Skip to main content

Trang chủ Phu Nhân Đại Boss Có Chút Tàn Nhẫn Chương 41: 41

Chương 41: 41

5:19 chiều – 19/08/2025

Ngày hôm sau, Thang Tư Lan, người lái xe đến đoàn làm phim từ sáng sớm đang nghe Thi Hoa lải nhải cằn nhằn, từ khi xuất phát từ công ty đến trường quay miệng của anh ta vẫn chưa ngừng lại.
Kỷ Quân Hàn ngồi ngay ngắn bên cạnh bên cạnh giống như một khúc gỗ, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối, tư thế ngồi chuẩn chỉnh, ngay cả ánh mắt cũng không hề chuyển động.
Cô trợ lý Du Hi tương đối hiếu động và hoạt bát, đôi mắt tròn xoe liếc nhìn xung quanh, dáng vẻ giống hệt như đang làm chuyện xấu gì đó.
Đôi khi trợ lý nữ khôn khéo quá cũng không phải là chuyện tốt.
Thi Hoa tìm đến cho cô hai “bảo bối” như vậy là vì anh ta đang ngại cô chưa đủ nhiều việc sao?
“Tôi nhớ rồi, anh Hoa à, sau khi đến đoàn làm phim anh có thể chừa cho tôi một chút mặt mũi được không?”
Thi Hoa cũng biết rõ đã nói hơi quá lời, ho khan một tiếng rồi nói với Hàn Kỷ Quân: “Cậu trông chừng cô ấy cho tôi, đừng để cô ấy làm xằng làm bậy trong đoàn làm phim.”
Anh ta nói như thế trước đó cô hay quậy phá ở đoàn làm phim lắm vậy!
“Vâng.”
Hàn Kỷ Quân nghiêm túc liếc nhìn một cái.
Đột nhiên chỉ vào người tài xế phía trước nói: “Tôi có thể lái xe, anh ta lái không vững chút nào.”
“…”
Nội tâm người tài xế là một chuỗi ký tự hỗn loạn.
Tên nhóc này muốn giật bát cơm của người khác sao?
Thang Tư Lan xoa xoa huyệt thái dương đáu nhức, xuống xe.
Hôm nay tinh thần của đạo diễn Hồng có vẻ rất tốt, nhìn thấy Thang Tư Lan đến còn mỉm cười tủm tỉm vẫy tay ra hiệu cho cô đến nói chuyện riêng với mình.
“Tư Lan à, tôi vẫn nên nói với cô một tiếng xin lỗi về chuyện trước đó.”
“Hả?”
Đạo diễn Hồng hơi xấu hổ xua xua tay nới: “Không có gì đâu, chỉ là muốn động viên cô một chút mà thôi.”
Thang Tư Lan mỉm cười gật đầu: “Sau này nhờ đạo diễn Hòng quan tâm nhiều hơn nữa!”
“Tương lai nếu cô không quay phim nữ thì cứ đến tìm tôi, chỗ tôi vẫn còn một số tài nguyên.”
Thang Tư Lan kinh ngạc nhìn đạo diễn Hồng, bình thường với những tình huống như thế này, mấy đạo diễn như bọn họ không thể đảm bảo với diễn viên như vậy.
Đạo diễn Hồng cũng nhận ra được câu nói của mình hơi lỗ mãng, nói: “Tôi vẫn luôn theo dõi cô suốt thời gian qua, thực ra cô là một diễn viên có năng lực chứ không phải là những minh tinh chỉ biết tạo dáng đó.”
Điều này càng khiến Thang Tư Lan cảm thấy ngạc nhiên hơn nữa: “Đạo diễn Hồng đã quá khen rồi, ngài làm tôi xấu hổ quá!”
Đạo diễn Hồng cười mắng: “Được rồi, được hời còn làm ra vẻ nữa!”
“Vâng, vì sự quan tâm của đạo diễn Hồng sau này, tôi nhất định sẽ cố gắng liều mạng!”
Đạo diễn Hồng lại cười mắng.
Khi Úc Cảnh Nhuận và Diệp Yến Lan vừa bước vào đoàn làm phim đã nhìn thấy cảnh đạo diễn Hồng và Thang Tư Lan đang nói cười vui vẻ với nhau.
