Đau đớn đột nhiên ập tới, so với lúc bình thường bị bảo bảo đạp, cảm giác lần này hoàn toàn khác, Linh Thứu vội nắm chặt lấy tay Lãnh Mộ Hàn. “Nhanh, mau gọi thái y, hình như là sắp sinh!”
Lãnh Mộ Hàn giờ khắc này tâm tư đều rối loạn, nhìn thấy Linh Thứu khốn khổ như vậy, thì cũng cuống quýt, ôm Linh Thứu chạy về phía tẩm cung. “Gọi thái y! Đi gọi thái y tới đây hết cho trẫm! Còn đứng ngây ra đó làm gì! Không nghe sao! Mau đi gọi thái y!”
Vốn dĩ một tên hộ vệ đi gọi thái y là đủ rồi, nhưng mà bị Lãnh Mộ Hàn dọa, mọi người tâm trí đều rối hết lên cả, toàn bộ nháo nhào chạy về phía Thái y viện, chỉ để lại Thiệu Lỗi với Gia Cát Lưu Sa bên cạnh Lãnh Mộ Hàn.
Lãnh Mộ Hàn nhanh chóng chạy đến tẩm cung, đá văng cửa phòng, đặt Linh Thứu nằm ngay ngắn trên giường, mà bây giờ Thiệu Lỗi và Gia Cát Lưu Sa cũng đi theo vào, còn tiện thể đóng cửa lại.
Vốn cho là như vậy Linh Thứu có thể dừng đau, bắt đầu nói tỉ mỉ kế hoạch cùng với mọi người, nào ngờ Linh Thứu không chỉ không dừng lại mà còn kêu to hơn, càng ‘diễn’ càng giống. Nhìn Lãnh Mộ Hàn như đứng trên chảo dầu, Thiệu Lỗi và Gia Cát Lưu Sa muốn kéo hắn ra, để hắn yên lặng một chút. Này không phải là diễn kịch sao, căng thẳng cái gì?
Có điều bọn họ cũng không dám thật sự đi kéo, nhìn hắn bây giờ giống như sư tử bị kinh sợ như thế, nếu như nói cho hắn bọn họ đây là đang diễn trò, mặc dù Lãnh Mộ Hàn sẽ không làm gì Linh Thứu, nhưng nhất định sẽ tính sổ lên đầu bọn họ!
Hơn nữa lỡ như Linh Thứu lại muốn nhìn thấy bộ dạng sốt sắng của Hoàng Thượng thì sao? Nếu bọn họ nói ra chân tướng, chẳng phải là làm hỏng chuyện của Linh Thứu sao? Vì lẽ đó bọn họ chỉ cần đứng sang một bên, lẳng lặng nhìn là được rồi.
Có điều không thể không nói, không ngờ hoàng hậu lại hành động cao siêu đến thế! Cái này đúng là diễn giống như thật, giống như sắp sinh thật vậy! Xem kìa, hoàng hậu còn không quên cả việc toát mồ hôi nữa! Ngay cả những chi tiết này cũng chú ý tới! Đúng là lợi hại, không hổ là hoàng hậu của bọn họ!
Có điều làm sao bọn họ biết được, bây giờ Linh Thứu căn bản không phải là giả vờ, nàng là đau thật sự! Nàng cũng là thật sự sắp sinh tới nơi rồi!
Mỗi lần Linh Thứu kêu một tiếng, đều kéo theo làm dây thần kinh của Lãnh Mộ Hàn cũng căng thẳng hơn, Lãnh Mộ Hàn sốt ruột nắm chặt tay Linh Thứu. “Ngoan, ngoan, không đau, không đau…” Vừa nói vừa muốn động viên Linh Thứu, nhưng sợ mình đụng vào lại khiến Linh Thứu đau hơn, mồ hôi cũng theo đó từng giọt từng giọt nhỏ xuống, cũng không hề ít hơn Linh Thứu.
Vừa rồi hắn trên đường chạy tới nghe Sơ Vân nói không ít chuyện phát sinh trước đó, đại khái có thể đoán được chút ít, trong lòng tức giận căng thẳng. Nhưng bây giờ hắn biết không phải lúc xử lý chuyện này, bây giờ Linh Thứu căn bản không thể rời xa hắn, hắn cũng không yên tâm rời đi, tất cả chỉ có thể chờ Linh Thứu an toàn lại rồi lại nói tiếp, món nợ này hắn sẽ nhớ kỹ!
