Cô gái sống một mình như Cố Tiểu Khả tất nhiên là phải cẩn thận, nửa đêm nửa hôm nghe thấy tiếng đập cửa thì lặng lẽ nhìn ra xung quanh phía bên ngoài qua mắt mèo.
Thế nhưng ngoài cửa lại không có gì cả.
Cố Tiểu Khả đặt bàn tay ra đằng sau lưng, lộ ra móng vuốt sắc bén, nhưng giây tiếp theo, cô lại nghĩ lại, lại biến ngón tay trở về bình thường, rồi thuận tay cầm lấy gậy đánh bóng chày ở cánh cửa, hỏi: “Ai đó?”
“Meo~”
Ngoài cửa truyền đến một tiếng mèo kêu.
Cố Tiểu Khả thở phào nhẹ nhõm, buông gậy bóng chày ra, mở cửa ra nhìn, đã thấy bé Pitt ‘đen’ lanh lợi ngồi chồm hỗm ở cửa, nghiêng đầu, miệng chúm chím, cười nịnh hót.
“Tôi đây có một cuộc làm ăn lớn muốn bàn với cô, cô có hứng thú không?”
Cố Tiểu Khả: “…..”
Cô lùi về sau một bước, ý bảo mèo đen vào trong nói chuyện, lấy ra một cái đĩa bên trong có mấy con cá khô, lại bê lên chén trà bên trong là lưng lưng sữa dê chiêu đãi vị khách nhỏ này.
Quả nhiên, bàn chuyện làm ăn phải có bộ dạng của bàn chuyện làm ăn, tiểu khả ái Pitt ‘đen’ ngồi xổm trên bàn trà thưởng thức món ngon.
Cố Tiểu Khả cười hỏi nó: “Cuộc làm ăn lớn gì mà khiến cậu nửa đêm nửa hôm thế này còn phải tự mình tới cửa thế?”
Pitt ‘đen’ thủng thỉnh uống hết sữa dê, giơ móng vuốt lên tao nhã mà lau lau miệng, sau đó ngồi ngay ngắn, hỏi Cố Tiểu Khả: “Cô có quen biết một người phụ nữ có môi đỏ rực không?”
Cố Tiểu Khả lắc đầu: “Không quá rõ ràng cậu đang nói đến ai.”
Mèo đen bình tĩnh, ra vẻ thần bí chào hàng: “Chỗ tôi có tin tức liên quan đến Mạc Thần Trạch, cô có muốn biết không?”
Người phụ nữ môi đỏ chót, cộng thêm sự tình liên quan đến Mạc Thần Trạch, trong lòng Cố Tiểu Khả có hơi hồi hộp, có loại cảm giác bất an.
Cô nhìn dò xét một lượt tiểu khả ái Pitt ‘đen’, thấy đôi mắt sáng lấp lánh ướt sũng của nó, lộ ra ánh mắt vô cùng chờ mong, nháy mắt liền hiểu được ý nghĩ của nó, tò mò hỏi: “Tin tức này của cậu định bán bao nhiêu tiền?”
Pitt ‘đen’ thè đầu lưỡi không hề lo lắng mà liếm lông mao đen bóng trước ngực mình, sau đó ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt tự tin giơ móng vuốt lên khoa tay múa chân, trả lời: “Ít nhất 200 tệ! Tin tức này của tôi lợi hại lắm đó nha!”
Cố Tiểu Khả chìa tay phải ra đập tay với lông xù đáng yêu, sảng khoái nói: “Thành giao!”
Mèo đen vừa kiểm tra tiền giấy Cố Tiểu Khả đưa ra là thật hay giả, vừa nhân cơ hội mở rộng tiêu thụ bản thân, thổi phồng rằng năng lực nghiệp vụ của nó tốt như thế này thế kia.
“Không phải tôi đây kiêu ngạo, mà là tiểu khả ái giống như tôi đây sự nghiệp thành công đã không còn nhiều nữa rồi.”
“Không từ mà biệt, lần này chỉ lấy của cô 200 tệ, đã là vô cùng rẻ rồi, cũng là nể mặt cô là khách hàng lâu năm của tôi đây, mới có mức giá hữu nghị thế này!”
Cố Tiểu Khả giơ ngón tay cái lên khen Pitt ‘đen’: “Chúng ta hợp tác vui vẻ, sau này có tin tức gì cũng có thể đến đây bán cho tôi!”
“Yên tâm đi, nói chuyện với cô khá thoải mái, lại cộng thêm con người cô không tồi, tôi sẽ ưu tiên cân nhắc cô trước!”