“Cô ấy đi đâu cũng được yêu thích nhưng vẫn không thể nổi tiếng có lẽ là vì vấn đề cá nhân của cô ấy cũng nên.” Diệp Yến Lan không có bất kỳ suy nghĩ gì khi nói ra câu nói này.
Úc Cảnh Nhuận không trả lời cô ta, ánh mắt dõi theo từng chuyển động của người ở đằng kia.
Diệp Yến Lan nhếch môi mỉm cười, nói tiếp: “Tối hôm trước Dương tổng dẫn cô ấy đến tham dự một bữa tiệc ở biệt thự, nhưng sau đó cô ấy không vào mà đi theo một vị khách quý do Mục tổng sắp xếp rời khỏi bữa tiệc.”
Câu nói thành thành công thu hút sự chú ý của Úc Cảnh Nhuận.
Diệp Yến Lan thở dài: “Chắc anh cũng biết các nữ diễn viên trong giới giải trí này phải chịu nhiều thiệt thòi, nếu cô ấy không làm như thế thì e là ngay cả một vai nữ phụ cũng không thể nhận được. Nhưng cũng chính vì hi sinh đó nên mới có kết quả là Truyền thông Kim Quang dốc hết sức nâng đỡ cô ấy. Chắc anh cũng biết vị Dương tổng của Kim Quang thích những người phụ nữ luồn cúi, phía bên Kim Quang còn lan truyền hai tin đồn lớn, cả hai đều nói Dương tổng kia sẽ không cho diễn viên quay phim nếu vi phạm các quy tắc bất thành văn của ông ta.”
Đúng là anh đã từng nghe nói đến hai tin đồn kia.
Đương nhiên Úc Cảnh Nhuận cũng hiểu rõ Diệp Yến Lan có ý gì khi nói những điều này với mình, cô ta đang ám chỉ mình đừng nhìn trúng Thang Tư Lan, cô ấy không trong sạch!
Nhưng Diệp Yến Lan lại không biết chính bản thân cô ta cũng không sạch sẽ là mấy.
Trong bữa tiệc tối hôm trước, có không ít người đã truyền ra ngoài việc cô ta và vị Mục tổng kia tỏ ra quá thân thiết với nhau.
Trong số những người Úc Cảnh Nhuận quen biết, có rất nhiều người thường xuyên âm thầm châm biếm nữ diễn viên họ Diệp này ngay trước mặt anh ta.
“Tiền bối Úc, tiền bối Diệp, chào buổi sáng!”
Thang Tư Lan đi đến chào hỏi.
Diệp Yến Lan kiểm soát biểu cảm của mình một cách hoàn hảo: “Lần nào Tư Lan cũng là người đến sớm nhất, đồng thời cũng là người cố gắng nhất trong các cảnh quay hành động.”
Nghe thấy giọng điệu chua chát châm biếm này của cô ta, Thang Tư Lan hơi sửng sốt, mỉm cười trả lời: “Tôi cũng chỉ muốn lăn lộn kiếm miếng cơm mà thôi, không thể không cố gắng, thứ không thiếu nhất trong giới giải trí này chính là những mỹ nữ trẻ tuổi có năng lực diễn xuất tốt.”
Điều này ám chỉ Diệp Yến Lan đã già rồi!
Thấy hai người đang âm thầm chế giễu lẫn nhau, Úc Cảnh Nhuận kịp thời cắt ngang: “Không còn sớm nữa, tôi đi chuẩn bị một chút đây.”
Diệp Yến Lan thu hồi những lời sắp bật thốt ra khỏi miệng.
Trước khi đi còn sâu kín liếc mắt nhìn Thang Tư Lan một cái.
Tối hôm trước thấy Thang Tư Lan không vào sảnh tiệc, cô ta đã nghi ngờ người này đang tìm một con đường tắt khác để tiếp cận Giang Hải Lâu.
Nhưng không có bằng chứng chứng minh nên Diệp Yến Lan đã lên kế hoạch đánh từ một phía.
Bây giờ cũng không tìm được cơ hội.
Thang Tư Lan híp mắt.
*
Cảnh quay hôm nay thực sự rất nặng, cuộc đối đầu giữa nữ phụ và nam chính đang bước vào giai đoạn gay cấn nhất.
