Skip to main content

Trang chủ Tà Đế Cuồng Phi Chương 161: Đoạt quyền trừng phạt (3)

Chương 161: Đoạt quyền trừng phạt (3)

9:55 sáng – 05/06/2025

“Cây trâm nó tặng cho Trưởng công chúa chính là cây trâm Đan Phượng Triều Dương! Chính là cây trâm mà lúc trước Thái Hoàng Thái Hậu ban thưởng cho phủ An Định Hầu khi Tống thị được gả tới! Nó cũng thật to gan! Trộm di vật của Tống thị không nói, còn gây ra hoạ lớn như vậy cho tướng phủ!”
Lão phu nhân khó thở, phảng phất như nhớ lại ánh mắt cười nhạo chế giễu mình ban ngày!
Thẩm Hoài nghe vậy cũng thất kinh: “Đan Phượng Triều Dương? Đan Phượng Triều Dương không phải được để trong bảo khố của phủ sao?! Đó là của hồi môn của phu nhân trước kia, sao lại ở trong tay của Nhu nhi?!”
Nói xong, Thẩm Hoài lạnh giọng: “Điều Trưởng công chúa ghét nhất chính là người khác ép ngài gả chồng! Ngươi đã nghĩ cái gì mà cũng dám tặng cây trâm Đan Phượng Triều Dương cho ngài?!”
Lão phu nhân lạnh lùng cười: “Ta cũng muốn hỏi, vì sao Đan Phượng Triều Dương lại ở trong tay của Nhu nhi? Ta nhớ rõ hai ngày trước Hi nha đầu còn hỏi của hồi môn của mẫu thân nó ở đâu, lúc ấy, phu nhân son sắt thề nói của hồi môn đã được đặt ở trong bảo khố của phủ, hiện giờ, đồ gia truyền của phủ An Định Hầu bị trộm, hơn nữa còn tặng cho Trưởng công chúa! Ngươi thật làm mất mặt ta mà!”
Hai tròng mắt của Thẩm Thanh Nhu ửng đỏ, môi nàng sưng lên như lạp xưởng, hơn nữa do đã khóc trước đó, cả người không vẻ tinh xảo tú mỹ thường ngày, mà một bên mặt của Hồ thị cũng trắng bệch!
Hồ thị vội vàng nói: “Lão phu nhân, không phải như ngài tưởng đâu, cây trâm kia… Cây trâm kia… Kỳ thật là do Nhu nhi cảm thấy đồ vật tầm thường không xứng với Trưởng công chúa, cho nên mới lấy cây trâm kia… Chúng ta nghĩ, nếu Nhu nhi được Trưởng công chúa coi trọng, đây chẳng phải sẽ giúp ích rất lớn cho phủ của chúng ta?!”
Hồ thị nói xong, lão phu nhân cười lạnh một tiếng: “Trộm đồ còn có thể có lý?! Đúng là một điêu phụ! Nhu nhi chính vì ngươi mới trở nên như vậy! Ngươi còn dám chống đối với ta!”
Hồ thị run rẩy: “Không, thiếp thân nào dám chống đối lão phu nhân, chỉ là…”
“Người đâu, lấy tất cả chìa khóa nhà kho trong tay phu nhân xuống cho ta!”
Lão phu nhân nói năng khí phách, giọng nói lạc định, sắc mặt Hồ thị đại biến, bà ta khẩn cầu nhìn Thẩm Hoài: “Tướng gia… Tướng gia… Không…”
Thẩm Hoài nghe xong những lời này thì cũng đã hiểu ra mọi chuyện, bây giờ ông ta chỉ sợ tướng phủ bị Trưởng công chúa ghét, không còn muốn quản chuyện của Hồ thị nữa, ông ta vốn cũng yêu Hồ thị, nhưng Hồ thị thật sự là quá xuẩn, từng chuyện từng chuyện xảy ra, ông ta phải che chở bà thế nào?! Ông ta che chở cho bà ta một vạn lần thì Hồ thị cũng có thể ngu ngốc một vạn lẻ một lần!
Thẩm Hoài mắt lạnh nhìn Hứa ma ma đi vào, theo sau là hai người đàn bà, lục từ bên hông và trong tay áo của Hồ thị ra chìa khoá, Hồ thị “thịch” một tiếng quỳ trên mặt đất, còn kéo Thẩm Thanh Nhu cũng quỳ xuống: “Lão phu nhân, thiếp thân làm sai, đều là do thiếp thân sai, thiếp thân sau này nhất định sẽ rút ra kinh nghiệm xương máu, không dám tái phạm nữa!”
Lão phu nhân nghe những lời này không biết đã bao nhiêu lần, bây giờ sao còn tin chứ?!
Nước mắt của Hồ thị như trực trào ra, nhưng lão phu nhân lại nói: “Ngươi không cần xen vào việc quản lý trong phủ, chuyện trông coi tự trộm này ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua! Mặt khác ngươi cũng không cần quản lý nhà kho, nhiều năm như vậy, ngươi cho rằng ta không biết những động tác nhỏ đó của ngươi?!”
Hồ thị cứng họng, trước đây tác oai tác phúc trong phủ, hoàn toàn là dựa vào sự sủng ái của Thẩm Hoài, bây giờ Thẩm Hoài không lên tiếng, lão phu nhân muốn xử trí bà ta như thế nào thì xử trí bà ta như thế ấy!
Mà càng đáng giận hơn nữa chính là hai cái con tiện tì Thẩm Thanh Dung cùng Thẩm Thanh Phù này bây giờ cũng bắt đầu hướng về Thẩm Thanh Hi, chuyện này bà ta không thể chịu đựng, nghĩ như vậy, Hồ thị ác độc nhìn lướt qua Thẩm Thanh Dung cùng Thẩm Thanh Phù.