“Giang tiên sinh, hôm nay tôi thực sự uống say. Thật sự không phải vì nhớ anh nên mới xông tới cửa nhà anh đâu.”
Vì để giải thích mình không phải là loại phụ nữ này, nên chân thành giải thích thêm lần nữa.
Giang Hải Lâu mặt không đổi sắc nhìn cô uống rượu rồi nói hưu nói vượn, nếu đổi lại bên cạnh là người phụ nữ khác, đoán chừng thân thể này đã bị bắn thành một cái sàng rồi, còn có thể yên bình ngồi đây nói nhảm với anh sao.
“Uống xong rồi, về đi.”
Giang tiên sinh không thương hoa tiếc ngọc chút nào, giọng nói vẫn lạnh lùng và nghiêm túc trước sau như một.
Thang Tư Lan đang cầm chén trà, chỉ nhấp môi một cái.
Một chén trà nho nhỏ, bị cô uống trong nửa tiếng.
Giang Hải Lâu dựa vào xe lăn, lạnh nhạt nhìn cô giả vờ giả vịt làm trò trước mặt mình.
Nửa tiếng sau.
Thang Tư Lan bị tống ra khỏi biệt thự, phẫn nộ bước lên xe.
“Về thôi.”
Hàn Kỷ Quân quay đầu lại liếc nhìn căn biệt thự to lớn, im lặng khởi động xe.
Xe vừa ra khỏi khu biệt thự, Thang Tư Lan đã lấy gối ôm trong xe che mặt lại.
Quá mất mặt!
Loại thủ đoạn này cũng dùng được, Thang Tư Lan mày càng ngày càng khá đó!
*
“Ông chủ, có cần phái người hộ tống không.”
Vân Mậu Lâm đi đưa người về đã trở lại phòng khách.
Giang Hải Lâu nhíu nhíu mày, không nói gì.
Vân Mậu Lâm tự quyết định: “Không phái người cũng tốt, tránh thu hút sự chú ý của những người bên ngoài.”
“Cứ vậy đi.”
Giang Hải Lâu gật đầu, đẩy xe lăn đi vào trong thang máy.
Vân Mậu Lâm hừ một tiếng, lấy điện thoại gọi cho vị quần chúng nhiều chuyện nào đó để nói về tình hình bên này, nói xong, kết thúc công việc!
*
“Tối qua làm ăn trộm.”
Trong xe của bảo mẫu vào sáng hôm sau, Thi Hoa thấy Thang Tư Lan vừa lên xe đã híp mắt ngủ, dáng vẻ trông như buổi tối làm ăn trộm.
Hàn Kỷ Quân trong nháy mắt thấy chột dạ thay cho Thang Tư Lan.
Thang Tư Lan bỗng chốc ngồi dậy, tỉnh táo lại một chút.
Ba người trong xe bị hoảng sợ.
“Sao vậy?”
“Tiêu rồi!” Thang Tư Lan vỗ ót, có chút chán nản: “Chỉ nhớ xông tới cửa, lại không nhớ hỏi anh ấy có thêm WeChat của tôi chưa…”
“Ai?”
Thi Hoa nheo mắt.
Thang Tư Lan nhận ra bản thân đã nói điều không nên nói, khụ một tiếng: “Không ai cả, tôi đang nói tiền bối Úc .”
“Hai người nên bổ sung cách thức liên lạc đi, sau này cũng tiện cho việc đóng phim.”
Thang Tư Lan hơi xấu hổ cười cười.
Cách thời gian đến buổi tuyển chọn còn có vài ngày, Thang Tư Lan và Úc Cảnh Nhuận xem như là vai nam nữ chính được quyết định nội bộ, hôm nay cũng không đi đến buổi thử vai, mà là xuất hiện đồng thời ở toà nhà Trường Hải.
Tưởng Tê Mi nhìn thấy hai người bọn họ, tất nhiên là rất vui.
Vỗ vỗ tay, để lão sư bảo nhóm người mẫu dừng lại, để sân khấu lại cho ba người bọn họ.
