Xem ra cậu muốn cho tôi phát sóng trực tiếp Huyền học
Ngu Hải cũng dừng động tác gắp đồ ăn lại, suy nghĩ thử Ngu Tịch đã xảy ra chuyện gì.
Ngu Tịch tĩnh lặng như nước mùa thu trong trẻo, trịnh trọng nói với bố mẹ Ngu: “Bố, mẹ. Mọi người không cần chuẩn bị nhiều món như vậy đâu, cứ ăn như trước đây là được. Không cần vì riêng con mà làm vậy. Mấy ngày qua mẹ vì hầm canh gà cho con mà bốn giờ sáng đã rời giường.
Bố vì bắt cá cho con, trưa nắng còn gác sông, không cần thiết làm vậy để chiều con đâu. Con không kén ăn, với lại mẹ xào rau diếp rất ngon ạ.”
Ngu Tịch nói xong, gắp một đũa rau diếp lớn đặt vào trong bát, hì hục ăn.
Ngu Hải và Cố Hải Yến nhìn nhau cười, hạnh phúc không cần nói cũng biết.
Ngu Tịch lơ lửng giữa không trung, khoanh chân, hai tay đặt lên đùi, lòng bàn tay hướng lên, nhắm mắt tu luyện, khi tia nắng ấm áp đầu tiên của sớm mai chiếu vào mặt cô, Ngu Tịch mở mắt ra. đôi mắt cô sáng ngời, làn da trắng sáng, toàn thân toát ra một khí chất đạm nhiên khó giải thích được.
Hệ thống lén ngắm đại lão đẹp như tranh vẽ này, do dự không biết có nên nhắc nhở ký chủ thời gian không còn nhiều hay không, nếu không thể duy trì điểm công đức tương ứng với thời gian quy định thì cô sẽ chết thật sự.
Ngu Tịch nhìn chằm chằm một chỗ nào đó trong phòng, khẽ cau mày, vẻ mặt thản nhiên nói: “Cậu làm sao vậy?”
Hệ thống bị đại lão nhìn chằm chằm, giật mình một cái, vội vàng tiến lên, cậu ta kính cẩn nhắc nhở khéo: [Đại lão, thời gian còn lại không còn nhiều nữa. Bây giờ sinh mệnh này chỉ còn 8 giờ thôi. Nếu chị không mở phát sóng trực tiếp thì sẽ chầu trời đó.”
Ngàn vạn lần đừng chết a a a a! Hệ thống gầm rú trong nội tâm. Đây là ký chủ mà hắn bỏ ra 100.000 điểm công đức để hồi sinh đấy, nếu vì thế mà quy thiên, trái tim nhỏ bé của cậu ta sẽ không chịu nổi mất.
Biết thế đã nghe lời mẹ rồi, chọn một ký chủ nghe lời một chút, năng lực kém một chút cũng không sao. Chứ không phải ký chủ không bao giờ nghe cậu ta nói như bây giờ! Hu hu hu!
Ngu Tịch hơi cụp mắt xuống, gom hết tất cả cảm xúc vào trong mắt, cô cau mày suy nghĩ hồi lâu, mới lạnh lùng nói: “Tôi biết rồi. Phát sóng trực tiếp này là như nào? Chẳng lẽ là một hình thức giống với ký ức của nguyên chủ sao?”
Hệ thống điên cuồng gật đầu, sau đó bám vào điện thoại của nguyên chủ, điện thoại lắc lư bay tới trước mặt Ngu Tịch.
[Đại lão, chị chỉ cần phát sóng trực tiếp trên APP Huya này, sau khi phát sóng trực tiếp xong, dựa vào tích phân là có thể đạt được điểm sinh mệnh tương ứng.]
Vẻ mặt Ngu Tịch bình tĩnh, ánh mắt lạnh như băng vẫn luôn dừng trên chiếc điện thoại màu trắng, trong lòng hệ thống run lên, điện thoại cũng khẽ run lên nhưng khó thấy.
