Skip to main content

Trang chủ Sau Khi Sống Lại Trở Thành Đại Lão Trong Lòng Kiều Chương 14: Trưởng tỷ trở về

Chương 14: Trưởng tỷ trở về

4:14 chiều – 23/09/2025

Sáng sớm ngày hôm sau, trời còn chưa kịp sáng, Vương ma ma đã kéo Tô Thiển Ly dậy khỏi giường.
Bà phân phó Hầu Kỳ hầu hạ Tô Thiển Ly rửa mặt.
Vừa rửa mặt xong lại đẩy nàng đến trước gương đồng, rồi phân phó Hầu Kỳ trang điểm cho nàng.
Hôm nay là ngày đại thọ của Tô lão phu nhân, tối hôm qua Tô Thiển Ngọc đã xuất cung trở về phủ.
Tô lão phu nhân vì muốn rèn luyện các nàng mà hôm nay phân phó đại phu nhân Hạ thị dẫn đích nữ của tam phòng theo bên người, dạy bọn họ cách quản lý gia đình và đạo đãi khách.
Sau khi Vương ma ma biết được chuyện này đã vô cùng vui mừng.
Tiểu thư con vợ cả ở các thế gia khác sau mười một tuổi sẽ bắt đầu đi theo nương mình học tập cách xử lý nội vụ.
Nhưng tứ tiểu thư nhà bọn họ đã mười ba tuổi rồi, nàng không có nương để giúp đỡ nên căn bản không có cơ hội tiếp xúc với những vấn đề này.
Bà chỉ là một hạ nhân thấp cổ bé họng, nên chỉ có thể âm thầm sốt ruột trong lòng.
May mắn, Tô lão phu nhân còn nhớ chuyện này, đây chính là cơ hội khó có được, trăm triệu lần không thể chậm trễ.
Tô Thiển Ly thu dọn xong, ăn qua loa nửa chén cháo nấm tuyết rồi bị Vương ma ma đẩy ra khỏi Ngọc Ly Các.
Trên đường nàng vừa đi vừa ngáp, mãi đến lúc tới Tùng Hạc Đường.
Chỉ thấy từ trong ra ngoài treo đầy thứ đồ vật màu đỏ rực, không khí vô cùng vui mừng.
Trong phòng thắp mấy ngọn nến lớn to bằng cánh tay trẻ con khiến căn phòng trở nên sáng sủa.
Trong phòng chen chúc đầy người, tất cả đều ăn diện chỉnh tề, quần áo lộng lẫy.
Ngay cả ngũ tiểu thư Tô Thiên Cửu nhỏ nhất mà hôm nay cũng xinh đẹp như một tiểu mỹ nhân.
Nàng ấy mặc váy dài màu vàng nhạt, trên đầu cài một cây trâm màu vàng.
Đầu trâm được đính một con bướm vàng, cánh mỏng như cánh ve, người vừa động, cánh bướm kia sẽ tung bay lên xuống, thật sự rất độc đáo.
Phát hiện Tô Thiển Ly nhìn chằm chằm trâm cài trên đầu mình, Tô Thiển Cửu rút tay nhỏ khỏi tay Tam phu nhân Ngô thị, nhảy nhót chạy về phía Tô Thiển Ly.
“Tứ tỷ tỷ, tỷ nhìn xem, đẹp không?”
Nói xong, Tô Thiển Cửu còn cố ý xoay một vòng tròn trước mặt Tô Thiển Ly, giống như một con bướm vàng nhẹ nhàng bay múa, cực kỳ xinh đẹp.
“Đẹp, Ngũ muội muội xinh đẹp nhất!”
Tô Thiển Ly cưng chiều chọc chọc chóp mũi Tô Thiển Cửu.
Tô Thiển Cửu vừa nghe xong, mặt mày ủ rũ, chu miệng nói: “Không phải đâu, mọi người đều nói đại tỷ tỷ đẹp nhất, vừa nãy Tứ tỷ tỷ không nhìn thấy…”
Tô Thiển Cửu lập tức yên lặng, Tô Thiển Ly khó hiểu, nhìn theo ánh mắt nàng.
Chỉ thấy một nữ tử mặc áo choàng màu đỏ thẫm đang nâng Tô lão phu nhân mặc áo gấm có hoa văn chữ Vạn từ trong phòng đi ra.