“Tê Mi nói cô giống như là nữ vương, cần phải có hai kỵ sĩ bảo vệ, ” Ý cười trầm thấp của Chương Toàn Châu bỗng nhẹ nhàng truyền đến từ phía sau.
Úc Cảnh Nhuận nhận chén trà trong tay trợ lý uống một ngụm, nghe thấy lời Chương Toàn Châu nói, không khỏi đưa ánh nhìn đến bên người Thang Tư Lan.
Đúng là nói không sai.
Trên người Thang Tư Lan quả thật có thể cảm nhận được một cỗ khí tràng, bị người khác miêu tả như vậy cũng coi như đã biết được thuộc tính của cô ấy!
Nữ vương!
Từ này đặt trên người cô, tưởng tượng khi cô ấy tỏa sáng và thu hút hình ảnh của toàn trường, không phải chính là một nữ vương đầy sống động sao.
“Tôi đồng ý với cách nói này.”
Chương Toàn Châu nghe vậy liếc mắt nhìn sang, hai người đàn ông nhìn nhau cười, đều hiểu được ý tứ trong mắt nhau.
Nếu người khác được hai trai đẹp khen ngợi thế này, đã sớm bay trên trời .
Nhưng Thang Tư Lan chỉ bình tĩnh cười cười.
Có đôi khi nữ vương cũng cần phải chịu đựng áp lực ở khắp mọi nơi, vương miện không thể làm mất, một khi bị người ta lấy xuống, mày chỉ là một đống bùn lầy!
“Được rồi! Chuẩn bị!”
Lão sư trên sân khấu vỗ tay chào hỏi.
Ba người không cần thay đồ, ngoài lần đầu tiên thay để thử hiệu quả ra thì khoảng thời gian tiếp sau đó họ đều chỉ mặc đồ của mình để tập luyện.
Không có thời gian tiếp xúc, khí tràng ba người đi trên sân khấu T quá mạnh mẽ, người dưới sân khấu nhìn thấy hai mắt mở to.
Tưởng Tê Mi cảm thấy mắt nhìn của mình thật tinh chuẩn, dùng hai tay xoa môi: “Xem ra lần này tôi phải thay đổi ý tưởng một chút.”
“Cô lại có linh cảm mới?”
“Không sai.”
Tưởng Tê Mi vừa nói ra, người bên cạnh lại nói: “Rất mong chờ tác phẩm, có điều cô để cho bọn họ cùng diễn với nhau, có làm ảnh hưởng đến ngành công nghiệp không.”
“Cái này không phải là kết quả mà chúng ta muốn sao?” Tưởng Tê Mi ý cười càng đậm.
Mấy người cùng hợp tác bọn họ nhìn nhau cười, đều hiểu được đối phương.
Buổi diễn tập gây chấn động kết thúc, Thang Tư Lan thả lỏng xương cốt ngay tại hậu trường, vì để đi diễn, cô đã thay đổi vài thứ của bản thân, có hơi mệt mỏi.
Rảnh rỗi, lại nghĩ tới Giang Hải Lâu nơi đó.
Cũng không biết lúc này Giang Hải Lâu đang làm gì.
Cầm điện thoại, Thang Tư Lan lắc đầu cười khổ.
“Có chuyện gì mà vui vậy.”
“Chuyện vui?”
Người mẫu mấy ngày nay Thang Tư Lan tiếp cận đưa mặt qua, nhìn thấy dáng vẻ cô tủm tỉm cười trêu ghẹo hỏi.
Thang Tư Lan chớp mắt mấy cái, bộ dáng của mình nhìn qua thấy rất vui sao?
“Là Giang tiên sinh hôm đó đã đến sao? Bộ dạng rất tuấn tú rất có khí tràng nhỉ, đáng tiếc đôi chân kia, nghe nói đã tàn phế rồi. Tư Lan rất thân thiết với anh ấy à? Bọn tôi đều nhìn thấy, hôm đó cô với anh ấy đi rất gần nhau.”
“Hả? Sao tôi nghe nói là bạn trai của Diệp tiểu thư?”
“Hình như là vậy…” Cô gái ban đầu mở miệng cười hơi xấu hổ.