Số lượng các cảnh quay hành động cũng rất lớn.
Suốt quá trình quay, rất nhiều lần Thang Tư Lan suýt chút nữa đã bị thương.
Mức độ liều mạng khiến Úc Cảnh Nhuận cũng phải giật mình không thôi.
“Cut!”
Khi một cảnh quay hành động kịch liệt kết thúc đã là hơn sáu giờ tối.
Cảnh buổi tối còn phải tiếp tục quay, vẫn là Thang Tư Lan và nam chính.
Thực sự hiếm khi thấy suất diễn của một nữ nhân vật phản diện nào lại nặng ký như vậy.
Vì muốn nâng đỡ cô ấy, Truyền thông Kim Quang đúng là đã hao hết tâm tư.
Nhưng ít ai biết rằng đây chính là món quà của vị Giang tiên sinh nào đó dành cho Thang Tư Lan.
Hoàn toàn không có bất cứ liên quan gì đến Truyền thông Kim Quang.
“Tư Lan, uống một hớp nước ấm đi!
Nữ trợ lý Du Hi lập tức bước đến đưa nước ấm cho cô, sau đó vội vàng giúp cô thả lỏng cơ bắp tên người để cô bình tĩnh trở lại.
Cảnh quay hành động có nghĩa là đang lấy cơ thể của mình làm liều.
Nhất định phải chú ý.
Hàn Kỷ Quân giống hệt như một khúc gỗ đứng bên cạnh, không thể giúp gì.
Suy cho cùng anh là đàn ông, Thang Tư Lan lại là một nữ diễn viên.
Đã quen với việc ở trong quân đội, nhất thời không biết nên thay đổi linh hoạt như thế nào, Thi Hoa yêu cầu anh đến đây làm công việc này thực sự quá làm khó người khác.
Chỉ là.
Anh có thể giúp được điều gì đó chứ?
Anh không thể nhận không mức lương này được.
Lúc đầu khi Thi Hoa bảo đến đây làm việc, anh không muốn cho lắm.
Anh thà làm một công việc nặng nhọc nào đó còn hơn là loại công việc như thế này.
Thấy Thang Tư Lan không kiêu ngạo ngang ngược giống như những diễn viên khác nên anh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu phải hầu hạ giống như vị thiên kim đại tiểu thư trước đó thì anh tuyệt đối sẽ không làm.
Quá chảnh choẹ tuỳ tiện, rất khó hầu hạ.
“Bà chủ…”
“…”
Nghe thấy hai chữ này Thang Tư Lan lập tức nhíu mày lại.
Ngay cả Du Hi đang thả lỏng chân cho Thang Tư Lan cũng suýt chút nữa sắc nước miếng.
“Cứ gọi tôi là Tư Lan.”
Người đàn ông hơi ngượng ngùng: “Hôm nay tôi phát hiện có người đang nấp trong tối chụp lén.”
“Cái gì!”
Du Hi là người đầu tiên phản ứng lại, hoảng hốt đứng dậy nhìn chằm chằm vào Hàn Kỷ Quân.
Hàn Kỷ Quân nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ rất chắc chắn có việc như thế này.
Thang Tư Lan không khỏi cảm thấy bất ngờ, liếc mắt đánh giá Hàn Kỷ Quân từ trên xuống dưới một lần.
Hàn Kỷ Quân bị nhìn chằm chằm đến mức cả người trở nên cứng đờ, khuôn mặt ánh tuấn hơi đỏ ửng.
“Thật không ngờ anh còn có tài này đấy.” Thang Tư Lan thu hồi ánh mắt, hỏi: “Có nhìn thấy là ai không?”
Trước đó cô đã phát hiện ra, nhưng không có cách nào tóm được kẻ theo dõi vẫn luôn nấp trong bóng tối đó cho nên vẫn đang chờ đợi cơ hội.
Khuôn mặt Hàn Kỷ Quân càng đỏ ửng và mất tự nhiên hơn nữa: “Xin lỗi, không có.”
“Được rồi, chuyện này giao cho anh.”
“Vâng!”
Hai mắt sáng ngời, lớn tiếng đáp lại.
Chỉ thiếu không chào kiểu quân đội với Thang Tư Lan mà thôi.