Nàng ta hơi cúi đầu, khóe miệng cong lên, trâm cài trên đầu rủ xuống bên sườn mặt làm nổi bật làn da vô cùng mịn màng, mặc cho ai nhìn thấy đều không thể rời mắt.
Trong lòng mọi người không khỏi chờ mong, đợi xem gương mặt như thiên nhân của nàng ta khi ngẩng đầu.
“A Ly, lại đây!”
Tô lão phu nhân nhìn thấy Tô Thiển Ly, vẫy tay với nàng.
Tô Thiển Ly lập tức nở nụ cười, bước vài bước về phía trước, đỡ lấy tay kia của Tô lão phu nhân.
Tô lão phu nhân cười trêu ghẹo nói: “Mấy ngày trước A Ly không ngại vất vả đi cầu phúc cho đại tỷ tỷ, sao hôm nay gặp lại tỏ ra xa lạ như thế?”
Tô Thiển Ly ngẩng đầu, vừa lúc đối diện với ánh mắt của Tô Thiển Ngọc.
Nữ tử trước mặt có làn da như son phấn, lông mày mỏng như vẽ, cặp mắt long lanh, môi hồng như anh đào, mỗi cái nhăn mày hay một nụ cười đều tựa như tiên nữ bước ra từ trong tranh.
Tô Thiển Ngọc thật xứng với danh “Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân”, đúng là danh bất hư truyền!
Kiếp trước, nàng ta có thể chơi đùa một đám hoàng tử vô cùng thành thạo, nhưng so sánh với lúc này, hiện giờ nàng ta lại không đủ lọt vào mắt!
Tô Thiển Ly đánh giá Tô Thiển Ngọc, cùng lúc này Tô Thiển Ngọc cũng lặng lẽ đánh giá Tô Thiển Ly.
Tứ muội muội ở trước mặt vẫn mặc váy áo màu hồng cánh sen, mặt mày tinh xảo, dịu dàng điềm đạm, đoan trang khéo léo.
Thoạt nhìn không quá nổi bật.
Nhưng chỉ cần nhìn qua khuôn mặt nàng một lần, ánh mắt người ta sẽ không nhịn được mà tìm kiếm nàng trong đám người lần thứ hai.
Cả người nàng tản ra khí chất lạnh nhạt, bình thản, khiến người ta không tự chủ được mà thả lỏng, buông bỏ tất cả cảnh giác, muốn thân cận với nàng hơn.
Khó trách nương hình dung vị Tứ muội muội này như vậy.
Tối hôm qua, hai mẫu tử Hạ thị ngủ chung một phòng, nói chuyện về các vị tỷ muội khác trong phủ, Hạ thị có nhấn mạnh về Tô Thiển Ly.
“Tứ muội muội này không tầm thường, vẻ đẹp của nàng sẽ không làm cho nữ tử ghen tị, vừa đủ đẹp!”
Hạ thị vuốt ve mái tóc của Tô Thiển Ngọc, cưng chiều nói: “Con của ta, dung mạo của ngươi quá đẹp, vì thế nương rất sợ…”
Tô Thiển Ngọc ôm lấy eo Hạ thị, làm nũng nói:
“Nương, rất xinh đẹp không tốt sao? Dựa vào tài trí của nữ nhi, còn có địa vị của tổ phụ, ngoại tổ phụ (ông ngoại), ngay cả hoàng hậu nương nương cũng đối xử thân thiện với nữ nhi, còn có ai dám làm khó dễ nữ nhi nữa!”
“Vậy thì tốt rồi, nhưng ngươi vẫn phải làm việc cẩn thận. Hôn sự của ngươi cũng không thể kéo dài nữa, đợi qua thọ yến của tổ mẫu, nương sẽ bắt đầu tìm nhà chồng tương lai cho ngươi!”
“Nương, ngài không cần sốt ruột như vậy, nếu ta phải gả thì sẽ gả cho nam tử tốt nhất thiên hạ!”
Hạ thị bất đắc dĩ bật cười: “Được được được, nương sẽ tìm ra nam tử tốt nhất thiên hạ cho nữ nhi của nương!”
“A Ly ra mắt đại tỷ tỷ, thân thể của đại tỷ tỷ đã tốt chưa?”
Giọng nói của Tô Thiển Ly kéo Tô Thiển Ngọc đang thất thần suy nghĩ trở lại.
