, ba có người bầu bạn thì em không cần lo lắng nữa.”

“Lục Lệ Thành, người em không buông bỏ được nhất chính là anh, dạ dày của anh không tốt, đừng có mỗi ngày đều không ăn cơm, biểu hiện mấy ngày nay của anh… em đều nhìn thấy cả, thật sự rất tệ. Anh làm hỏng danh tiếng của mình không sao cả, nhưng còn làm xấu luôn cả em. Tuy nói một bên đã chết thì hôn nhân của hai người sẽ được giải trừ, nhưng ít nhất anh cũng từng là chồng em, em không muốn lúc người bên dưới hỏi đến, em chỉ có thể nói chồng em là một kẻ điên, thật sự quá mất mặt.”

“Vậy nên anh mau đi làm, mau đi ăn cơm, mau đi ngủ, đừng buồn vì em nữa. Đời người rất dài, anh sẽ gặp rất nhiều người, nói không chừng sau này sẽ gặp người thú vị hơn em, anh sẽ quên em đi. Nhưng đừng quên em nhanh quá nhé, từ từ thôi, nếu không em cũng sẽ buồn một chút.”

Trước đây cô cứ tưởng cô sẽ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng ngay lúc chia tay, Hứa Niệm Niệm phát hiện, thật ra có nhiều lời cô đã nói hết trong những ngày bên cạnh Lục Lệ Thành rồi.

Cô bỗng hiểu ra, vì sao sau khi chết lại ở bên cạnh Lục Lệ Thành bằng cách thức đặc biệt như vậy.

Cô cứ tưởng là thần linh trêu đùa, việc đến nước này mới hiểu ra, thật ra là do bản thân cô.

Nhớ nhung không dứt sẽ có dư âm.

May mà bây giờ không còn tiếc nuối nữa.

Tuy không biết có phải Lục Lệ Thành nghe được cô nói chuyện hay không, nhưng Hứa Niệm Niệm biết thần linh nhất định nghe được lời cô nói.

Thế là câu cuối cùng cô nói với thần linh.

“Thần linh ơi, trước đây con không tin người, nhưng nếu người thật sự tồn tại, mong người đáp ứng nguyện vọng cuối cùng của con.”

“Mong người phù hộ cho người con yêu được khỏe mạnh, mãi mãi vui vẻ, sống lâu sống thọ.”

Vào khoảnh khắc cuối cùng khi cơ thể tan biến, đôi mắt đang cười của Hứa Niệm Niệm bỗng ngấn nước mắt.

Bởi vì cô nhìn thấy câu hỏi in trên những bức tranh bị gió thổi tốc lên.

Đáp án dưới mỗi bức tranh đều bị Lục Lệ Thành nhanh chóng thay đổi.

Lục Lệ Thành đã thích Hứa Niệm Niệm chưa?

Thích.

Vẫn luôn thích.

Một tháng sau, thành phố A cử hành một buổi tang lễ linh đình để đưa tiễn đại tiểu thư Hứa gia, cũng là thiếu phu nhân Lục gia Hứa Niệm Niệm một đoạn cuối cùng. Lần tang lễ này do chủ tịch tập đoàn Lục thị chính tay sắp xếp toàn bộ.

Cùng năm.

Chủ tịch tập đoàn Lục thị Lục Lệ Thành tự sát trước mộ Lục phu nhân, sau khi chết, theo di nguyện được chôn cùng một ngôi mộ với phu nhân.

Trên bia mộ khắc: “Người ngủ ở đây không mong trường sinh, chỉ cần một người.”