Ngu Tịch nhẹ nhàng nhếch môi, lộ ra một nụ cười như không cười, lá gan tên nhóc này nhỏ như vậy mà dám giả danh lừa bịp. Rồi để tôi xem cậu bán thuốc gì trong hồ lô.
Dưới sự hướng dẫn của hệ thống, Ngu Tịch đã hoàn thành đăng ký làm chủ phòng.
[Đại lão đặt tên đi.] Hệ thống nhắc nhở Ngu Tịch.
Ngu Tịch suy nghĩ, một cái tên loé qua trong đầu.
“Tích nhĩ vì đức, tỉ tang tỉ gia. Con chỉ cần sống thiện, không phạm lễ nghi. Không lạm quyền không làm điều trái. Tặng đào phải trả mận.”*
*Câu gốc: Tích nhĩ vi đức, tỉ tang tỉ gia. Thục thận ngươi ngăn, không khiên với nghi. Không tiêm không tặc, tiên không vì tắc. Tặng đào trả mận.
Sư phụ nhẹ nhàng xoa đầu Ngu Tịch. Trong đầu, trên đỉnh đầu vang lên một giọng nói già nua hiền từ: “Vậy sau này gọi Ngu Tịch nhỏ nhà ta là Tích Nhĩ đi. Sư phụ hy vọng Ngu Tịch nhỏ có thể trở thành một người có đức hạnh và kỷ cương.”
Ngu Tịch dừng một chút, kiên định nói: “Đạo nhân Tích Nhĩ.”
[Tích Nhĩ?] Hệ thống nghi ngờ hỏi.
“Tích nhĩ vì đức, tỉ tang tỉ gia.” Ngu Tịch lười kiên nhẫn giải thích, sau khi hệ thống nghe xong thì điền hai chữ Tích Nhĩ vào ô họ tên, sau khi hoàn tất đăng ký, hệ thống nhắc nhở Ngu Tịch: [Đại lão, buổi phát sóng trực tiếp cần phải trong môi trường tương đối yên tĩnh, bài trí cũng phải sạch sẽ ngăn nắp, chị xem có muốn chọn một phông nền nào phù hợp hơn không?]
Ngu Tịch kiểm tra ký ức của nguyên chủ, trong đó chứa một lượng nhỏ tri thức liên quan đến phát sóng trực tiếp.
Người phát sóng trực tiếp được gọi là streamer. Trên Huya có đủ loại chủ phòng, có phát sóng trực tiếp bán quần áo, có phát sóng trực tiếp chơi game, có phát sóng trực tiếp đi biển bắt hải sản, tất cả những gì bạn không nghĩ tới, không có nó thì không live được.
Ngu Tịch trầm ngâm một lát: “Hệ thống có yêu cầu gì về nội dung phát sóng trực tiếp không?”
Bám vào thành điện thoại, cả người nó chấn động, đến rồi, rốt cuộc cũng đến rồi, cậu ta không biết đã chờ đợi câu hỏi này bao lâu rồi.
Hệ thống hạ giọng đưa ra gợi ý: [Đại lão, tu vi của của chị cao siêu như vậy. Nói nghiêm túc thì chỉ có thể là chị làm bói toán đoán mệnh. Bọn họ có cơ duyên mới được đại lão chỉ điểm, người này chắc chắn sinh ra đã có tiền đồ rộng mở rồi.]
“Ồ? Xem ra cậu cảm thấy tôi phát sóng trực tiếp Huyền học thì tốt hơn à?” Ngu Tịch nhướng mày, lạnh lùng nói.