Tô Thiển Ngọc nhoẻn miệng cười, chủ động dắt tay Tô Thiển Ly, dịu dàng lên tiếng: “Ta đã khỏe rồi, phiền muội muội thương nhớ!”
Tô Thiển Ngọc liếc nhìn Tô lão phu nhân, lại cười với Tô Thiển Ly, nói:
“Mấy ngày nay tỷ tỷ không ở trong phủ, nhờ có muội muội ở bên cạnh tổ mẫu mỗi ngày, báo hiếu thay tỷ tỷ. Tỷ tỷ ở chỗ này cảm ơn muội muội. Chuỗi hạt châu lưu ly này tặng cho muội muội, để thể hiện lòng biết ơn. Mấy ngày trước ta ở trong cung ngẫu nhiên gặp được quý phi nương nương, nàng thưởng ta hai chuỗi hạt châu, còn nói tùy ta xử lý. Lúc ấy ta nghĩ ngay tới Tứ muội muội, nương nương chính là dì của muội muội, một chuỗi này đưa cho muội muội là thích hợp nhất.”
Nói xong, Tô Thiển Ngọc giơ cổ tay lên, để lộ ra cổ tay trắng nõn, chuỗi hạt châu lưu ly như ẩn như hiện trên cổ tay.
Vương quý phi!
Đời này sống lại, đây là lần đầu tiên nàng nghe nhắc đến bà ta. Trái tim Tô Thiển Ly run rẩy, nàng nắm chặt chuỗi ngọc trong tay.
Vương quý phi, Triệu vương Lý Kha Linh, nàng sẽ gặp lại bọn họ sớm thôi!
Đã đến lúc phải chuẩn bị cho tốt rồi!
Bên này các nàng tỷ muội tình thâm, Tô Thiển Cửu ở phía sau nhìn chằm chằm chuỗi hạt châu lưu ly trong tay Tô Thiển Ly, lại nhìn dung mạo xinh đẹp của trưởng tỷ, trên mặt đầy vẻ hâm mộ.
Còn nhị tiểu thư Tô Thiển Châu là thứ nữ của đại phòng, đang đứng cùng tam tiểu thư Tô Thiển Nguyệt cách đó không xa.
Tháng giêng vừa rồi nàng bị cảm phong hàn, lúc này vẫn chưa khỏe lại hẳn.
Hôm nay là ngày trọng đại của Tô lão phu nhân, nàng bị ngũ di nương cưỡng ép kéo tới, cả người ủ rũ không có tinh thần.
Ngày xưa nàng luôn cài châu báu đầy người, quá mức rêu rao, đến bây giờ chỉ mặc áo trắng, khiến người ta nhất thời thích ứng không kịp.
Tô Thiển Nguyệt luôn kiêu ngạo, nhưng phụ thân bị phạt, di nương cũng bị phạt, trong lòng đã buồn bực, sáng sớm nay còn gặp phải một con ma ốm, chỉ cảm thấy bản thân đen đủi, sắc mặt không vui.
Nàng ta trơ mắt nhìn các tỷ tỷ muội muội khác nói chuyện, trong lòng càng hụt hẫng.
Vì sao chuyện gì nàng ta cũng không bằng kẻ sao chổi hại chết nương kia!
“Nhị muội muội, Tam muội muội, Ngũ muội muội!”
Tô Thiển Ngọc đi về phía bọn họ, mỉm cười thăm hỏi vài câu, lần lượt đưa đến tay các nàng những lễ vật đã chuẩn bị từ trước.
Tô Thiển Châu được tặng một miếng ngọc phỉ thúy điêu khắc hoa văn như ý, Tô Thiển Nguyệt được tặng một cây trâm ngọc liễu thúy, Tô Thiển Cửu được một sợi dây chuyền và một hộp điểm tâm trong cung.
Nhìn cả đám tỷ muội cùng nhau tươi cười, mọi người lập tức biết các nàng đều rất hài lòng với lễ vật Tô Thiển Ngọc đưa cho.
Trưởng bối ngồi trên ghế đều khen Tô Thiển Ngọc có tâm, rất có dáng vẻ của trưởng tỷ!
Tô Thiển Ly đứng nhìn cảnh này, nụ cười trên mặt không hề giảm bớt chút nào.