Skip to main content

Trang chủ Phúc Thê Nuôi Trong Nhà Có Không Gian Chương 45: Con yêu nữ đáng chết

Chương 45: Con yêu nữ đáng chết

9:21 sáng – 08/06/2025

Tô Đát Kỷ mơ hồ, cảm nhận được dự cảm không lành.
“Con yêu nữ chết tiệt, ngươi đã làm gì Lão Dương?!” Lão Hắc cũng có chút bối rối, hắn rõ ràng không có nhìn thấy Tô Đát Kỷ ra tay, vậy tại sao Lão Dương lại bị ngất.
Lão Hắc đương nhiên không nghĩ rằng chính khí rắm hôi thối của mình đã làm Lão Dương ngất.
Tô Đát Kỷ nhìn con heo ngu ngốc này không nói nên lời.
Cuối cùng thì lợn cũng là lợn, sống hàng nghìn năm cũng không thể khôn lên được.
Nhìn toàn bộ bàn ghế vỡ nát trên mặt đất, Tô Đát Kỷ cau mày xót của, cất giọng duyên dáng nói: “Khách quan, toàn bộ chỗ bàn ghế trong tiệm đều đáng giá hơn trăm lượng vàng, khách quan tính trả như nào? Ngân lượng hay ngân phiếu? “
Lão tử cho ngươi một cái móng! Lão Hắc khuôn mặt dữ tợn, móng heo vận sức cào cào trên mặt đắt, ngay ở trên mặt đất cứng rắn lưu lại vết cào dữ tợn, thân pháp giống như viên đạn hướng về phía Tô Đát Kỷ.
Tô Đát Kỷ nhìn mặt đất bị phá hoại, chỉ cảm thấy một trận lãnh ý truyền khắp toàn thân.
Cũng không phải là sợ hãi thực lực của lão Hắc, mà là kinh ngạc lão Hắc phá hoại nền gạch!
Tiêu rồi, đập bàn ghế lại làm phá hoại gạch, Nhuyễn Nhuyễn trở về mà thấy có lẽ muốn phát điên nha!
Tô Đát Kỷ tức giận, phía sau huyễn hóa ra ba cái đuôi cáo, không chút khách khí hướng tới phía lão Hắc mà lao qua: “Dừng tay cho ta!”
Lão Hắc cuối cùng cũng thấy tiểu mỹ nhân xinh đẹp này chuyển động thân thể, lập tức cười càng thêm dữ tợn: “Lão tử lại không dừng tay, có bản lĩnh ngươi liền đánh ta a!”
Tô Đát Kỷ vừa nghe, nhìn Lão Hắc như nhìn một kẻ ngu, sau đó một lời không nói liền trực tiếp lắc lư đuôi hồ xinh đẹp mọc phía sau, quất lão Hắc như là một trận cuồng quất tựa như cuồng phong bão táp!
Lão Hắc ngàn lần cũng không ngờ là mình bị đánh gần chết, thân thể mập mạp bị đuôi cáo của Tô Đát Kỷ đánh không ngừng xoay tròn trên không trung, lưu lại từng đạo vết thương.
Không chỉ có như vậy, yêu khí của Tô Đát Kỷ còn kinh người, mỗi khi đuôi cáo đáp xuống nó, từng cỗ tà khí được truyền vào trong cơ thể hắn xuyên qua da thịt, sau vài lần, yêu khí của Tô Đát Kỷ cơ hồ xua tan tu vi của nó!
Lão Hắc ra sức phản kháng cũng không lọt vào mắt của Tô Đát Kỷ, nàng nghĩ đến gạch đất bị phá, bàn ghế bị đập nát, nàng thật đau lòng, đau lòng chỉ có thể đánh lão Hắc để trút giận!
“A A A! Đừng đánh nữa con hồ ly chết tiệt, ngươi còn không mau dừng tay.” Lão Hắc chưa dứt lời cái đuôi nặng nề đã quất tới mặt hắn, lúc này hắn bị đánh cho sưng cả mặt.
Lão Hắc phiền muộn nhổ một bãi máu, vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Lão Hắc hôm nay sở dĩ có lá gan tới đùa giỡn Tô Đát Kỷ, chính là chắc chắn rằng hồ ly này tu vi không cao, dễ ức hiếp.
Nghĩ lại ngày thường đều là Ôn Ngọc Nhuyễn đánh người, Tô Đát Kỷ đều là đều là đứng một bên cười khanh khách, chưa có lúc nào xuất thủ a!
Lão Hắc không biết, Tô Đát Kỷ cũng không phải là bởi vì không có thực lực mà không ra tay, mà là bởi vì có Ôn Ngọc Nhuyễn ở đây, không tới phiên nàng động thủ.
Tiếng kêu thảm thiết thê thảm của lão Hắc cơ hồ vang cả gian phòng, đánh thức Lão Dương bất tỉnh bởi mùi rắm tỉnh dậy.
Mắt thấy hảo huynh đệ của mình bị Tô Đát Kỷ đánh nhừ tử, lão Dương vội vàng bật dậy, chạy lại, nương theo một tiếng rống giận, lòng bàn tay ngưng tụ một đoàn yêu khí, hướng Tô Đát Kỷ mà đánh lén.
Tô Đát Kỷ mắt thấy lão Dương bạo vọt mà đến, đôi mắt quyến rũ lóe lên vẻ khinh thường.
Tô Đát Kỷ chuẩn bị ra tay, bỗng nàng nghe thấy giọng nói dịu dàng chứa đầy lãnh ý của nữ hài, vang vọng phiến thiên địa này.
“Ta ngược lại muốn xem xem, tên to gan nào dám động vào người của ta.”