Skip to main content

Trang chủ Luôn Có Người Muốn Lợi Dụng Linh Khí Của Tôi Chương 17: 17

Chương 17: 17

11:58 sáng – 08/08/2025

Sáng sớm hôm sau, Phong Lạc Lạc cũng nhận được thông báo rút đơn kiện, nhưng những bàn tán sôi nổi về việc này của cô ở trên mạng vẫn chưa lắng xuống.
Vì thế Mộc Miên Miên còn lo lắng gọi điện thoại cho cô, lải nhải và dặn dò một phen giống như một người mẹ già vậy.
Còn Phong Lạc Lạc thì lắng nghe với vẻ mặt mù mờ, hỏi gì cũng không biết mà chỉ gật đầu.
Cuối cùng theo đề nghị của Mộc Miên Miên, cô mở ra một tài khoản Weibo.
Đồng thời không chút do dự lập cho mình một cái nick name: Bà ngoại Hồ tiên.
Cô liên kết tài khoản với livestream, tất cả mọi người đều là… Một lời khó mà nói hết được.
Bà ngoại thích là tốt rồi!
Tài khoản Weibo vừa được đưa vào sử dụng thì các fans cũng rào rào tăng lên.
Phong Lạc Lạc nhìn một người hai người gọi mình là bà ngoại nhỏ đáng yêu, có được cảm giác thỏa mãn và tự hào mà từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhận được.
Tranh thủ khoảng thời gian buổi sáng tốt đẹp cô lại chạy ra khỏi nhà họ Thẩm.
Núi Dương Sơn là một ngọn núi nằm ở bên ngoài khu A, điều thú vị là trên núi có vách đá cheo veo hiểm trở, còn bên dưới chính là rãnh mương sâu thẳm.
Livestream ở đó ít người yên tĩnh, chắc chắn sẽ không bị người khác quấy rầy.
Phong Lạc Lạc hài lòng mở livestream ra, cô lướt ống kính qua vách đá cheo veo ở trước mặt, mong chờ các fans spam bình luận trên màn hình.
“Bà ngoại, đây là ở đâu thế? Nhìn trông hẻo lánh quá!”
“… Lẽ nào ngày hôm qua không nhảy lầu được nên hôm nay muốn nhảy núi sao?”
“Bà ngoại quả nhiên là không đi theo con đường bình thường!”
“Tôi sợ độ cao! Nhưng mà không nỡ rời bỏ chủ trì!”

Phong Lạc Lạc dễ dàng nhảy lên tảng đá lớn cao hơn người ở bên cạnh vách núi, gió lạnh thổi qua, cô híp đôi mắt lại, ánh sáng ma mị chảy trong đáy mắt, cô khẽ nói: “Quá nhiều người ảnh hưởng đến sự phát huy của tôi, nghe nói rất nhiều người tới đây nên tôi cũng đến chỗ này.”
Cô còn chưa nói hết thì phát hiện có tiếng động khác thường truyền đến từ mương bên dưới vách núi.
“Hình như có tiếng gấu kêu.” Cô ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía vách đá phía sau, ngữ khí hơi nâng lên một chút.
Mặc dù livestream bị ngắt quãng nhưng mà cô vẫn có chút phấn khích không thể giải thích được.
Nhưng mà khán giả của phòng livestream lại không sôi trào nhiệt huyết giống như cô…
“Bà ngoại, cô đừng có lộn xộn! Tôi sợ! Nhảy bungee cũng không đáng sợ như vậy!”
“Hình như thật sự có tiếng vọng lại của thú dữ! Bà ngoài đừng làm loạn! Chạy là thượng sách!”
“Bà ngoại tiểu tiên nữ, là sự cố thể chất sao?”
“Tại sao núi Dương Sơn lại có gấu! Sẽ không xảy ra kỳ bạo động đúng lúc đấy chứ? Bà ngoại chạy mau!”

Phong Lạc Lạc thấy một tràng âm thanh khuyên lùi của phòng livestream, còn spam quà để cô chạy trốn thì cô có chút ngỡ ngàng. Bọn họ không thích nhìn chủ trì livestream phục vụ quên mình sao? Tại sao mỗi lần cô ở đây đều bảo cô chạy trốn?
Tay cô chống cắm, trừng mắt rồi nói: “Tại sao mọi người lại… hoảng sợ như vậy?”
Từ này là cô học từ Thẩm Thiên Tầm, mỗi lần anh ta oán giận khán giả đều sẽ bị oán giận ngược lại.
Nhưng mà… Phòng livestream của cô vẫn là một vùng hòa thuận.
“Nếu như người khác mắng tôi hoảng sợ, chắc chắn tôi sẽ không tha cho người đó! Nhưng mà bà ngoại vừa nói như vậy thì tôi lại thật sự cảm thấy bản thân mình hoảng sợ…”
“Bà ngoại! Lúc này có thể hoảng sợ! Chạy mau!”
“Cô xinh đẹp cô nói gì cũng đúng! Nhưng mà bây giờ phải trốn trước đi đã!”

“Mọi người chắc chắn không tham gia náo nhiệt một chút sao?” Phong Lạc Lạc nhảy xuống từ trên tảng đá lớn rồi nhìn xuống vách núi bên dưới.
Năm giác quan của cô tốt hơn người bình thường rất nhiều, vậy nên cô có thể nhìn rõ được, ở một khu đất trống bên dưới vách núi có hai người dị năng, một trước một sau đang đánh gọng kìm một con gấu đen.
Đáy mắt của Phong Lạc Lạc lóe lên một tia sáng, đó là thành tinh… Không, đó là một con người thú biến hình!
“Hôm qua chưa nhảy lầu, hôm nay nhảy núi thì sao? Cái kiểu quăng không chết.” Cô nhìn vào màn hình thầm nói.
“… Bà ngoại! Cầu xin đừng có tự làm hại mình!”
“Bà ngoại! Chúng ta có thể đừng tùy hứng như vậy được không?”
“Tim tôi sắp nhảy ra ngoài rồi, bà ngoại!”