“Không phải bạn trai bạn gái,” Thang Tư Lan cất điện thoại đi, đứng dậy, “Bọn họ chỉ là đôi bên cùng có lợi.”
Đôi bên cùng có lợi?
Điều này đã có thể khiến người ta suy nghĩ sâu xa.
*
Cầm đồ đạc đi ra từ sau sân khấu, gặp Thi Hoa và Hà Ngụy, người đại diện của Úc Cảnh Nhuận đang thương lượng về bước hợp tác tiếp theo, nhìn thấy Thang Tư Lan đi ra thì vẫy tay, chỉ vào Úc Cảnh Nhuận: “Không phải muốn thêm WeChat sao? Nhân lúc này, thêm đi.”
Thang Tư Lan: “…”
Gậy ông đập lưng ông.
Úc Cảnh Nhuận đứng một bên nghe vậy, ánh mắt đen láy trong veo hiện lên ý cười, chủ động lấy điện thoại ra, mở WeChat: “Thêm đi.”
Thang Tư Lan lặng lẽ lấy điện thoại ra quét mã thêm bạn thân.
“Còn Weibo nữa… Số của cô là bao nhiêu, quý danh.”
Ngón tay thon dài của Úc Cảnh Nhuận chạm trên màn hình, nhìn cô.
Thang Tư Lan bất chấp đưa số kinh doanh cho anh ta, số riêng tư của mình trống không, chờ người nào đó thêm vào.
“Cám ơn!”
“Sau này càng có nhiều cơ hội hợp tác, ” Úc Cảnh Nhuận cười mị mắt, sức quyến rũ bắn ra bốn phía.
Thang Tư Lan nói trong lòng, khó trách những nam nữ già trẻ ngoài kia thích anh ta như vậy.
*
Thời điểm Úc Cảnh Nhuận theo dõi WeChat của nữ diễn viên nào đó, khắp mạng lưới internet đều tê liệt .
[Lạy trúa! Ai vậy!]
[Tin mới, anh Nhuận của chúng ta theo dõi diễn viên nhỏ trong suốt nào đó họ T!]
[cầu lộ mặt…]
[cầu lộ mặt!]
Bên dưới chơi domino một loạt.
Có lầu dưới rep, [Không cần xem mặt nữa , chính là cô ả!] [hình ảnh]
Bên dưới gào khóc thảm thiết cả đám!
*
Nhốn nháo trên mạng hoàn toàn không nằm ngoài sự chú ý của Thang Tư Lan, buổi tối kết thúc công việc quay về ký túc xá, ngồi trong xe của Du Hi đưa hotsearch của mình cho Thi Hoa.
Thi Hoa nheo mắt, nhìn thấy một tràng đều là bốc phốt Thang Tư Lan, sắc mặt hơi khó coi.
Sao còn có nhiều nốt ruồi đen như vậy, không hết được.
Thang Tư Lan nhận thấy vẻ mặt của anh ta, nghiêng người qua nhìn thử, có chút kinh ngạc: “Fan bây giờ đều mạnh mẽ như vậy sao? Nhưng mà chỉ là theo dõi tài khoản của người khác thôi, có cần phải hoảng hồn vì một chuyện nhỏ như vậy không? Còn sửa hotsearch!”
Cũng không hỗ là đại minh tinh nổi tiếng, chút mờ ám cũng làm kinh thiên động địa.
Dưới ánh mắt nặng nề của Thi Hoa, Thang Tư Lan thu liễm chút, hỏi: “Làm sao bây giờ?”
“Cứ để vậy, chờ “Hành động Mắt Ưng” phát sóng, bọn họ sẽ không nói như vậy nữa.” Trong lòng Thi Hoa có hơi không yên tâm.
Thang Tư Lan càng cảm thấy lời này của Thi Hoa có hơi tự tin quá… , cô không nghĩ có một ngày như vậy.
Thi Hoa cảnh cáo nói: “Trong khoảng thời gian này đừng gây thêm phiền phức nữa.”