Rất nhanh các Thái ý và mấy bà đỡ tốt nhất kinh thành đã chạy tới, mọi người đều vô cùng căng thẳng. Bởi vì họ biết hoàng hậu rất được sủng ái, trước khi sinh đã được Hoàng Thượng cung phụng hết mực, nếu như đến lúc lâm bồn mà xảy ra vấn đề gì, bọn họ cũng đừng nghĩ đến chuyện sống sót trở về!
Mà bọn họ lo lắng cũng không phải là không có căn cứ, Lãnh Mộ Hàn đã từng trải qua một lần tổn thương, sẽ không thể chịu đựng được thêm lần nữa. Nếu như Linh Thứu thật sự lại xảy ra chuyện gì, hắn thật sự sẽ giết hết bọn họ, thậm chí san bằng toàn bộ Bắc Ảnh phủ cũng rất có thể.
Các thái y thấy Lãnh Mộ Hàn nắm chặt lấy tay Linh Thứu, muốn tiến lên kiểm tra, nhưng mà cũng không dám chen ngang lên chỗ hắn. Có điều nghe thấy tiếng kêu la của Hoàng hậu, hiển nhiên là sắp sinh rồi, sinh con cũng không thể trì hoãn được, nếu như nước ối vỡ ra mà đứa nhỏ vẫn không ra được, thì sẽ chết ngạt ở trong bụng mẹ!
Các thái y càng xoắn xuýt hơn! Lãnh Mộ Hàn thấy bọn họ đều lo lắng, vốn đã nóng ruột nóng gan, càng giận hơn! “Còn đứng ngây ra đó làm gì! Còn không mau xem cho hoàng hậu!”
Vẫn là các bà mụ có kinh nghiệm hành động trước, sai người đi chuẩn bị nước nóng, khăn mặt, kéo, chậu, đồ dùng…, sau đó đi tới trước mặt Lãnh Mộ Hàn. “Hoàng Thượng, nữ nhân sinh con sẽ mang theo xúi quẩy, ngài vẫn nên ra ngoài đợi đi ạ.”
Lãnh Mộ Hàn vừa nghe bảo hắn phải đi ra ngoài chờ, nói Linh Nhi của hắn sinh con xúi quẩy. Nếu không phải vì giết bà ta sẽ ảnh hưởng đến những người khác đỡ đẻ cho Linh Nhi, hắn nhất định sẽ tát một cái tiễn bay bà lão trước mặt này!
“Mang bà ta mang ra ngoài cho trẫm!” Lãnh Mộ Hàn trầm mặt nói xong cũng không thèm quay đầu nhìn những bà đỡ khác. Rất nhanh đã có người chạy đến mang bà đỡ kia đi ra ngoài. Bà đỡ kia mãi đến khi bị vứt ra ngoài cửa điện, còn không biết cuối cùng mình đã nói sai cái gì!
Có bà ta làm gương, còn còn có ai dám mời Lãnh Mộ Hàn ra ngoài nữa, sau đó bắt đầu đuổi những người không có phận sự ra ngoài, chỉ để lại mấy nha hoàn thân cận của Linh Thứu.
Thiệu Lỗi và Gia Cát Lưu Sa cũng bị đuổi ra ngoài, bình tĩnh một chút, rồi bắt đầu cảm thán, hoàng hậu diễn xuất thật đúng là quá lợi hại, ngay cả thái y với bà đỡ đều không phát hiện có chỗ không đúng. Hơn nữa Hoàng hậu đã diễn còn diễn trọn bộ nha, bây giờ thái y với bà đỡ đều đến rồi, động tĩnh to lớn như thế, phỏng chừng vào lúc này Bắc Ảnh Tĩnh Nhu và Bắc Ảnh Tinh Nguyệt cũng nhận được tin tức rồi?
Hoàng hậu không hổ là hoàng hậu!
Trong phòng, thái y với bà đỡ phân công cho nhau, các thái y kiểm tra thân thể Linh Thứu, chuẩn bị thuốc bất cứ lúc nào, che mành quanh người Linh Thứu, các bà mụ cố gắng đè hai chân Linh Thứu ra, bảo cho nàng dùng sức.