Cố Tiểu Khả cười mỉm: “Nhanh nói xem tin tức cậu biết là gì đi.”
Vành tai Pitt ‘đen’ giật giật, chững chạc nói: “Chạng vạng tối tôi nhìn thấy một người phụ nữ môi đỏ chót, xách theo hai cái túi lớn đi vào nhà Mạc Thần Trạch.”
“Sau khi cô ta đi vào thì ở lại khoảng độ mười phút, sau đó lại mang theo hai cái túi ro rời đi.”
Cố Tiểu Khả lập tức hỏi: “Là hai cái túi ban đầu cô ta xách vào nhà sao?”
Pitt ‘đen’ lắc đầu: “Không phải, đổi thành hai cái túi to khác.”
“Lúc đó tôi không hề cảm thấy có gì đó bất ổn, cho đến khi vô tình nghe thấy cô ta gọi điện thoại.”
“Lúc cô ta nghe điện thoại không ngừng nhìn xung quanh để xác nhận là bên cạnh mình có người hay không, tôi đã cảm thấy hành vi này của cô ta có chút bất thường, cho nên lặng lẽ trốn ở dưới bụi cây nghe lén.”
“Cô đoán xem thế nào?”
Mèo đen giơ lên móng vuốt vỗ vỗ ngực mình, kiêu ngạo nói: “May là tôi tỉnh táo, nếu không đã bỏ lỡ tin tức đáng giá này rồi!”
Cố Tiểu Khả: “……”
Cô chọc chọc lên đỉnh đầu mèo đen: “Đừng thừa nước đục thả câu, nói nhanh lên.”
“Người phụ nữ đó lúc ấy nói thế này nè…..”
Pitt ‘đen’ điều chỉnh chỗ ngồi, dùng một bên móng vuốt lông lá đặt ở bên cạnh tai, học theo cách người phụ nữ kia ngó ngược ngó xuôi gọi điện thoại, biểu diễn nói: “Tôi cố ý mang theo quà biếu đến tìm Mạc tổng.”
“Anh ta cho tôi vào nhà, cũng nhận quà rồi, nhưng lại không đồng ý đề nghị của tôi.”
“Tôi đã nói với cô rồi, anh ta rất là nguyên tắc, thân phận đàn chị này cũng không thể thay đổi được gì.”
“Lúc đi, cậu ta cũng tặng lại quà cho tôi, tôi thấy là có ý không muốn nợ ân tình của tôi đây.”
“Bây giờ phải làm sao, chuyện chuyển tổ chắc chắn là không thể thay đổi được nữa rồi.”
“Cô đừng hoảng, mặc dù không thể tiếp tục thu thập số liệu, nhưng tin tức hiện tại trong tay tôi có được, có thể giảm giá cho cô 20%….”
Nghe đến đây, Cố Tiểu Khả đứng bật dậy, hai mắt trừng lớn: “Cậu nói gì, bán số liệu!?”
Mèo đen bị Cố Tiểu Khả dọa sợ, đôi mắt mèo hổ phách trợn tròn, giọng nói run rẩy trả lời:
“Phải, phải! Tôi nghe rất rõ ràng, cô ta quả thật có nói tới chuyện giảm 20%!”
“Tôi là con mèo thành thật ngay thẳng, sẽ không nói năng linh tinh đâu!”
Vãi thật, bán số liệu! Điều này có nghĩa là gì!
Cố Tiểu Khả ngây ngốc tại chỗ, càng nghĩ càng cảm thấy không bình thường.
Người phụ nữ đó không phải là…. đánh cắp cơ mật công ty sau đó bán cho công ty đối thủ đó chứ!
Chuyện này có nên nói cho nam thần biết không?
Chỉ là, cô với nam thần không thân, cô cũng không có chứng cứ.
Nhưng lỡ như là thật, vậy công ty của Mạc Thần Trạch sẽ tổn thất nghiêm trọng cỡ nào chứ!
Kinh phí đầu tư vào hạng mục nghiên cứu khoa học là vô cùng lớn, cho nên các loại số liệu thực nghiệm đều rất quý giá, một khi tin tức quan trọng bị lộ, đối với công ty chắc chắn sẽ là một đòn trí mạng.
Lại nói, người phụ nữ kia nếu như vẫn tiếp tục ở lại công ty, thật đúng là một tai họa! Hơn nữa cô ta đã vi phạm pháp luật, đáng phải nhận trừng phạt.
Cố Tiểu Khả khẽ cắn môi, quyết định nhanh chóng tìm cơ hội nói chuyện này cho Mạc Thần Trạch biết.