“Hợp tác với tiền bối Úc, loại quá trình này là tất nhiên thôi, ” Thang Tư Lan cười nói: “Anh Hoa sẽ không nghĩ rằng hợp tác với tiền bối Úc sao kim nổi tiếng như vậy thì sẽ không có chút công kích nào đấy chứ.”
“Cô thế này đâu phải chỉ có một chút… Là công kích nặng nề.”
Ai mà biết danh tiếng Thang Tư Lan lại tệ như vậy, đỡ thế nào cũng không dậy nổi.
Mấy người bên “Quỷ Kiếm Tiên” cũng không có phá hư như vậy, sao lại bị bốc phốt.
“Anh Hoa, tiền bối Úc trả lời fan!” Mắt Du Hi sáng lên, nhanh chóng chụp màn hình.
Thi Hoa cầm điện thoại nhìn thử, thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta không ngờ Úc Cảnh Nhuận sẽ nhảy ra bất bình thay cho Thang Tư Lan, còn nói thay cô.
Đa số fan ái mộ Úc Cảnh Nhuận đều lý trí, phân tích rằng đây là chuyện công việc nên mới theo dõi tài khoản của đối phương, bản thân fan cũng tự đưa ra lý do thích đáng.
Thang Tư Lan cũng mở WeChat lướt xuống, càng lướt càng thấy vô nghĩa.
*
Buổi tối nằm trên giường, Thang Tư Lan lăn qua lộn lại, vẫn quyết định gọi điện thoại cho Giang Hải Lâu.
Lần này, không tắt máy.
Cũng tiếp.
Nhưng là giọng nói lạnh thấu xương mang theo vụn băng: “Chuyện gì.”
“Gửi lời chúc ngủ ngon đến Giang tiên sinh.”
“…”
“Giang tiên sinh không nói một tiếng ngủ ngon với tôi à, có qua có lại…”
“Bíp!”
“…”
Thang Tư Lan buồn rầu ôm điện thoại, đấu tranh hồi lâu, vẫn gọi lại lần nữa.
Không tiếp.
Thang Tư Lan gọi tiếp hai cuộc, vẫn không tiếp.
Ngồi trước bàn lật xem tài liệu được Trung Đông gửi qua, còn có vài sổ sách làm ăn, điện thoại bên cạnh một mực reo, Giang Hải Lâu cũng không quan tâm.
Gọi mấy cuộc, hình như gọi mệt rồi, cuối cùng cũng im lặng lại.
Xử lý xong công việc trên tay, Giang Hải Lâu lại nhìn điện thoại, trên màn hình hiển thị một giờ rưỡi tối.
Thang Tư Lan gọi tổng cộng mười cuộc điện thoại.
Con ngươi u ám híp lại, môi mỏng mím lại, trả điện thoại về chỗ cũ, như thể không có chuyện gì xảy ra.
*
Hôm nay vẫn là nhóm người đó đi trên sân khấu T.
Thang Tư Lan vẫn đi thẳng như thường ngày, lúc quay người không biết vì sao Diệp Yến Lan ở phía trước đột nhiên dừng lại, Thang Tư Lan chưa kịp thắng lại, huých cô ta một cái.
“A!”
Có người dưới sân khấu nhìn thấy Thang Tư Lan đẩy Diệp Yến Lan rơi xuống sân khấu T, phát ra tiếng thét kinh hãi!
Không chỉ có một người thấy, theo góc độ của nhiều người, đúng lúc bắt gặp cảnh Thang Tư Lan “đụng” ngã Diệp Yến Lan.
“Ầm!”
Diệp Yến Lan nện thẳng xuống sân khấu, phát ra tiếng vang thật lớn.
Mọi người kinh hô vây lại xung quanh.
Sắc mặt người phụ trách càng đại biến, thét lớn không được tụm lại.
Thang Tư Lan trong nháy mắt Diệp Yến Lan ngã xuống sân khấu cũng nhanh chóng chạy xuống, mọi người cũng theo đó đi xuống sân khấu.
Trước tiên nâng Diệp Yến Lan đang bị ngã dậy: “Cô sao rồi.”
“Không sao…” Sắc mặt Diệp Yến Lan xanh mét, vừa nhìn đã thấy rơi không nhẹ.