Lãnh Mộ Hàn nắm chặt tay của Linh Thứu, bên cạnh giúp nàng lau mồ hôi, nhẹ giọng động viên, Linh Thứu đau đớn vô cùng, nàng không biết những nữ nhân khác sinh con có đau như vậy không, thế nhưng nàng là thật sự đau đến hôn mê luôn rồi, cảm giác bụng giống như muốn nứt ra đến nơi rồi.
Đau đớn làm cho nàng nắm chặt lấy tay Lãnh Mộ Hàn, hàm răng cũng nghiến chặt cái khăn trong miệng, thế nhưng nàng biết mình không thể ngất, đây là đứa con của nàng với Mộ Hàn, hai đời, nàng cuối cùng cũng có con với Mộ Hàn, dù thế nào nàng cũng phải để đứa bé này chào đời!
“Tại sao vẫn chưa ra?” Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Linh Thứu cũng dùng sức, nhưng mà ngoại trừ đau nhức thì đứa trẻ vẫn không có động tĩnh gì, bà đỡ với các thái y đều có dự cảm không tốt.
Lãnh Mộ Hàn vốn không hiểu chuyện sinh con. Còn an ủi mình là Linh Thứu đau như vậy có thể là điều rất bình thường trong quá trình sinh con, nhưng mà vừa nghe bà đỡ nói một câu, mặt đã tái mét!
“Là có ý gì.” Lãnh Mộ Hàn vừa nghiến răng vừa nói, hắn nhờ bọn họ giải quyết đỡ đẻ cho Linh Nhi, không phải là để cho bọn họ tới chỗ này hỏi tại sao đứa bé vẫn chưa ra được!
Giọng nói Lãnh Mộ Hàn lạnh ngắt. Có điều lần này bà đỡ và các thái y lại không có thời gian sợ sệt, Linh Thứu không sinh được bọn họ cũng vô cùng sốt ruột!
Một vị thái y liều lĩnh trả lời. “Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương có vẻ là khó sinh!”
‘Khó sinh’ hai chữ này thốt ra như sấm sét giữa trời quang nện trên đầu Lãnh Mộ Hàn, cả người cũng lảo đảo, Linh Thứu mơ mơ màng màng dùng sức, cũng nghe được, cảm thấy đau lòng.
Nói thật thời khắc này nàng thật sự rất sợ, nàng biết việc khó sinh đối với một nữ nhân có ý nghĩa như thế nào. Linh Thứu gắng sức giật cái khăn đang nhét trong miệng mình ra, suy yếu nhìn Lãnh Mộ Hàn. “Mộ, Mộ Hàn, chàng, đi ra ngoài đi…”
“Nàng vừa nói cái gì!” Lãnh Mộ Hàn không thể tin được nhìn thẳng vào Linh Thứu. “Sao ta có thể không ở cạnh nàng vào lúc này được!”
Vốn dĩ biết Linh Thứu sắp sinh rồi nên hắn không dám đi ra ngoài, lần này lại biết nàng khó sinh, hắn lại càng không thể đi, hắn không dám nghĩ tới lỡ như lúc hắn rời đi nàng xảy ra điều gì bất trắc thì hắn phải làm sao đây.
Linh Thứu gắng sức nở nụ cười, chỉ là nụ cười này có chút khó coi. “Yên tâm, chính là, chính là vì chàng, ta, ta cũng sẽ, sinh, sinh bảo bảo ra, ta, sẽ không xảy ra chuyện đâu.” Linh Thứu đứt quãng nói xong, thở hổn hển một lúc mới tiếp tục có sức lực nói. “Bây giờ, muốn chàng đi ra ngoài, là vì muốn chàng làm một chuyện.“
Vốn dĩ Lãnh Mộ Hàn còn muốn nổi giận nghe vậy mới bình tĩnh. “Là chuyện gì?”
Linh Thứu nhìn hắn nở nụ cười “Đương nhiên, là mượn cơ hội, thanh lý những nữ nhân của chàng rồi!”
‘Nữ nhân của chàng bốn chữ này, Lãnh Mộ Hàn thật sự không thể tiếp thu được, nhưng hắn cũng biết là Linh Thứu cố tình nói như vậy, lúc này dường như đang ghen, lại nghịch ngợm khiến hắn dở khóc dở cười. “Bọn họ lúc nào cũng có thể thanh lý, ta phải đợi nàng và bảo bảo bình an trước đã ”
Lãnh Mộ Hàn ngữ khí kiên định, dừng một chút. “Nếu như thực sự không được, chúng ta không cần bảo bảo nữa, chỉ cần nàng là đủ rồi, cái gì ta cũng có thể không cần.”
