Bệnh? Nha hoàn bệnh, hắn đi xem náo nhiệt gì chứ? Nghĩ đến loại khả năng nào đó, Linh Thứu thăm dò hỏi, “mấy nha hoàn kia, vẫn còn ổn đó chứ?”
Băng khẽ gật đầu, “Vang, vân ổn, chắc là chỉ gặp ác mộng mấy tháng mà thôi, không có nguy hiểm tính mạng.”
Ặc, thế mà còn tốt… Linh Thứu hơi há miệng.
Chỉ thấy Băng đột nhiên vung tay lên, bên cạnh xuất hiện bốn con quỷ mang gông xiềng, “Chủ tử, bọn chúng đã làm người bị thương, muốn xử trí bọn chúng như thế nào?”
Bốn con quỷ kia vừa được thả ra, đã giãy dụa, kêu la muốn báo thù rửa hận, nhưng mặc cho chúng giãy dụa thế nào, gông xiềng trên người vẫn chặt chẽ hơn.
Đối với việc thường xuyên có quỷ đột nhiên xuất hiện, Linh Thứu đã dần dần quen rồi.
Hả? Bốn con quỷ này trông quen quá, đúng rồi, đây không phải là bốn đấu khí sĩ hôm qua vây công nàng sao? Linh Thứu khó hiểu nhìn Băng, “Bọn họ?”
“Theo những gì chúng nói, là thái tử ra tay.”
Băng trả lời, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn kiêng kị Lãnh Mộ Hàn như vậy, nam nhân này quá độc ác, có thể trực tiếp khiến người ta không còn hài cốt, ngay cả địa ngục cũng không đi được, sau này tuyệt đối không nên đắc tội hắn!
“Là Mộ Hàn?” Linh Thứu hơi kinh ngạc.
Nàng còn nói là ai tàn nhẫn như vậy, nhưng nếu là Mộ Hàn thì quên đi, mặc dù bọn họ chỉ là nghe lệnh làm việc, nhưng mà cũng là chết chưa hết tội, ừm, chính là như vậy.
“Bọn họ muốn báo thù?” Linh Thứu đột nhiên cau mày hỏi, “đối tượng không phải là Mộ Hàn đấy chứ?”
“Chủ tử cứ yên tâm đi, cấp bậc của bọn chúng quá thấp, căn bản không gây thương tổn được đến thái tử” Băng dừng một chút, “Ngay cả người bình thường chúng cũng không làm gì được.”
Linh Thứu nghe vậy, lúc này mới yên tâm một chút, nhưng mà…
Linh Thứu đứng dậy đi tới trước mặt bốn con quỷ, đặt tay lên đỉnh đầu của chúng, rất nhanh từng vòng từng vòng khói đen chỉ có quỷ mới có thể nhìn thấy toát ra từ trong lòng bàn tay Linh Thứu, càng ngày càng nhiều, chậm rãi bao phủ bốn con quỷ trong đó.
Chỉ thấy bốn con quỷ lúc đầu đang la hét báo thù, rất táo bạo đột nhiên yên tĩnh trở lại, lúc này Linh Thứu mới nhàn nhạt nói, “kẻ thù của các ngươi là Nam Cung Nguyên Trinh, cho nên nhanh chóng mạnh lên đi, như thế, các ngươi mới có thể đi báo thù.”
Nói xong, Linh Thứu đặt tay xuống, mà bốn con quỷ lại bắt đầu lặp đi lặp lại câu nối của Linh Thứu, “Kẻ thù chân chính của chúng ta là Nam Cung Nguyên Trinh, chúng ta phải nhanh chóng mạnh lên, như thế chúng ta mới có thể đi báo thù….”
“Ừm, đúng rồi” Lúc này Linh Thứu mới hài lòng khẽ gật đầu nhìn bọn họ, sau đó phất phất tay với bọn họ, “Đi đi, nhanh đi khiến mình mạnh lên đi!”
Bốn con quỷ rất nghe lời, đi thật, Băng thấy vậy thì mở to hai mắt, “Chủ tử, người học được chiêu này lúc nào thế? Sao ta không biết?”
Hỏa cũng nhìn về phía Linh Thứu, chỉ có điều nàng vẫn không có biểu tình gì.
Linh Thứu lườm hắn một cái, bọn họ đều nói nàng là chủ của linh hồn, thế còn cần học sao? Người hầu nghe chủ nhân, đây không phải là chuyện đương nhiên sao?
Thật ra ngay cả Linh Thứu cũng không phát hiện, thật ra nàng đã đột phá một tầng chướng ngại tự thân, cái gọi là chủ của linh hồn, đầu tiên nhất định phải tin tưởng mình hoàn toàn có thể khống chế đối phương, như vậy mới có thể phóng thích tinh thần mà không bị ức chế, từ đó mới chân chính đạt tới trình độ chủ của linh hồn.
Không bao lâu sau quỷ lão đầu đã trở lại, nhìn vẻ mặt hưng phấn của lão, Linh Thứu đã có thể suy đoán ra độ thê thảm của những nha hoàn kia, nhưng mà nàng cũng không phải là thánh nhân, mặc dù nàng sẽ không quá so đo cùng các nàng, nhưng mà có người giúp nàng giáo huấn các nàng, nàng vẫn là rất tình nguyện.
Lại nói quỷ lão đầu giáo huấn không ảnh hưởng toàn cục, như băng nói, đoán chừng liền làm mấy tháng ác mộng, không có nguy hiểm tính mạng.



