Sau khi Thẩm Thanh Hi nhận được thiệp mời của Trưởng công chúa, trên dưới tướng phủ ai cũng chấn động, Trưởng công chúa rất hiếm khi chủ động mời người Sau khi Thẩm Hoài biết, vội sai người chuẩn bị hậu lễ, lại dặn dò mấy trăm lần mới để cho Thẩm Thanh Hi đi đến phủ trưởng công chúa.
Khi Thẩm Thanh Hi đến phủ công chúa phủ, trên tay còn ôm một chậu hoa Bạch Trà.
Trưởng công chúa vừa thấy liền cười nói: “Đây chính là ngọc Lâu Xuân sao?”
Thẩm Thanh Hi cười gật đầu, lại nhìn về phía những thứ mà Thẩm Hoài chuẩn bị: “Công chúa điện hạ chê cười rồi, phụ thân biết ta muốn tới gặp ngài, cố ý chuẩn bị những thứ này, ta cũng không muốn chọc ông không cao hứng, cho nên đã mang theo, nếu công chúa không thích, thì có thể ban thưởng cho hạ nhân hoặc để trong kho cũng được.”
Những thứ Thẩm Hoài chuẩn bị đương nhiên là đồ cổ, thư pháp, cũng coi như là dựa theo sở thích của Trưởng công chúa mà chuẩn bị.
Trưởng công chúa nghe vậy thì buồn cười: “Tốt xấu gì cũng là Thẩm thừa tướng đưa, ta sao có thể làm vậy chứ?”
Thẩm Thanh Hi cũng Trưởng công chúa đi tới Noãn Các, vừa đi vừa nói: “Những thứ đồ cổ, tranh thư pháp này cũng đáng bao nhiêu, Trưởng công chúa nhất định sẽ không để vào mắt, thay vì để ngài khó xử, không bằng ta nói ra trước.”
Nụ cười trên mặt Trưởng công chúa càng sâu, chỉ cảm thấy Thẩm Thanh Hi nói chuyện khiến bà rất vui, nhưng nghĩ tới những lời mà Bạch Chỉ nói, bà lại cảm thấy có chút kinh hãi, Thẩm Thanh Hi mới mười ba tuổi mà thôi, nhưng những lời nàng nói lại luôn làm cho người khác vui vẻ, nàng vốn là như vậy, hay là tâm tư nàng quá thâm trầm, làm việc quá cẩn thận?
Trưởng công chúa cùng Thẩm Thanh Hi đi vào Noãn Các, vừa đi vào liền nhìn thấy hai chậu hoa Hải Đường, vô cùng kiều diễm, từ ngày đó đã qua nửa tháng, Thẩm Thanh Hi không khỏi cười nói: “Xem ra hai chậu hoa này đưa đến chỗ của công chúa ngài là đúng rồi.”
Thẩm Thanh Hi cùng Trưởng công chúa ngồi xuống, nói về hoa Hải Đường một hồi lâu, sau đó Trưởng công chúa nói: “Thanh Hi, hai ngày nữa trong cung có một yến hội, là sinh thần của Thái Tử, ta muốn ngươi đi cùng ta, ngươi nguyện ý không?”
Sinh thần Thái Tử, chỉ mời Thẩm Hoài, nàng không tư cách đi.
Nhưng mà nếu là Trưởng công chúa muốn dẫn theo Thẩm Thanh Hi thì lại khác…
Thẩm Thanh Hi nghĩ đến chuyện vào cung, lông mày khẽ nhíu lại, nàng vừa rời khỏi hoàng cung Đại Tề không được mấy ngày, nơi đó, cả đời này nàng không muốn bước vào lần nào nữa, hơn nữa, sinh thần của Thái Tử, nàng xuất hiện thì có phần hơi đột ngột.
Thẩm Thanh Hi lắc đầu: “Không phải ta không muốn đi cùng công chúa, nhưng mà trong trường hợp như vậy, ta đi thật sự không thích hợp, sinh thần của Thái Tử, người đi đều là nam thần, nữ quyến nhất định cũng chỉ có Hoàng hậu cùng hoàng thân quốc thích, ta không phải Hoàng hậu cũng không phải hoàng thân quốc thích, đi thì có chút không tốt.”
Trưởng công chúa khóe môi giương lên: “Đến lúc đó có Thái Tử, còn có những hoàng tử khác, ngươi cũng không muốn đi?”
Thẩm Thanh Hi tức khắc cười: “Công chúa điện hạ chắc là không hiểu ta rồi, ta là người không có quy tắc, không đi tới những nơi quá lớn như vậy…”
Trưởng công chúa đương nhiên hiểu Thẩm Thanh Hi, chỉ là bà cố ý thử mà thôi, người có ý đồ mới kết giao với bà quá nhiều, lời nói của Bạch Chỉ khiến cho bà tỉnh ngộ, nên bà càng thích Thẩm Thanh Hi, càng phải xác định tâm tư của nàng, miễn cho phần thật lòng này như nước chảy ra biển, lúc hỏi như vậy, bà cũng rất lo lắng, nhưng câu trả lời của Thẩm Thanh Hi lại làm bà rất vừa lòng.
Mà ở một bên, Thẩm Thanh Hi muốn nói lại thôi: “Có một câu nói, ta không biết có nên nói hay không.”
Trong lòng Trưởng công chúa nhảy dựng, chẳng lẽ Thẩm Thanh Hi có yêu cầu khác, trong lòng lo lắng như thế nhưng Trưởng công chúa vẫn nói: “Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi nói…”
Thẩm Thanh Hi mím môi: “Ta cảm thấy, tốt nhất Trưởng công chúa cũng đừng đi sinh thần của Thái tử.”