Phong Lạc Lạc cũng mặc kệ mọi người khuyên nhủ ở livestream ra sao, cô kéo cái dây leo bên cạnh, cứ như vậy trượt theo xuống dưới.
Thực ra vốn dĩ dây leo không đủ dài, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến nơi hạ xuống của cô, chỉ là cô dịch chuyển ống kính đi một chút, không được để cho người ta phát hiện cô có thể vượt nóc băng tường.
Cô đã thực hiện động tác hạ xuống một cách mượt mà sinh động, kèm theo một vẻ đẹp tràn ngập khí chất thần tiên.
Livestream vừa sợ hãi vừa liếm mặt một dãy, cũng đã đủ giày vò rồi.
Lúc bàn chân của Phong Lạc Lạc giẫm lên mặt đất, bởi vì động tác của cô nhẹ nhàng nên cũng không thu hút sự chú ý của người dị năng và gấu đen ở bên kia.
Vì thế cô cũng trở thành khán giả ăn dưa, thỉnh thoảng giải thích mấy câu với livestream.
Một người là hệ băng, một người là kiểu sức mạnh biến dị.
Gấu đen có chút hung dữ, hai người dị năng đều cảm thấy có phần chật vật, dần dần cũng không còn dễ dàng tiếp tục trêu chọc nó nữa.
Nhưng mà bọn họ cũng không rời đi, có lẽ là đang đợi quân cứu viện.
Lúc này, bọn họ mới chú ý tới sự tồn tại của Phong Lạc Lạc, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô nói chuyện với điện thoại, hai người bọn họ đều ngẩn ra, cô đi tới từ lúc nào vậy?
Bọn họ vừa mới định quát lớn và nhắc nhở cô thì gấu đen cũng đã nhào về phía bóng dáng màu trắng rồi!
“Cẩn thận!” Hai người dị năng vội vàng chạy tới định ngăn lại.
Gấu đen thấy có người ngăn cản, nó lại gầm lên giận dữ, bàn chân gấu cũng đập vào đầu hệ băng!
“Gấu đen nhỏ, không được hại người!” Phong Lạc Lạc nhẹ nhàng quát lớn về phía nó.
Gấu đen thực sự đã thu hồi bàn chân gấu, ánh mắt nó nhìn về phía cô, sau đó lại nhào đến chỗ cô.
Vẻ mặt của hai người dị năng đều vô cùng lo lắng!
Vốn dĩ bọn họ cho rằng gấu đen sẽ trực tiếp xé xác cô gái ra, nhưng điều kỳ lạ là, lúc gấu đen vỗ vỗ ở trên không trung, bỗng nhiên trên người nó hiện lên một tia sáng màu xanh, sau đo trong nháy mắt nó đã biến thành một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, cứ thế nhào vào trong vòng tay của cô gái.
“Gấu đen nhỏ, ngươi nhiệt tình quá!” Phong Lạc Lạc miễn cưỡng đón nhận bóng dáng của người thiếu niên, suýt chút nữa đã bị rơi mất điện thoại di động.
Vừa nãy cô truyền cho cậu ta một chút linh lực, giúp cậu ta biến hình dễ dàng hơn, bởi vì linh lực của cô rất thuần khiết nên còn có thể giúp cậu ta duy trì sự tỉnh táo.
Gấu đen nhỏ là một thiếu niên tuấn tú, vóc dáng thấp hơn một chút so với Phong Lạc Lạc, thoạt nhìn có phần hơi đần độn, lúc này mới ngẩng đầu nhìn cô với vẻ mặt ngẩn ngơ.
Hai người dị năng nhìn thấy cảnh tượng này đã trơ ra như phỗng, bọn họ cứng tại chỗ rất lâu mà không thể nào khôi phục lại tinh thần.
Đồng thời, các khán giả xem livestream cũng đều sững sờ ngây người.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy gấu đen biến hình, cái này có lẽ là chuyện có thể để cho bọn họ khoe khoang cả đời!
Nhưng mà, thì ra sau khi người thú biến hóa thì không mặc quần áo nha…
Chỉ cần dịch chuyển điện thoại di động đi xuống một chút thì bọn họ sẽ có thể nhìn thấy cảnh tượng không thể nào diễn tả nổi.
Phong Lạc Lạc bắt chéo tay ở sau lưng, sau đó cô cầm một váy liền đưa ra rồi nói với người thiếu niên: “Nào, mặc vào.”
Người thiếu niên ôm lấy chiếc váy, đôi mắt trong veo khác thường vẫn còn đang ngơ ngẩn nhìn cô, giọng nói khàn khàn cất lên: “Chị gái, đẹp quá!”
Phong Lạc Lạc vừa nghe thấy vậy thì lại lắc đầu, nghiêm túc uốn nắn lại cậu ta: “Gọi bà ngoại.”
Người thiếu niên dường như có chút nghi ngờ, cậu ta nghiêng nghiêng cái đầu, nhưng lại vô cùng nghe lời: “Bà ngoại, đẹp quá.”
Livestream…
“Gấu đen nhỏ vậy mà lại có thể chịu đựng được!”
“Chủ trì xấu quá! Nhưng mà gấu đen nhỏ mặc đồ con gái chắc chắn cũng rất đẹp!”
“Nhưng mà vì sao chủ trì lại cố chấp với tên gọi bà ngoại như vậy chứ?”
“…” Hai người dị năng ngơ ngác nhìn nhau.