Mèo đen vỗ vỗ túi tiền nhỏ trên người mình, dùng móng vuốt kéo mở khóa ra, bỏ 200 tệ mới kiếm được vào.
“Được rồi, tôi đã nói cho cô toàn bộ nội dung tôi nghe lén được rồi, tôi đi đây ha~”
Cố Tiểu Khả lại cảm ơn tiểu khả ái lần nữa, tin tức này quá là quý giá, giá trị không chỉ 200 tệ.
Pitt ‘đen’ vui vẻ đứng dậy: “Tôi phải tiếp tục làm việc đây, chúng ta hợp tác vui vẻ!”
Cố Tiểu Khả hơi tò mò: “Muộn thế này rồi, cậu còn có công việc gì nữa?”
Mèo đen cẩn thận kéo khóa lại, thỏa mãn mà vỗ túi tiền nhỏ của mình.
“Khu 1 có một chị gái nuôi hai đứa mèo, ngày nào cũng đánh nhau, trong đó có một con bị đánh đến nỗi uất ức sinh bệnh, không chịu ăn cơm, chị đó bảo tôi đi khuyên bảo nó.”
“Cậu định làm thế nào?”
“Giảng giải đạo lý trước, chỉ là bình thường chiêu này cũng không có tác dụng gì.”
Pitt ‘đen’ khua khua móng vuốt sáng bóng, khí thế hừng hực, uy vũ khí phách.
“Không có gì là tôi đây không thể giải quyết cả, bé mèo đáng thương bị ức hiếp kia chỉ cần xả được giận, tự nhiên sẽ có thể ăn cơm bình thường thôi.”
“Cô yên tâm đi, tôi ra tay biết nặng biết nhẹ, tuyệt đối sẽ không làm nó bị thương đâu.”
Cố Tiểu Khả: “…….”
Phạm vi nghiệp vụ của Pitt ‘đen’ rộng thật, đúng là khiến người khác được mở rộng tầm mắt.
Sáng sớm hôm sau, trời trong mây trắng, gió thoảng nhẹ nhàng, Mạc Thần Trạch sửa soạn xong cho bản thân, liền dắt Hổ Nha đi đến trường học.
Đúng lúc Cố Tiểu Khả chuẩn bị ra ngoài, hai người đã gặp nhau ở cửa.
Mạc Thần Trạch đang gọi điện thoại, thấy Cố Tiểu Khả thì lập tức tắt điện thoại bỏ vào trong túi, chào hỏi với cô bằng chất giọng có hơi khản đặc: “Chào buổi sáng, cô giáo.”
Mà Hổ Nha ở một bên gâu gâu gâu, điên cuồng vạch trần chủ nhân….
“Có thể không sớm sao, 5 giờ đã dậy sửa soạn, tui còn chưa tỉnh ngủ đây này……”
Cố Tiểu Khả giật mình, nhìn chằm chằm mặt nam thần đến say mê.
Bởi vì không quá thân thuộc với anh, nên lời tiếp theo bản thân muốn nói có thể sẽ hơi gượng gạo, nhưng Cố Tiểu Khả không nghĩ được nhiều như vậy, chỉ cần có một phần vạn khả năng, cô cũng muốn nói lại cho Mạc Thần Trạch biết tin tức mình có được, bảo anh cẩn thận.
Về phần anh có tin hay không, Cố Tiểu Khả không thể kiểm soát, nhưng sẽ không hổ thẹn với lòng.
Cố Tiểu Khả còn chưa kịp mở lời, đã thấy nam thần ngồi xổm xuống, dịu dàng vuốt ve đầu và tai của Hổ Nha, đột nhiên hỏi: “Cô có biết nó đang nói gì không?”
Cố Tiểu Khả hoàn toàn không ngờ Mạc Thần Trạch lại hỏi vấn đề này, hơi chột dạ trả lời: “Không, không biết.”
Mạc Thần Trạch liếc nhìn Cố Tiểu Khả một cái, có thể là ảo giác, anh cứ cảm thấy giọng nói của cô dường như có hơi run.
Hổ Nha được chủ nhân vuốt ve một hồi, vui vẻ gâu gâu gâu vài tiếng.
“Cô giáo, trước đó cô đưa cho chủ nhân cái nước đỏ đỏ kia gọi là gì nhỉ? Có phải gọi là kỷ tử không? Hổ Nha có thể ăn không?”
Không đợi Cố Tiểu Khả trả lời câu hỏi của cún con, Mạc Thần Trạch lại mở miệng trả lời: “Tôi biết Hổ Nha đang nói cái gì.”