“Mau nâng người dậy xem thử!” Người đại diện của Diệp Yến Lan đè nén một cỗ lửa giận, cố gắng hết mức dùng giọng nói bình tĩnh nói với Thang Tư Lan.
Thang Tư Lan cũng không so đo nhiều như vậy, trước tiên đỡ người ngồi xuống ghế dựa, kiểm tra xem xét.
“Hình như là ngã ở tay này, ” Diệp Yến Lan cắn đôi môi tái nhợt, nâng nâng cánh tay vô lực, đau đến mức trên mặt cô ta chảy mồ hôi lạnh.
Thang Tư Lan kín đáo nhìn Diệp Yến Lan, chắc chắn vừa rồi bản thân chỉ đụng phải quần áo của cô ta, chưa có đụng thật.
May mắn không ngã vào chân, nghe nói vậy, có người thở phào nhẹ nhõm.
Cũng đừng vì té mà chân không thể đi.
Người đại diện nhanh chóng cho xe đưa người đi bệnh viện kiểm tra, để tránh truyền thông báo chí, chuyện này cũng không dám công khai.
Diệp Yến Lan đi rồi, bầu không khí nơi đây có chút kỳ lạ.
Nhiều người dùng ánh mắt khác thường liếc nhìn Thang Tư Lan, loại cảm giác này thật sự khiến cả người người ta không được tự nhiên.
Thi Hoa kéo người qua một bên, đè thấp giọng: “Cô sao lại thế này.”
Hôm qua mới cảnh cáo cô đừng gây chuyện, hôm nay đã cho anh ta gặp phải chuyện lớn như vậy, phải thu dọn thế nào đây!
Ánh mắt Thang Tư Lan ánh mắt lạnh lùng: “Tôi không có đụng trúng cô ấy.”
“Nhưng tất cả mọi người đều thấy được, ” Thi Hoa đau đầu .
“Mắt thấy chưa hẳn đã là sự thật.”
Không hiểu sao lại bị Diệp Yến Lan bày ra một đường, Thang Tư Lan có phần sầu não.
“Cô…” Thi Hoa cũng không biết nói cô như thế nào, cho dù cô không làm, nhưng với góc độ này, nhiều người nhìn thấy như vậy, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Thang Tư Lan cũng rất lạc quan nói: “Lúc đó nhiều người như vậy, cô ta đột nhiên dừng lại, xảy ra chút ngoài ý muốn là điều khó tránh khỏi mà.”
Nếu Diệp Yến Lan thích ngoài ý muốn như thế, vậy cứ tạo cho cô ta một cái.
Ánh mắt Thang Tư Lan lạnh hơn.
*
Điện thoại Giang Hải Lâu vừa được gửi đến vài bức hình, còn chưa kịp mở ra, Vân Mậu Lâm đã đi vào: “Ông chủ, Thang tiểu thư đẩy ngã Diệp tiểu thư nên cô ta vào bệnh viện rồi.”
Hàng lông mày đẹp đẽ của Giang Hải Lâu chau lại, rất nhanh đã thả lỏng: “Chuyện này thì.”
“Ông chủ mặc kệ?” Vân Mậu Lâm sửng sốt.
“Tôi chỉ bảo các cậu nhìn chằm chằm dòng chính và họ Tần.” Giọng nói Giang Hải Lâu rất lạnh, Vân Mậu Lâm vội vàng lui ra ngoài.
Người vừa đi, Giang Hải Lâu đã cầm điện thoại lên lướt, khi nhìn thấy dư luận công kích Thang Tư Lan trên mạng, hàng lông mày đẹp đẽ chau lại lần nữa, trong đôi mắt phượng chợt lóe lên một tia không vui.
Lực sát thương của bàn phím có thể nói là không nhỏ, ngay lập tức, tin đồn bôi xấu Thang Tư Lan bay đầy trời, cho dù là thật hay giả, toàn bộ đều bị đào bới ra bên ngoài, trong lúc nhất thời ba chữ Thang Tư Lan đã nằm trên hotsearch!



