Ly Ca Tiếu thấy sắc mặt của ông nội không thích hợp, vì thế cậu ta vội thu hồi vẻ mặt tươi cười rồi đi nhanh vài bước, đi đến bên cạnh ông nội mình: “Ông nội làm sao vậy, đây là cái gì?”
Ông cụ Ly nhét tờ giấy màu đỏ vào trong tay Ly Ca Tiếu, sau đó nói: “Cháu nhìn xem, đây là sinh nhật của Tiểu Triết chị cháu!”
Ly Ca Tiếu ngạc nhiên nhận lấy tờ giấy màu đỏ từ trong tay ông nội mình, kế đến đôi mắt cậu ta rất nhanh trừng to: “Giờ Ất Tỵ, ngày Đinh Tỵ, tháng Đinh Hợi, năm Ất Hợi. Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy, chị Tiểu Triết thế nhưng sinh vào ngày âm tháng âm năm âm, sinh ra thân thể tuyệt âm!”
Ông cụ Ly lại gật đầu: “Đúng vậy, thân thể thuần âm. Thật không ngờ khi ông còn sống lại gặp được thân thể thuần âm!”
Ly Ca Tiếu cắn chặt môi mình, cậu ta biết rõ ông nội mình tại sao lại phát ra cảm thán như vậy. Cậu ta nghe ông nội nhắc qua nhiều lần, cả đời này ông tổng cộng gặp được năm người có thân thể thuần âm, mà năm người kia trừ một người đã bị đàn ông phá thân, bốn người khác đều bị quỷ theo dõi. Phải biết người có thân thể thuần âm, một khi cam tâm tình nguyện dâng hiến thân thể của mình cho quỷ thì con quỷ đó không những bám vào người mà có thể thật sự trọng sinh.
Ly Ca Tiếu không muốn chứng kiến thân thể chị Tiểu Triết của mình cuối cùng
thành môi giới cho con quỷ nào đó sống lại.
Tay cậu ta lập tức vươn vào cổ áo mình, sau đó rất nhanh chóng lôi ra một sợi dây màu đỏ, trên sợi dây màu đỏ kia treo ba đồng tiền cổ rất nổi bật.
Khí kim cát trên ba đồng tiền rất nồng đậm. Ngay khi Ly Ca Tiếu vươn tay bắt lấy ba đồng tiền kia, ông cụ Ly vội nắm lấy tay nhỏ của Ly Ca Tiếu.
“Ông nội!” Ly Ca Tiếu ngẩng đầu nhìn ông nội mình, vẻ mặt buồn bực kêu lên một tiếng.
“Không được, ba đồng tiền này liên quan đến tính mạng của cháu nên không thể vận dụng. Chính cháu cũng biết mỗi một lần vận dụng là tiêu hao sinh mệnh lực của cháu!”
Ly Ca Tiếu nhìn ông nội lạnh lùng sắc bén trước mặt mình, vẫn ngoan cố ngẩng đầu nói: “Ông nội, đó là chị Tiểu Triết của cháu, dù hiện tại hay tương lai chị ấy vẫn là cháu dâu của ông!”
Ông cụ Ly nhìn thoáng qua cháu trai một cái thật sâu, sau đó nói: “Bây giờ mới biết Tiểu Triết là thân thể thuần âm, chưa đến mức để cháu vận dụng ba đồng tiền kia đâu!”
“Ông nội, hôm qua cháu nghe lén chị Tiểu Triết và anh nói chuyện, gần đây trong trường Y có quỷ gây rối!” Ly Ca Tiếu vội vàng nói.
“Đó cũng phải để ông tính!” Ông cụ Ly nghe như vậy sắc mặt cũng thay đổi, kế đến ông mở ngăn kéo lấy ba đồng tiền ra, chỉ là khí kim cát trên ba đồng kém hơn ba đồng tiền trên cổ Ly Ca Tiếu rất nhiều. Ông cụ đặt ba đồng tiền lên lòng bàn tay, kế tiếp vừa lắc vừa lẩm bẩm trong miệng rồi ông cụ bỏ tay ra, ba đồng tiền rơi xuống bàn.
Sau khi hai ông cháu xem quẻ xong, sắc mặt họ đồng thời thay đổi.
“Đây là, đây là, quẻ đại hung!” Khuôn mặt nhỏ của Ly Ca Tiếu trở nên tái nhợt: “Lôi kinh nghìn dặm chim bay di âm. Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy!”
Sắc mặc của ông cụ Ly cũng thoắt đổi, chẳng qua là không mất bình tĩnh giống Ly Ca Tiếu. Đôi khi đứa trẻ thành thục đến mấy cũng chỉ là đứa trẻ.