Tiếng chuông cảnh báo đang vang lên trong đầu hệ thống, trả giá bao nhiêu tâm huyết như vậy, cậu ta thực sự không muốn từ bỏ ở bước cuối cùng, cảm nhận được sự thử lòng trong lời nói của Ngu Tịch, cậu ta vẫn cắn răng nói: “Tất nhiên rồi, em cảm thấy đại lão phát sóng trực tiếp Huyền học là tốt nhất. Chị thấy đấy trên toàn nền tảng này không có streamer nào làm đề tài giống của đại lão cả, rất nhanh đại lão có thể trổ hết tài năng, đến lúc đó không phải điểm sinh mệnh sẽ nhẹ nhàng đến tay sao? Mà đại lão có nguyên liệu là người thật, đến lúc đó chúng ta nổi tiếng là cái chắc.”
Sau khi nổi tiếng, chỉ cần cô đoán mệnh cho tôi là điểm công đức của tôi sẽ tăng không ngừng. Ha ha ha. Đương nhiên, hệ thống không nói ra lời này trước mặt Ngu Tịch.
“À.” Ngu Tịch hừ lạnh một tiếng, trong lòng hệ thống căng thẳng, chẳng lẽ cô không muốn sao?
“Vậy cứ làm theo lời cậu nói đi.” Ngu Tịch lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên một sự hờ hững. Cô loáng thoáng suy đoán thử.
Hệ thống mừng đến mức nhảy cao ba thước, hộp vuông màu trắng chạy tứ tung, cảm giác vui sướng tràn ngập toàn thân, hưng phấn không nói nên lời.
Ngu Tịch nhìn xung quanh một lượt, tìm một góc đẹp nhất để phát sóng trực tiếp.
Căn phòng này từng thuộc về Ngu lão nhị.
Nhà của họ là một ngôi nhà ba tầng tự xây ở nông thôn, có một phòng khách ở tầng một, phòng ngủ chính của bố mẹ Ngu tầng hai, cách vách là phòng của thiên kim thật, còn mộtn phòng trên lầu là của hai anh em nhà họ Ngu.
Bố mẹ Ngu suy tính rất lâu mới quyết định để Ngu Tịch ở trong phòng của Ngu lão nhị, lão nhị ở phòng Ngu lão đại từng ở. Bọn họ có được sự đồng ý của lão nhị rồi mới sắp xếp lại phòng cho Ngu Tịch.
Mặc dù căn phòng hiện tại rất đơn sơ và giản dị, nhưng bố Ngu và mẹ Ngu đã dành rất nhiều tâm tư để trang trí nó. Khăn trải giường và tấm chăn màu xanh nhạt mới tinh, phía trên được thêu bằng những bông hoa lan thanh nhã, đồ nội thất bằng gỗ sồi được sơn mới, một bộ đồ sứ màu xanh lam ánh vàng nữa.
Ngu Tịch đi tới trước bàn sách, kéo toàn bộ cửa sổ lồi màu lam đang khép hờ ra, chống cửa lên, cả phòng lập tức sáng bừng lên.
Ngu Tịch cất điện thoại đi, gửi tin nhắn cho mẹ Ngu là có thể chiều nay mới ra khỏi phòng, để bà ấy không cần phải chuẩn bị cơm trưa, sau đó lập tức mở phát sóng trực tiếp, lão thần bắt đầu ngồi vào ghế làm việc.
Cô không xác định thời gian phát sóng trực tiếp, theo trí nhớ của cô, phát sóng trực tiếp sẽ kéo dài khoảng bảy tám tiếng.
phát sóng trực tiếp được mười phút, rất ít người vào xem, Ngu Tịch cũng không vội vàng, kiên nhẫn chờ đợi, nhân tiện xem mấy người lạ vào phòng phát sóng trực tiếp hàn thuyên.
[Đạo nhân Tích Nhĩ, chị gái nhỏ là đạo sĩ à?]
[Phòng phát sóng trực tiếp này live gì vậy?]
[Oa, chủ phòng đẹp gái quá! Với vẻ đẹp này tôi cá chắc hai năm nữa cô sẽ có một vị trí không thấp ở Huya đâu.]
[Người anh em lầu trên à, cậu cũng dè dặt quá rồi. Tôi cược 5 mao tiền một năm nữa thôi streamer này nhất định sẽ rất hot.]
