Tôi ngủ thiếp đi trong mơ màng, ngày hôm sau tỉnh dậy liền nhận được điện thoại báo tin vui.
Thời Minh đã ôm tiền bỏ trốn.
Anh ta không dám đánh cược xem khi nào tin tức sẽ bị bại lộ, nhanh chóng chuyển hết tài sản công ty biến mất không dấu vết.
Còn Vinh Chính, lúc này đang tức giận cùng bất lực.
Dưới sự lãnh đạo ngu ngốc của Vinh Chính, nhà họ Vinh vốn đã lung lay sắp đổ.
Thời Minh vốn là hy vọng của ông ta, vậy mà lại đâm ông ta một nhát.
Nhà họ Vinh bất cứ lúc nào cũng có thể phá sản.
Tôi thu dọn đồ đạc, nhanh chóng đặt vé tàu về.
Vở kịch hay như vậy sao tôi có thể không đi xem?
Khi tôi dẫn theo vệ sĩ đến nơi, nhà họ Vinh đang hỗn loạn.
Vinh Bảo Nhi là người không thể tin nổi nhất.
“Anh Minh sao có thể là kẻ lừa đảo chứ? Ba, nhất định là có người hãm hại.”
Lúc này cô ta tóc tai bù xù, mắt đỏ hoe không còn vẻ kiêu ngạo như trước nữa.
Người con rể tài giỏi bỗng chốc biến thành kẻ lừa đảo, Vinh Chính cũng không còn kiên nhẫn với cô ta nữa, sai người nhốt cô ta vào phòng.
“Cô hài lòng rồi chứ?” Ông ta nhìn chằm chằm vào tôi.
“Chuyện này chẳng là gì cả.” Tôi cười nhìn ông ta.
“À đúng rồi, chỗ ông Kiều ông cũng đừng mong đợi nữa, tôi đã đưa cô em gái kia đi rồi.”
Con gái đã trưởng thành của ông ta chỉ có ba người, sau khi đưa cô gái kia đi, người lớn nhất cũng chỉ mới mười lăm tuổi.
Ông Kiều tuy có sở thích kỳ quặc nhưng rõ ràng không muốn dính líu đến pháp luật.
“Vinh phu nhân bị anh trai ruột đuổi ra ngoài chắc là không dễ chịu gì đâu nhỉ?”
Tôi không để ý đến ông ta nữa, thân thiết hỏi thăm Vinh phu nhân.
Gần đây nhà họ Lý bị phanh phui vấn đề an toàn thực phẩm, giá cổ phiếu giảm mạnh, sản phẩm cũng bị tẩy chay trên toàn mạng.
Kết quả điều tra là do người bị hại cung cấp cho tôi thông qua chú Triệu để công bố ra ngoài.
Nói cách khác, trong mắt nhà họ Lý, là nhà họ Vinh đã đâm sau lưng họ.
Gia chủ nhà họ Lý đương nhiên sẽ không chào đón Vinh phu nhân nữa, cho dù đó là em gái ruột của ông ta.
“Cô… Cô…”
Bà ta chỉ vào tôi, vẻ mặt như sắp ngất xỉu.
Thấy vậy tôi cũng dừng lại, ung dung rời đi.
Không thể để bà ta tức chết ngay lúc này được, phải từ từ hành hạ.
Nhà họ Vinh không trụ được bao lâu, chỉ trong vòng một tháng đã phá sản.
Cùng chung số phận bi thảm, còn có những kẻ từng bợ đỡ Vinh Bảo Nhi.
Là những thương nhân nhỏ bé đi theo sau nhà họ Vinh, sau khi cây to đổ xuống, họ đương nhiên cũng không thể sống nổi.
Nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo, so với những người khác đang khốn đốn, Vinh Chính vẫn còn một ít tiền đến ở nhà nhân tình.
Còn Vinh phu nhân và Vinh Bảo Nhi thì bị đuổi ra ngoài.
Gia chủ nhà họ Lý tuy tức giận nhưng cũng không nỡ để em gái ruột lưu lạc đầu đường xó chợ.
Hai người được đón về nhà họ Lý.
Nhưng Vinh phu nhân có chút mâu thuẫn với chị dâu, Vinh Bảo Nhi trước đây lại ỷ vào thế lực nhà họ Vinh cũng bắt nạt các anh chị em họ, bây giờ họ sa cơ lỡ vận, cuộc sống ăn nhờ ở đậu không hề dễ dàng.
Năm xưa Vinh Bảo Nhi ức hiếp tôi thế nào, bây giờ cô ta bị em họ sai bảo y như vậy.
Cô ta phải chịu đựng những lời lẽ khinh miệt, còn phải xách túi, mở cửa cho em họ.
Vinh Bảo Nhi nhanh chóng không chịu nổi cuộc sống làm người hầu hạ này nên tìm cách tiếp cận những cậu ấm trước đây từng theo đuổi cô ta.
Nhưng đãi ngộ dành cho Đại tiểu thư nhà họ Vinh và cô nàng phá sản đương nhiên là khác nhau.
Chỉ là điều này, phải để Vinh Bảo Nhi tự mình từ từ trải nghiệm.


