Thẩm Thanh Nhu hôm qua thật sự quá mệt mỏi, cũng thật sự ngã bệnh, đang mơ mơ màng màng ngủ, bỗng nhiên bị hét lớn một tiếng làm cho tỉnh táo lại, trợn mắt vừa thấy, là Hà Uyển Tĩnh hai tròng mắt đỏ đậm đứng trước giường nàng.
“Tĩnh biểu tỷ?!”
Thẩm Thanh Nhu ngồi dậy, bên ngoài Lục ma ma cùng nha đầu đều tiến vào rất là hỗn loạn.
“Tiểu thư, biểu tiểu thư một hai phải đi vào ——”
Thẩm Thanh Nhu xua tay ngăn lại Lục ma ma, hỏi Hà Uyển Tĩnh: “Tĩnh biểu tỷ, xảy ra chuyện gì!”
Hà Uyển Tĩnh lập tức khóc nức nở: “Ca ca ta đã chết!”
Thẩm Thanh Nhu ngạc nhiên: “Cái gì?!”
“Ca ca ta đã chết! Ngươi có nghe không!”
Hà Uyển Tĩnh hét to một tiếng, Thẩm Thanh Nhu lập tức ngây dại: “Biểu ca hắn…… Như thế nào sẽ……”
“Đêm qua ca ca vẫn không có về nhà, ta không dám nói cho phụ thân cùng mẫu thân giao ước của chúng ta, kết quả sáng sớm hôm nay, ca ca không trở về, trước kia ca ca cũng có lúc không về nhà, ta chỉ cho rằng ca ca đi nơi nào chơi bời ca múa, nhưng chờ tới buổi chiều, người của tuần phòng doanh người bỗng nhiên tới cửa, thì ra…… Ca ca chết ở sông hộ thành.”
Thẩm Thanh Nhu trên mặt không còn chút huyết sắc: “Sao…… Sao có thể?!”
“Ca ca là bị người giết chết, ngực có vết thương, bị giết chết lúc sau đó mới ném tới sông hộ thành! Chúng ta là người cuối cùng nhìn thấy ca ca! Là chúng ta!”
Hà Uyển Tĩnh lớn tiếng khóc, Lục ma ma cùng các nha đầu nghe được cũng sợ ngây người.
Thẩm Thanh Nhu phất tay để Lục ma ma cùng đám người kia lui ra, sau đó lôi kéo Hà Uyển Tĩnh ngồi trên giường: “Tĩnh biểu tỷ, có thể là biểu ca kẻ thù tới báo thù không?!”
Hà Uyển Tĩnh lắc đầu: “Ta cũng không biết, chúng ta là người cuối cùng nhìn thấy hắn a, hắn nhất định là vào Tử Trúc Lâm.”
Thẩm Thanh Nhu trong lòng hốt hoảng, nàng chỉ là muốn lợi dụng hán giáo huấn Thẩm Thanh Hi thôi, tuyệt không nghĩ làm hắn chết, càng không muốn liên quan đến cái chết này: “Tĩnh biểu tỷ, ngươi đã nói chuyện của chúng ta cho dì biết sao?”
Hà Uyển Tĩnh lắc đầu: “Không có, ta không dám nói, ta như thế nào có thể nói chúng ta hại Thẩm Thanh Hi, ta chỉ là nói, ta ở hầu phủ gặp qua biểu ca, sau lại cùng ngươi nói chuyện nên không gặp nữa.”
Nước mắt lại trào ra, Hà Uyển Tĩnh lại nói; “Phụ thân đã phái người đi hầu phủ hỏi, ngày đó thủ vệ gã sai vặt quản gia đón khách, đều không có nhìn thấy biểu ca ra phủ. Nhưng cuối cùng, biểu ca lại được tìm thấy ở sống hộ thành, nhất định là có người hại biểu ca, sau đó lén đem biểu ca ném ra ngoài, ngươi nhớ rõ ngày đó tỷ tỷ ngươi một mình đứng ở trong rừng trúc sao? Có thể là nàng không!”
Thẩm Thanh Nhu hoảng sợ, tuy rằng rất muốn Thẩm Thanh Hi chết, nhưng nếu việc này liên quan Thẩm Thanh Hi, âm mưu bí mật hại người của các nàng cũng không giấu được, chẳng những liên lụy đến án giết người, còn tổn hại thanh danh, lời nói với Thẩm Hoài cũng bị vạch trần!
Đến lúc đó nàng liền xong rồi!
Thẩm Thanh Nhu một phen giữ chặt Hà Uyển Tĩnh tay: “Tĩnh biểu tỷ, sao có thể, nàng ta tay trói gà không chặt, một tiểu cô nương, sao có thể giết biểu ca? Còn đem biểu ca chuyển đi ra ngoài?! Càng không thể! Ngày ấy nàng chỉ dẫn theo Ngọc Trúc, còn bị chúng ta giữ lại, nàng như thế nào đem biểu ca ra ngoài? Biểu tỷ nói người gác cổng không thấy biểu ca ra ngoài, nhất định là một cao nhân có thể vượt nóc băng tường, hoặc là hầu phủ có ám đạo, tỷ vạn lần không được đem sự tình ngày ấy nói cho ai, phụ thân ta cùng tổ mẫu đều trách ta, ta khó khăn mới lừa gạt qua chuyến, nếu biết chân tướng, bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Tới lúc này rồi, Thẩm Thanh Nhu suy nghĩ cực nhanh, Hà Uyển Tĩnh thút tha thút thít nức nở nói: “Đúng là như vậy, nhưng ta lại cảm thấy việc này cùng nàng có quan hệ…”