Lời nói vô tình của Lãnh Mộ Hàn làm Linh Thứu sợ hãi, tuy rất cảm động, rõ ràng Mộ Hàn là bởi vì quá yêu nàng, nhưng mà không có một người mẫu thân nào lại muốn vì bản thân mà bỏ mặc con của mình cả, huống chi đây lại là con của của nàng và Mộ Hàn?
Hơn nữa nếu như lần này thật sự bảo nàng phải bỏ đứa bé đi, thì cũng không phải bình thường bóc ra từ trong thân thể nàng, rất có thể sẽ tổn thương đến thân thể của nàng, có thể sau này nàng cũng sẽ không bao giờ có thể có con được nữa. Đến lúc đó làm sao nàng đối mặt với Mộ Hàn được? Dù hắn không để ý, nhưng mà nàng lại để ý, chỉ có nàng là người hiểu rõ nhất trong lòng hắn hắn yêu thương đứa con này đến cỡ nào.
Linh Thứu nắm chặt tay Lãnh Mộ Hàn, nàng rất sợ hắn vì nàng mà tổn thương đến đứa con của bọn họ “Mộ Hàn, chàng tin tưởng ta, có được không, chàng đã quên thân phận của ta sao? Ta sẽ không sao đâu, bây giờ, ta khó sinh, mới là thời cơ tốt nhất, chẳng lẽ, chàng không nỡ, những mỹ nhân, như hoa như ngọc kia? Chàng muốn, hậu cung, ba ngàn?!”
Linh Thứu trừng mắt nhìn hắn, Lãnh Mộ Hàn rất là oan ức, bây giờ đúng là thời cơ tốt nhất để ra tay, như vậy cũng coi như là quang minh chính đại chặt đứt suy nghĩ của những đại thần kia, nhưng mà hắn không yên tâm rời đi!
Nghĩ đến Linh Thứu nói tới thân phận của nàng, hắn bình tĩnh lại. Đúng rồi, sao hắn lại quên nhỉ, Linh Nhi là muội muội của Diêm Vương, nàng hẳn là sẽ không dễ dàng có chuyện gì mới đúng, coi như Diêm Vương không chịu thả người, cùng lắm thì hắn đuổi tới Địa ngục!
Nghĩ như vậy, Lãnh Mộ Hàn mới đỡ lo lắng hơn, Linh Thứu thấy mình nói vậy có tác dụng, lại nói khích. “Nhanh đi! Chàng ở đây, ta còn phân tâm hơn! Ta sợ chàng lo lắng, cũng không dám kêu đau! Không dám dùng sức! Người ta đau muốn chết!”
Quả thực lời này rất có hiệu quả, Lãnh Mộ Hàn vừa nghe đã vội vàng đứng dậy. “Được được, không đau không đau mữa! Vậy, vậy bây giờ ta đi xử lý ngay! Nàng hứa với ta nhất định phải chờ ta trở lại! Ta rất nhanh thôi! Nàng phải đợi ta!”
“Chàng lại nói nhiều thêm một câu, ta càng đau thêm nữa đó!” Linh Thứu đau đến nước mắt đều chảy ra, rốt cuộc cuối cùng có muốn nàng yên ổn sinh con hay không đây!
Lãnh Mộ Hàn lao nhanh ra ngoài cửa, Bạch Khải Hồng Anh ngoài cửa không biết nghe được tin tức từ lúc nào cũng đang đứng chờ sẵn ở ngoài, thấy Lãnh Mộ Hàn đi ra thì vội đi tới hỏi tình hình bên trong
Lãnh Mộ Hàn chỉ nói hai chữ “khó sinh” rồi trầm mặt rời đi, Bạch Khởi Hồng Anh ngay cả cơ hội để dò hỏi thêm cũng không có, chỉ vội liếc mắt nhìn vào trong phòng.
Thiệu Lỗi và Gia Cát Lưu Sa lại lần nữa phục sát đất, Hoàng Thượng với Hoàng hậu đúng là một đôi! Diễn kịch đều diễn giống như thật! Ngay cả Thái hậu cũng dám lừa gạt!



 
            