Giọng nói của anh xuyên qua điện thoại truyền vào trong tai Chu Xuyên, hóa ra điện thoại mặc dù tối đen nhưng không ngờ là vẫn chưa chấm dứt cuộc gọi.
Chu Xuyên đầu dây bên kia hơi sửng sốt một chút, sau đó tràn đầy hào hứng để hóng hớt.
Vẻ mặt Cố Tiểu Khả mông lưng, im lặng một hồi, ngừng thở thật cẩn thận hỏi: “Thế nó… đang nói gì vậy?”
Mạc Thần Trạch lặng lặng nhìn chằm chằm Cố Tiểu Khả, một hồi lâu vẫn không nói gì.
Tiểu khu buổi sáng sớm ngoại trừ tiếng chim hót ra thì vô cùng yên ắng.
Cố Tiểu Khả đợi hồi lâu mà nam thần vẫn chưa trả lời, cô lúng túng cúi đầu, muốn đổi chủ đề nói chuyện, dẫn đến chuyện ngày hôm qua người phụ nữ môi đỏ tiết lộ cơ mật kia.
“Nó……” Mạc Thần Trạch vậy mà không cho cô cơ hôi, lại từng chút từng chút một vuốt nhẹ lưng Hổ Nha, từ từ nói: “Nó nói cô đối xử với nó rất tốt.”
Cố Tiểu Khả sững sờ xong, thả lỏng mà nhìn Hổ Nha, lại ngẩng đầu nhìn Mạc Thần Trạch: “Ồ…… vậy, vậy sao?”
Mạc Thần Trạch vỗ nhẹ sau lưng cún con, hỏi Cố Tiểu Khả: “Còn có lời gì muốn nói với cô giáo không?”
Hổ Nha nghiêng đầu nghi hoặc nhìn ‘con sen’ nhà mình, tai giật giật, lại một mặt mong chờ quay sang Cố Tiểu Khả gâu gâu vài tiếng.
“Cô giáo, cô cũng không nói là không thể ăn kỷ tử đúng không? Cho nên tui có thể ăn được, đúng không?”
Cố Tiểu Khả lúc này hoàn toàn không dám bại lộ bản thân có thể trao đổi bí mật với tiểu khả ái, cho nên cố ý lộ ra vẻ mặt mù mờ.
Mạc Thần Trạch không hề suy nghĩ, tiếp tục “phiên dịch”: “Nó đang hỏi cô, năm đó…. sao lại muốn tặng đồng một tệ cho tôi?”
Cố Tiểu Khả sững sờ tại chỗ, phải mười giây sau mới nhúc nhích.
Một lúc lâu sau cô mới ấp a ấp úng trả lời: “Bởi vì…. ừm, anh phải ra nước ngoài rồi…… trước lúc chia tay tôi nghĩ…… tặng anh cái gì đó làm vật kỷ niệm…. nhắc nhở anh đừng, đừng quên đi tổ quốc!”
Mạc Thần Trạch cười lớn một tiếng, Cố Tiểu Khả lập tức im bặt, không dám nói thêm một từ nào nữa.
Mặt Hổ Nha đơ toàn tập, hoàn toàn không hiểu chủ nhân với cô giáo đang nói cái gì, nó thấy Cố Tiểu Khả một mực không trả lời nó, không nhịn được mà lại gâu gâu tiếp: “Cô giáo, nếu tôi có thể ăn kỷ tử, vậy tại sao chủ nhân chẳng cho tôi ăn dù chỉ một chút thế? Trước đây chủ nhân ăn cái gì cũng đều chia cho tôi một ít để nếm thử, chẳng lẽ chủ nhân không thích tôi nữa rồi sao?”
Biểu cảm cáo trạng của cún con vô cùng tủi thân, âm thanh cũng tội nghiệp khiến cho người khác đau lòng.
Đáng tiếc là giờ phút này lực chú ý của Cố Tiểu Khả hoàn toàn không đặt ở trên người tiểu khả ái, không khí giữa cô với Mạc Thần Trạch vô cùng vi diệu, giống như sa vào vũng bùn lầy, càng giãy dụa lại càng lún sâu.
Cố Tiểu Khả muốn giải thích, nhưng lại không biết phải mở lời thế nào.
Giọng cô khản đặc, lại nhỏ giọng hỏi nam thần: “Nó lại nói…. cái gì?”
Mạc Thần Trạch đứng lên, trong tay nắm chặt dây thừng của Hổ Nha, nhìn thẳng mắt đối mắt với Cố Tiểu Khả, một lúc lâu sau mới thản nhiên nói: “Nó hỏi cô…. có thích Mạc Thần Trạch không?”