Đôi mắt đen điềm tĩnh của Ngu Tịch nhanh chóng lướt qua những câu hỏi này, sắp xếp lại suy nghĩ của mình, bình thản nói: “phát sóng trực tiếp đoán mệnh, mỗi lần ba câu, tham gia rút thăm trúng thưởng ở bảo rương góc bên trái phía dưới, sau khi mở thưởng thì trả vàng coi bói, một viên Phù Diêu* là được.]
*Một quà tặng ảo cho chủ live trong Huya
Nói xong Ngu Tịch gõ đoạn văn này vào phần muốn nói của chủ phòng, để người xem hiểu được tình hình trong phòng phát sóng trực tiếp.
Ngu Tịch vừa nói ra lời này, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức bùng nổ như nước sôi.
[Streamer này nghiêm túc thật à! Tôi còn tưởng nói chơi.]
[+1. Chủ phòng này trông còn rất trẻ, chả giống một đạo sĩ chút nào.]
Ngu Tịch nhìn lướt qua câu nói này, bưng nước suối Sơn Tuyền trên bàn, hớp một ngụm nói: “Đạo pháp ở trong tâm. Đạo bào chỉ là dệt hoa trên đồ gấm, trong tâm nghĩ vạn vật đều là một. Tuổi tác chẳng nói lên điều gì, 70 tuổi là đạo sĩ, 30 tuổi cũng là đạo sĩ.]
[Chị đẹp nói cũng có lý. Không phải chỉ có bảy tám chục tuổi mới làm đạo sĩ được, đạo sĩ 20 tuổi thì không có gì phải ngạc nhiên cả.]
[Đạo sĩ 20 tuổi đã xuất sư sao? Đừng có thùng rỗng kêu to nữa, ở đây phán bừa cho người ta một hồi, làm người ta thấp thỏm lo sợ cả ngày. Còn cô thì ung dung thu tiền thôi chứ gì.]
“Tôi có năng lực hay không, đến lúc bói toán sẽ biết, giờ bấm vào bảo rương ở góc trái phía trên đi, tham gia rút thăm trúng thưởng, sau năm phút sẽ mở thưởng, sau khi trúng thưởng, chỉ cần trả một viên Phù Diêu là được.” Ngu Tịch nhìn thấy lời bình luận này cũng không tức giận, ngược lại chỉ lạnh lùng lặp lại lời trước đó.
Nhiều người thấy tướng mạo chủ phòng trẻ như vậy, nghĩ hẳn cô sẽ bỏ cuộc nửa đường. Lại nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh điềm đạm của cô, cảm thấy có lẽ cô thật sự có chút năng lực, trong lúc do dự, rất nhanh năm phút trôi qua.
Trong số khoảng 2.000 người online trong phòng phát sóng trực tiếp, chỉ có một số người tham gia bốc thăm trúng thưởng, còn những người khác chỉ xem.
Ngu Tịch cũng không ủ rũ, cô đọc tên người may mắn xuất hiện trên màn hình lớn điện thoại: “Thập Nhị.”
[Thập Nhị: Tôi đây.]
Ngay sau đó, trên màn hình lớn xuất hiện một cơn gió giữa đám mây mờ ảo dần đổi thành màu tím xanh, đây là Phù Diêu trị giá 888 điểm trong phòng phát sóng trực tiếp của Huya.
[Bắt được một viewer thổ hào* này.]
*Thổ hào: Chỉ những người giàu có theo ngôn ngữ mạng tiếng Trung.
[Papa thổ hào nhìn em đi.]
Thấy anh trả lời tin nhắn, Ngu Tịch hỏi: “Gọi video có tiện không?”
Cư dân mạng cũng rất tò mò xem thổ hào đầu tiên ăn cua trông như thế nào.
[Thập Nhị: Tiện.]
