Skip to main content

Trang chủ Trọng Sinh Quỷ Đồng Thiên Y Chương 18: Ông cụ bao che

Chương 18: Ông cụ bao che

4:20 sáng – 04/06/2025

Ông nội Tiêu Triết tên là Tiêu Thiên Tứ, ông đã nắm giữ Thiên Y Tiêu gia mấy chục năm. Có thể nói, y thuật của ông Tiêu hết sức thần kỳ. Năm nay là đại thọ chín mươi tám tuổi của ông cụ. Ông có tổng cộng ba đứa con trai. Bố Tiêu Triết là Tiêu Không Dịch, con trai trưởng của ông cụ và là người lèo lái Thiên Y Tiêu gia thế hệ này.
Dưới Tiêu Không Dịch còn có hai đứa em trai, nhưng không biết tại sao thiên phú về mặt y thuật của ba người con trai ông cụ Tiêu đều có hạn. Vì điều này mà lúc nhỏ ba anh em Tiêu Không Dịch đã phải chịu không ít đòn roi.
Vì vậy ông Tiêu gửi gắm hy vọng lên mấy đứa cháu trai, cháu gái của mình, cho đến khi cô con gái nhỏ nhất của Tiêu Không Dịch là Tiêu Triết dần lớn lên và hiểu chuyện, đồng thời hiện rõ thiên phú tuyệt đỉnh về mặt y học. Thế là ông Tiêu dốc hết tâm sức lên đứa cháu gái này. Đối với ông Tiêu, tương lai Tiêu Triết chắc chắn sẽ trở thành trụ cột của Thiên Y Tiêu gia, dù sao gia tộc Thiên Y cũng phải lấy y thuật để đứng vững gót chân trong xã hội.
Bởi vì ông Tiêu quá xem trọng Tiêu Triết nên đám người Tiêu Linh Linh luôn hâm mộ ghen tị và căm ghét cô em họ này.
Hôm nay là ngày sinh nhật của ông cụ. Sáng sớm đám người Tiêu Linh Linh đã thay lễ phục đẹp đẽ, người nào người nấy đều trang điểm lộng lẫy, vây quanh người ông cụ.
“Tiểu Triết đâu, sao vẫn chưa về?” Ông cụ Tiêu nhìn một lượt mấy đứa cháu gái, nhưng lại không nhìn thấy cô cháu gái nhỏ mình thích nhất, vậy nến không nén nổi nhíu mày.
Tiêu Thần mỉm cười mở miệng: “Ông nội, Tiểu Triết nói sẽ chuẩn bị một món quà sinh nhật đặc biệt cho ông đấy.”
Nghe nói như thế, chân mày ông cụ giãn ra: “Ha ha, trong lòng con bé suốt ngày toàn mấy chuyện quỷ quái!”
Tiêu Linh Linh bên cạnh mím môi cười lạnh. Tiêu Triết đã bị đốt thành tro từ mấy hôm trước rồi. Hừ, Tiêu Thần còn nói gì mà cô ta đang chuẩn bị quà mừng thọ cho ông nội. Một hồn ma thì có thể chuẩn bị quà mừng thọ cho người sống chắc? Mà cũng không đúng, trên thế giới này vốn không có ma được không.
Ngay tại lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng nói: “Cổ Võ Mạc gia, ông cụ Mạc và cháu trai Mạc Thư Hằng đến!”
Vừa nghe đến ba chữ Mạc Thư Hằng, đôi mắt đẹp của Tiêu Linh Linh lập tức phát sáng cả lên. Cô ta vì người đàn ông này mà nhẫn tâm hại chết em họ mình. Cô ta cũng đã ước hẹn với anh ta từ trước rồi, anh ta sẽ đưa ra yêu cầu đổi đối tượng cưới hỏi trong ngày đại thọ của ông cụ Tiêu.
Lúc này ông cụ Mạc và Mạc Thư Hằng đã tiến đến, tất nhiên là Mạc Thư Hằng cũng thấy Tiêu Linh Linh, vậy nên anh ta hơi mỉm cười với Tiêu Linh Linh.
Dù trong số mấy cô cháu gái nhà họ Tiêu thì Tiêu Triết có dáng dấp xinh đẹp nhất, nhưng vì Tiêu Triết mới mười sáu tuổi, khuôn mặt và vóc dáng còn khá non nớt nên trước mắt Tiêu Triết thật sự không có sức hấp dẫn lớn bằng Tiêu Linh Linh. huống gì…
Cặp mắt Mạc Thư Hằng nhỏ dài khẽ híp lại. Huống gì bây giờ con bé Tiêu Triết đó cũng đã chết, Mạc Thư Hằng anh ta sẽ không hứng thú với một cô gái đã chết.
Tiêu Linh Linh cũng đủ tàn nhẫn, mà anh ta bây giờ ở nhà họ Mạc cần nhất chính là loại người tâm tư đủ ác, đồng thời là một cô vợ đảm giỏi cả y thuật và độc dược.
“Ha ha, lão Mạc ông đến rồi!” Ông cụ Tiêu chào đón.
“Ha ha, lão Tiêu, hôm nay là đại thọ của ông, sao tôi không đến được!” Ông cụ Mạc nói xong nhìn thoáng qua Mạc Thư Hằng một cái.
Mạc Thư Hằng vội vàng mở miệng nói: “Cháu Mạc Thư Hằng xin chúc ông Tiêu phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!”
“Được, được, được…” Ông cụ Tiêu rất hài lòng nhìn Mạc Thư Hằng, không thể không nói ông rất hài lòng với đứa cháu rể tương lai này, chẳng qua là: “Ôi chao, con bé Tiểu Triết kia có chuyện gì mà trễ thế, đến giờ vẫn chưa chịu về.”
Vừa nghe ông cụ Tiêu nhắc tới Tiêu Triết, Mạc Thư Hằng không tự chủ được nhìn sang ông nội mình một cái. Lúc này ánh mắt ông cụ Mạc lóe lóe, sau đó nói: “Ông Tiêu này, hôm nay tôi tới một là vì chúc thọ ông, hai là có chuyện muốn cùng ông bàn bạc một chút.”
Chân mày ông cụ Tiêu cau lại nhưng lại rất nhanh giãn ra: “Được, vậy chúng ta qua bên kia nói đi!”
Vì vậy hai ông cụ đi về phía bàn chính ngồi xuống.
Tiêu Linh Linh nhân cơ hội đi tới bên cạnh Mạc Thư Hằng. Mạc Thư Hằng vươn tay nắm lấy tay Tiêu Linh Linh, sau đó mỉm cười nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô ta: “Không có chuyện gì đâu, ông nội anh chắc chắn sẽ giải quyết được.”
Trên bàn chính, hiện tại ông cụ Tiêu không thể hiểu nổi mà nhìn ông cụ Mạc: “Ông nói cái gì, ông muốn đổi sang cưới Linh Linh?”
Ông Mạc thấp giọng nói: “Ông Tiêu, ông xem thử đi, tình cảm hai đứa bé kia rất tốt.”
Vì vậy ông cụ Tiêu nhìn theo phía ông cụ Mạc chỉ. Quả nhiên thấy dáng vẻ anh anh em em của Tiêu Linh Linh và Mạc Thư Hằng.
“Được, được, được, được lắm!” Ông Tiêu cười lạnh nói: “Muốn đổi thì đổi đi, nhưng từ nay về sau Tiêu Linh Linh và nhà họ Tiêu tôi không còn quan hệ gì nữa. Con gái nhà họ Tiêu tôi tuyệt đối không cướp chồng sắp cưới của em gái mình!”