Tôi đang buồn bực, chỉ thấy trước mắt từ từ xuất hiện một hình ảnh hư ảo, tiếp theo cái bóng đó lại lớn dần, một con rắn khổng lồ xuất hiện trước mặt. Giống như tôi đã từng thấy trước đây, trên đỉnh đầu có như một cái túi lớn, cái đầu khổng lồ gần trong gang tấc đột nhiên xuất hiện, khiến tôi sợ hãi lùi về phía sau mấy bước rồi mới dừng lại, bắp chân không ngừng run rẩy, có thể đứng vững trên mặt đất đã là giới hạn cao nhất của tôi rồi.
Thầm nghĩ: con quái vật không lồ này chỉ há miệng một cái thôi là đã có thể nuốt chửng tôi vào bụng rồi.
“Đừng sợ, đây là một mảnh linh thức ta còn giữ lại, ta sẽ không làm hại cô đâu!” Con quái vật khổng lồ kia dỗ dành tôi, nó không há miệng ra, còn nghĩ cách muốn giao tiếp với tôi.
Hóa ra chỉ là một mảnh linh thức, tôi đã nói mình đã nhìn thấy nó bỏ đi, sao còn quay lại!
Mặc dù tôi biết con quái này không hề có ác ý với mình, nhưng nhìn thấy cái đầu to như cối xay gió của nó, đứng đối diện cảm thấy vẫn còn chấn động.
Ổn định lại tinh thần, tôi lên tiếng hỏi: “Bạn của tôi đang ở đâu? Tại sao chỉ có mình tôi vào con đường tâm linh này?”
“Bọn họ không có gì đáng ngại, đang ở bên ngoài con đường tâm linh, bọn họ là con trai, lửa dương trên người quá thịnh sẽ đốt cháy linh thức của ta, vì cô là con gái nên âm nhiều, có thể giao tiếp với suy nghĩ của ta, cho nên mảnh linh thức này mới kéo được cô vào con đường tâm linh.” Con rắn tinh giải thích giúp tôi.
Đúng vậy, hai người kia là nam, trên người có nhiều lửa dương, loài rắn rất thích âm đương nhiên sẽ sợ dương. Thế nhưng, đột nhiên tôi nhớ đến Lạc Hồng Huyên, anh ấy là âm hồn, có lẽ sẽ không bị kéo vào đây luôn chứ!
Tôi đang suy nghĩ định mở miệng hỏi thăm, con rắn tinh đã biết tôi suy nghĩ gì, nói: “Vị kia mặc dù là âm hồn, nhưng lại mang trên người quỷ lực của Vu đạo, ta không dám liều lĩnh kéo anh ấy vào con đường tâm linh, cho nên chỉ có thể nhờ cô giúp ta hoàn thành tâm nguyện.”
Nếu đã nói như thế, tôi liền hỏi: “Không biết tôi có thể giúp ngài hoàn thành tâm nguyện gì?”
Tôi còn chưa hỏi xong, cái đầu to lớn của con rắn từ từ rụt lại, trước mắt tôi dần dần hiện ra một cái phòng bằng đá, xung quanh căn phòng đầy những ánh sáng màu đỏ, cho tôi nhìn thấy một đống mấy quả trứng khổng lồ, mỗi một quả trứng có đường kính chắc cũng phải khoảng một mét, bên trên còn có mấy sọc đen.
Tôi thầm nghĩ, trứng lớn như thế này, là của động vật nào để lại đây chứ, chẳng lẽ là trứng khủng long, ở trong ngôi mộ cổ này vẫn còn khủng long sao? Tôi bị suy nghĩ của chính mình dọa cho nhảy dựng, nhưng, rắn tinh đã nhanh chóng đưa ra câu trả lời cho tôi.
“Đây là mấy quả linh trứng của ta!”
Hóa ra là trứng của nó, thảo nào mà nó to thế! Tuy nhiên, nhiều như vậy, nếu ấp cho nở hết, chẳng phải nơi này sẽ thành cái động rắn tinh luôn sao, một con rắn tinh đã khiến Lạc Hồng Huyên và bọn họ đều căng thẳng, anh ấy tìm đủ mọi cách để tống nó đi rồi. Nếu đến với cái hang này, chẳng phải sẽ gây ra tai họa lớn cho thế giới sao.
Rõ ràng, nhưng lo lắng của tôi lại không cần thiết, vì con rắn tinh sau đó đã nói với tôi: “Mấy linh trứng này đều đã chết hết rồi chỉ còn lại duy nhất một quả vẫn còn sống đang nằm trên bên trên đây.”
Nói xong, hình ảnh được phóng lớn lên, tôi nhìn thấy có rất có rất nhiều quả trứng khổng lồ, có một quả trứng to như trứng đà điểu, nhưng vẫn nhỏ hơn mấy quả khác, quanh quả trứng vàng này nhẹ nhàng phát ra một ánh sáng màu đỏ le lói, so với mấy quả trứng khổng lồ kia rõ ràng vẫn còn chút sự sống. Nhưng trông có vẻ rất yếu ớt.
Vì nó khá nhỏ so với mấy quả trứng khổng lồ kia, nên cho dù trứng này có ánh sáng lung linh cỡ nào cũng bị che lại, lúc trước tôi cũng không chú ý đến nó, xem ra chỉ có duy nhất một quả linh trứng vẫn còn sống.
“Sau khi ta rời khỏi đây, ta sẽ tìm cách tu luyện, tu thành chính quả, đợi đến ngày hóa thành rồng, ta khẩn cầu xin cô hãy mang quả linh trứng này chăm sóc cẩn thận, ngày nào đó nếu có thể nở ra, ta sẽ đến đón nó.”