Sau đó, Ngu Tịch nhấn nút chức năng mời người xem thực hiện cuộc gọi video ở góc dưới bên phải của màn hình, một khuôn mặt đẹp trai xuất hiện trước mặt mọi người.
Thần sắc người đàn ông sáng như ngọc, mặc bộ đồ vest ba mảnh màu xanh biển, trong cùng mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, phối với một chiếc cà vạt màu xanh sóng, anh ta còn đeo thêm kính gọng kim loại vàng, trông áo mũ chỉnh tề, văn nhã cao quý, nhìn bối cảnh thì có vẻ anh ta đang trong phòng ngủ.
[Tôi cứ nghĩ rằng Thập Nhị chỉ là một thổ hào đơn giản, nhưng không ngờ người đơn giản là tôi. Thổ hào đẹp trai thêm VX* nha!]
*Thêm VX: Kết bạn qua app VX
[Anh đẹp trai quá, em thích rồi đó. Từ giờ văn nhã bại hoại luôn có mặt.]
[Chị em, văn nhã bại hoại là nghĩa xấu. Hay là chị về học lại ngữ văn đi.]
Thập Nhị nhìn từng dòng bình luận, đây là lần đầu tiên anh được khen thẳng thắn như vậy, tai hơi đỏ lên, tay áp trên đùi toát ra chút mồ hôi mỏng.
Ngu Tịch không giống mấy người thấy trai đẹp là kích động không thôi, sắc mặt cô bình thường, việc công xử theo phép công: “Anh muốn xem gì?”
Thập Nhị đang trong trạng thái căng thẳng ngay lập tức phản ứng lại: “Tìm người.” Vừa nói, anh ta vừa cau mày, có chút uể oải: “Tìm bố mẹ ruột của tôi. Tôi là một cô nhi, tôi thực sự muốn tìm bố mẹ ruột của mình.”
[Không ngờ tiểu ca đẹp trai như vậy lại là cô nhi.]
[Nếu, nếu tìm người thì cần biết ngày tháng năm sinh đó. Thổ hào là trẻ mồ côi thì làm gì có ngày tháng năm sinh nhỉ!]
[Xem tướng mạo cậu ấy cũng được, chỉ là hơi khó một chút.]
[Người lầu trên nhầm rồi. Thuật xem tướng không phải như anh nghĩ đâu. Cô tôi là bà đồng, bà ấy nói với tôi về thuật xem tướng này rồi, cùng lắm chỉ có thể thấy được bố mẹ đã mất, không nhìn ra mấy thứ khác đâu.]
Thập Nhị có chút thất vọng khi nhìn vào bình luận này, anh ta đã thử nhiều cách khác nhau để tìm bố mẹ ruột mình nhưng đều thất bại, thậm chí anh không có bất kỳ manh mối nào về bố mẹ mình, cùng đường anh ta chỉ có thể dựa vào Huyền học.
Dò hỏi hơn chục đại sư rồi, ai cũng nói cần có ngày tháng năm sinh mới xem được, xem tướng cũng chỉ có thể nhìn ra bố mẹ anh ta còn khoẻ mạnh, những thứ khác thì họ bó tay.
Thập Nhị nhìn bình luận của người xem, trong lòng cảm thấy buồn bã, nghĩ phát sóng trực tiếp này chắc chắn lại không xem được như những cái trước kia, anh ta định cúp máy.
“Đợi đã.” Một tiếng gọi lạnh lùng làm Thập Nhị ngừng động tác.
“Anh thật sự muốn biết bố mẹ ruột mình ở đâu chứ? Không sợ sẽ phá tan cuộc sống yên bình hiện tại của anh à?” Ngu Tịch nghiêm túc nhìn chằm chằm Thập Nhị nói.
Thập Nhị nắm chặt điện thoại, ngón tay thon dài tinh tế kia che camera lại, phòng phát sóng trực tiếp chỉ có thế thấy khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng từ khe hở ngón tay kia.
“Vậy anh xoay người lại đi.”
Thập Nhị: ???
Người xem: ???