Ly Ca Tiếu cho tay vào túi quần, giờ phút này tay cậu ta run lên như lá rụng trong gió thu, đào mấy lần liên tiếp cũng không lấy được điện thoại mình ra.
Cuối cùng cũng lấy điện thoại ra, Tiểu Triết là người đầu tiên mà Ly Ca Tiếu gọi, nhưng bên kia vang lên một giọng nữ quen thuộc: Xin lỗi, số máy quý khách gọi tạm thời không liên lạc được!
Vì thế tim Ly Ca Tiếu chùng xuống.
Mà lúc này ông cụ Ly lại lần nữa lấy ba đồng tiền bỏ vào tay, sau đó nhanh chóng lắc ra một quẻ.
Ly Ca Tiếu gọi đến điện thoại của Mai Trường Ca, nghe thấy giọng anh họ mình truyền đến từ bên kia, Ly Ca Tiếu cảm thấy mình có xúc động muốn khóc, giọng cậu ta mang theo vài phần nghẹn ngào khàn khàn: “Anh họ, không xong rồi, chị Tiểu Triết sắp xảy ra chuyện. Ban nãy em và ông nội thấy được sinh nhật của chị Tiểu Triết, thế nhưng là giờ Ất Tỵ, ngày Đinh Tỵ, tháng Đinh Hợi, năm Ất Hợi, chị Tiểu Triết thế mà là thân thể thuần âm. Hơn nữa ông nội của em còn gieo một quẻ cho chị Tiểu Triết, quẻ tượng kia là Lôi kinh trăm dặm, chim bay di âm. Hu hu hu, anh họ, làm sao giờ, đây là đại hung đại hung đó…”
Mai Trường Ca ở đầu dây điện thoại bên kia cũng sững sờ. Lúc này anh đột nhiên hiểu ra tại sao mình từ khi mình trở về tâm trí cứ không yên, như sắp có chuyện xảy ra, lẽ nào là vì Tiêu Triết xảy ra chuyện sao?
Lòng ngực Mai Trường Ca phập phồng vài cái, sau đó anh rất nhanh bình ổn tâm trạng của mình rồi anh ép đầu óc bình tĩnh lại nói: “Để ông ngoại nghe điện thoại!”
Nghe thấy anh họ nói, Ly Ca Tiếu nghe lời đưa điện thoại trên tay cho ông nội mình, sau đó cậu ta chớp đôi mắt hết sức đáng thương nhìn ông cụ Ly.
“Ông ngoại, có cách giải quyết không?” Mai Trường Ca hoàn toàn không nói bất kỳ điều vô nghĩa gì, trực tiếp mở miệng hỏi.
Ông cụ Ly nói: “Ông lắc quẻ thứ hai, quẻ tượng kia là Phượng hoàng rũ cánh, đàn âm giũ bỏ ánh sáng. Tuy vẫn là đại hung nhưng trong đó còn một đường sống.”
Nghe được lời này, đôi mắt Mai Trường Ca sáng lên, anh vội mở miệng hỏi: “Ông ngoại, đường sống đó ở đâu?”
Giọng ông cụ Ly rõ ràng truyền đến: “Âm Dương điều hòa mới có thể dời non lấp bể, mới được hoa gặp sương, hạn gặp sông, cá có vào lưới cũng vui vẻ tung tăng, ngẩng đầu qua năm ải nạn, tương lai cũng được canh tân vận mới.”
Nói xong những lời này, ông cụ Ly không nói nữa.
Mà miệng của Mai Trường Ca ở đầu dây điện thoại bên càng há càng lớn. Cả hai người bọn họ đều chưa đến hai mươi tuổi nữa. Vì thế khi Mai Trường Ca lần nữa mở miệng, giọng nói hết sức khô khan: “Cái kia, ông ngoại còn cách nào khác không?”
“Không có!” Giọng điệu ông cụ Ly dứt khoát, đồng thời ông cụ Ly nói thêm một câu: “Dù sao con bé đó cũng là nàng dâu mệnh trung chú định của cháu, nếu cháu để con quỷ trước…”
Ông cụ Ly vừa nói đến đây, Mai Trường Ca bên đó nói: “Ông ngoại cháu hiểu rồi!”
Vừa dứt câu điện thoại lập tức cúp máy.
Ly Ca Tiếu chớp đôi mắt nhìn ông nội nhà mình, sau đó nói: “Ông nội, chúng ta cùng đi xem anh họ và chị Tiểu Triết âm dương điều hòa đi.”
Ông cụ Ly trừng mắt: “Không được, cháu vẫn còn nhỏ, biết cái gì mà âm dương điều hòa!”
Ly Ca Tiếu nhìn ông nội nhà mình bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Cháu biết, cháu biết. Âm dương điều hòa chính là bạch bạch bạch!”
Ông cụ Ly: “…”