“Đợi một chút, ngài muốn rời bỏ nó mà đi, thì làm gì mà ấp trứng được để nở được chứ, ngài không thể mang nó theo sao, chẳng phải để nó đi cùng với ngài mới dễ nở trứng hơn hả?” Tôi vội vàng hỏi,nếu như muốn giao cho tôi thì chắc chắn đây là phiền phức lớn rồi.
Nhưng chỉ nghe thấy rắn tinh thở dài một hơi: “Ta tu luyện vô cùng khó khăn, ngày nào đó nếu có thể thành chính quả cũng nhất định phải trải qua tại họa trời giáng, làm sao có thể mang con theo bên mình được!”
Tôi cũng nghĩ thầm, quả linh trứng khổng lồ này trông rất là mỏng manh, cái mà gọi là thiên lôi đánh xuống cũng nghe thấy rất đáng sợ. Linh trứng này sẽ không tránh được tai họa trời giáng do mẹ nó gây ra mà bị thiên lôi đánh nát.
Nhắc mới nhớ, nếu không phải bọn tôi xông vào thì con rắn tinh này có thể tu luyện tốt trong ngôi mộ rộng lớn này, nhân tiện ấp cho linh trứng nở luôn, mẹ con cũng nhau hóa thành rồng, bây giờ lại bị chúng tôi phá hỏng chuyện tốt.
Hiện tại mẹ con bọn họ bị chia cắt, điều này thật đáng thương. Tôi bắt đầu đồng cảm với bọn nó.
Chao ôi, sao tôi lại mơ hồ như thế này, không phải Lạc Hồng Huyên không nói qua, nếu mấy con rắn tinh này tiếp tục tu luyện, sẽ làm hại đến dân chúng hay sao, nó và mẹ nó bị chia cắt, nhưng sự sống chết của dân chúng còn quan trọng hơn nhiều.
Tôi đang suy nghĩ, lại nghe rắn tinh lên tiếng hỏi: “Cô gái có thể đồng ý giúp ta bảo vệ quả linh trứng này không?”
Ối, tôi có thể nói không đồng ý sao, không đồng ý thì không thể nào rời khỏi con đường tâm linh này được nó sẽ giữ tôi cho đến chết ở chỗ này mất. Tôi lập tức nghĩ đến, mình chết cũng không sao, thế nhưng Lạc Hồng Huyên của mình thì sao?
Nhưng, trước khi đồng ý với nó, tôi còn muốn hỏi rõ thêm một câu nữa, bây giờ nó đang cầu xin tôi.
“Giúp ngài bảo vệ linh trứng này cũng được, nhưng nó không mang đến rắc rối cho tôi đấy chứ, phải ấp nó như thế nào, bé con ở bên trong sau khi ra ngoài có biết hại người không?” Tôi hỏi.
Thật ra, tôi muốn hỏi nó sẽ không nuốt người chứ.
“Trước khi rời đi, ta đã chuyển một chút linh lực cho nó, có thể bảo vệ để nó tự nở. Về chuyện nó có làm bị thương người khác không thì xin hay yên tâm, nó có quỷ lực của ta phòng thân trên con đường tu hành, huống hồ chi ngày nó ra đời, ta sẽ đến đón nó rời đi.”
Sau khi nghe rắn tinh nói như vậy, tôi mới yên tâm. Thầm nghĩ, đây không phải chỉ là một quả linh trứng của rắn tinh thôi sao, tôi mang đi là được chứ gì. Đợi đến khi quay lại gửi nó vào rừng Na Lâm, lúc đó âm khí cực mạnh, cũng đủ để ấp cho nó nở.
Đang suy nghĩ đi đâu đâu, rắn tinh lại nói: “Sau khi cô mang quả trứng này ra ngoài không được rời nó nửa bước, nếu không quả linh trứng này cũng sẽ chết.”
“Không phải nói nó có linh khí của ngài bảo vệ rồi sao?” Tôi nghe thấy sửng sốt, chẳng lẽ ngày nào cũng muốn tôi mang theo linh trứng không rời nửa bước sao?
Chưa nói đến tôi có đồng ý hay không, nhìn nó, tuy rằng so với anh em của nó, nó còn nhỏ hơn nhiều, nhưng nó cũng đã to bằng quả trứng đà điểu rồi, bảo tôi mang đi thế nào được?
Rắn tinh cũng xem xét lại vấn đề này, chỉ nhìn thấy một tia sáng màu đỏ bắn ra, chiếu thẳng vào mấy quả linh trứng đó, thấy nó lập tức rụt cổ lại như quả banh, biến thành một quả trứng to bằng quả trứng gà.
Sau đó nó lảo đảo bay về phía tôi, nhìn dáng vẻ lúc la lúc lắc của nó khiến tôi kinh hồn bạt vía, thầm nghĩ lỡ như rơi mất, bị dập nát, thì đỡ phải mang đến phiền phức cho tôi rồi.
Được thôi, tôi nghĩ có chút buồn bực.
Không ngờ con quái vật nhỏ này bay đến trước mặt tôi một cách thuận lợi, tôi nâng tay đón lấy. Ngôi nhà đá không thấy nữa, con rắn tinh xuất hiện lại lần nữa.
Tôi nhìn quả linh trứng trong tay, hỏi: “Chà, nó có thể nhỏ hơn xíu được không?”
Mặc dù đã nhỏ như quả trứng gà, nhưng tôi luôn nghĩ nếu đã biến nhỏ, sao không biến thành cái khác, ví dụ như đồ trang sức chẳng hạn.



