Trong mắt Trưởng công chúa quả nhiên lộ ra nghi hoặc: “Chuyện gì?”
Tiểu thiếu gia của Phủ Vĩnh Ninh Hầu đầy tháng Trưởng công chúa đương nhiên biết, nhưng bà lại không biết Thẩm Thanh Hi thiếu chút nữa xảy ra chuyện.
Thẩm Thanh Hi thở sâu: “Thân phận của ta ở tướng phủ có chút xấu hổ, nhị muội của ta muốn ta gả chồng sớm một chút, khi ở phủ Vĩnh Ninh Hầu, nhị muội cùng biểu tỷ liên hợp lại, muốn để cho biểu ca của nàng, cũng chính là nhi tử của Tuyên võ tướng quân, lấy đi trinh tiết của ta, một khi phá huỷ sự trong sạch của ta, ta không muốn gả chồng cũng không biện pháp nào.”
Trưởng công chúa hít một hơi: “Sao ả ta dám?!”
Thẩm Thanh Hi cười khổ: “Không có gì gọi là dám hay không dám, nếu muốn ép ta gả chồng, đây thật sự là biện pháp nhanh nhất.”
Trưởng công chúa nhìn Thẩm Thanh Hi, hai mắt sáng ngời: “Ý của ngươi là… Hoàng huynh có khả năng sẽ cưỡng ép ta?”
Thẩm Thanh Hi trong lòng gật đầu, nhưng ngoài mặt lại nói: “Hoàng Thượng là Hoàng huynh của ngài, đương nhiên sẽ không làm như vậy, nhưng không khó có thể bảo đảm những người khác không bí quá hoá liều, đến lúc đó Hoàng Thượng cũng sẽ không ủng hộ ngài không gả chồng!”
Một cái công chúa bị mất đi trinh tiết vẫn còn ở lại hoàng thất, ở trong mắt Hoàng đề cùng với triều thần là điều vô cùng nhục nhã, đương nhiên sẽ tìm mọi cách gả Trưởng công chúa cho người giở trò!
Trưởng công chúa nghe vậy, kinh hãi, bà vốn dĩ chỉ muốn kiểm tra Thẩm Thanh Hi, nhưng không nghĩ tới Thẩm Thanh Hi không chỉ không ham vinh hoa phú quý, ngược lại còn nhìn rõ tình cảnh của bà.
Thế nhân đều biết Hoàng huynh sủng ái bà, nhưng đáy lòng bà cũng hiểu được, tuổi tác của bọn họ cách nhau quá lớn, tình cảm cũng không sâu đậm, hiện giờ Hoàng huynh còn nhẫn nại, chẳng qua là bởi vì Thái Hậu mà thôi, mà tuổi tác của Thái Hậu đã cao, bây giờ cũng bệnh nặng không dậy nổi, một khi Thái Hậu qua đời, vậy thì Hoàng huynh cũng không còn bất cứ tình cảm gì với bà.
Điều Trưởng công chúa nghĩ đến, Thẩm Thanh Hi cũng nghĩ đến.
Kiếp trước Trưởng công chúa bị buộc hồi cung, bởi vì Thái Hậu còn đang hấp hối, mà Trưởng công chúa lại lấy tự sát uy hiếp, cho nên sau đó Hoàng Thượng đã từ bỏ, nhưng đến khi Sở Kỳ đăng cơ, Thái Hậu đã rời khỏi nhân thế, lúc này Trưởng công chúa, ngay cả Thẩm Thanh Nhu cũng đấu không lại, Thẩm Thanh Hi rất nhanh đã phản ứng lại, kiếp này nếu nàng muốn bảo vệ Trưởng công chúa, Thái Hậu nương nương cũng là điểm mấu chốt!
“Công chúa điện hạ, ngài đừng trách ta vượt quá giới hạn, những lời này là những lời từ đáy lòng ta, đối vời ta mà nói công chúa điện hạ là nữ tử rộng lượng, gan dạ nhất trên thế gian này, ta không một ngày nào đó ngài bị bức hại.”
Trong lòng Trưởng công chúa rung động, hốc mắt ươn ướt, bà không nên, không nên thử Thẩm Thanh Hi! Một người hợp ý bà như vậy, tâm tư thông minh như vậy, lại luôn suy nghĩ cho bà như vậy, sao bà có thể nghi ngờ nàng được chứ?!
“Thanh Hi, ngươi thật sự là… Ta hiểu ý của ngươi, cho dù ngươi không nói, kỳ thật ta cũng đã có cảm giác, động tác của hoàng huynh ngày càng thường xuyên, nhưng mà sinh thần của Thái Tử điện hạ, ta đã đáp ứng hắn là sẽ đi, như vậy được không, ta sẽ phòng bị cẩn thận hơn, ngày hôm đó đi sớm về sớm, không để cho người khác có cơ hội làm bậy, ngươi nghĩ thế nào?”
Thẩm Thanh Hi vẫn rất lo lắng, nàng không muốn để cho Trưởng công chúa đi, nhưng mà với thân phận của Trưởng công chúa, nếu không đi, chỉ sợ càng khiến cho Hoàng đế bất mãn, đến lúc đó đối với Trưởng công chúa cũng không tốt.
Thẩm Thanh Hi suy nghĩ, chớp mắt một cái: “Vậy… vậy thì công chúa điện hạ nhất định phải dẫn theo nhiều người bảo vệ mình, phải nhớ rằng, không được tùy ý động vào đồ ăn thức uống ở Đông Cung, ngay cả huân hương cũng phải cẩn thận.”
Nếu thật sự có người muốn làm gì đó với Trưởng công chúa, muốn bắt bà trước mặt mọi người là không có khả năng, cho nên hơn phân nửa là hạ dược.
Nếu là hạ dược, vậy cũng chỉ có con đường này.



