Skip to main content

Trang chủ Nhặt Được Cô Gái Kỳ Dị Chương 2: Trà xanh này rất có năng lực

Chương 2: Trà xanh này rất có năng lực

9:48 sáng – 22/04/2025

Ăn xong, tôi ngồi trên sô pha xem TV, còn tiểu trà xanh bận rộn công việc dọn dẹp cho tôi sau khi ăn cơm xong.

Tv rất chán, nhưng trà xanh rất bắt mắt,

Không thể không nói tên vương bát đản Trương Khoa này số rất tốt, có bạn gái cũ cũ như tôi phụ trách việc ăn uống của hắn, bình thường cũng chưa bao giờ để cho hắn trả tiền.

Bạn gái cũ trà xanh tuy không có tiền nhưng là người đẹp, dáng người đẹp, Trước nhô sau cao, khuôn mặt trẻ con bộ ngực khủng, eo thon chân dài, mấy từ này dùng để hình dung cô ấy tuyệt đối không hề khoa trương.

Chỉ đơn giản nhìn cô ấy “hự hự” dùng khăn lau cái bàn cũng là một loại hưởng thụ.

Tôi nhìn cặp mông của cô ấy đột nhiên tỉnh táo lại, chết tiệt! Tôi đang có suy nghĩ kỳ quái gì với cô ấy thế? Trước đó không lâu tôi còn đau buồn muốn chết vì hai người bọn họ, tuy rằng vẫn chưa chết hẳn.

Tôi không lén lút quan sát cô ấy nữa, tiếp tục đặt sự chú ý ở trên phim cung đấu nhàm chán kia.

Tôi xem xong thì ngủ gật mất, bây giờ phim truyền hình cung đấu đều giống nhau, diễn viên chính phối hợp diễn xuất chỉ số thông minh nhiều nhất cũng chỉ có 50, làm cho người ta không hứng thú nổi.

Lúc tôi tỉnh dậy thì đã hơn 2 giờ đêm. Tôi ngồi xuống, phát hiện ra trên người có một cái chăn, mà tiểu trà xanh đang nằm bên cạnh tôi ngủ ngon lành.

Tôi đứng dậy đắp cái chăn lên người cô ta, đang chuẩn bị trở về phòng ngủ thì phát hiện ra cô ấy vẫn chưa có tẩy trang.

Do quá mệt mỏi sao?

Trong lòng tôi mềm đi một chút, tuy rằng cô ấy đã chân thành xin lỗi chuyện của tôi, nhưng cũng đã là chuyện quá khứ, cô ấy cũng chỉ là một cô gái cố gắng lấy lòng tôi để không phải lưu lạc đầu đường mà thôi.

Thôi, vui buồn của con người cũng không giống nhau, mỗi người đều có khó khăn riêng.

Tôi vào trong nhà vệ sinh lấy bông tẩy trang và nước tẩy trang ra, vừa mới lau bông tẩy trang lên mặt cô ấy thì cô ấy đã đột ngột tỉnh lại.

Ánh mắt trong trẻo mà sắc bén, giống như một cây đao thẳng tắp đâm về phía tôi. Hô hấp của tôi như ngừng lại. sửng sốt trước đôi mắt như sói của cô ta.

Nếu không phải biết mẹ cô ấy không thể làm mẹ nữa, tôi đoán chừng sẽ nghi ngờ tại sao một cô gái lại có ánh mắt như vậy.

Cô ta đã trải qua cái gì khiến cho cô ấy luôn bảo trì sự cảnh giác trong giấc ngủ sao?

Sau khi cô ấy nhìn rõ tôi, bầu không khí khiến người khác hít thở không thông mới biến mất không thấy đâu. Cô ấy cười bối rối với tôi, giống như tiểu thiên sứ rơi vào thế gian: “Là chị sao, em hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi, nhưng mà chị lại ngủ trên sô pha, em cũng không dám vào trong phòng của chị, nên đành phải ngủ cạnh chị. Hơn nữa chị thơm quá, ngửi mùi của chị ngủ thoải mái lắm.”

Cuối cùng tôi cũng không cưỡng lại hoa ngôn xảo ngữ của cô ta, sau khi đưa bông tẩy trang và nước tẩy trang cô ấy mới nói: “Tẩy trang xong thì vào phòng tôi ngủ chung đi, sô pha không thoải mái, hơn nữa phòng khác cũng rất lộn xộn.”

Tôi nói xong thì cô ấy sững sờ một lúc, giống như bị sự ngạc nhiên quá lớn này làm cho mơ màng.

Trong lòng tôi cười trộm, trà xanh không chỉ thơm mà còn khá đáng yêu.

Sau đó câu nói tiếp theo của cô ấy làm cho tôi sinh ra hờn dỗi một hồi lâu: “Chị, em ngủ trên sô pha đi. Tuy rằng em cũng rất muốn ngủ cùng với chị nhưng em ngủ rất hỗn, em sợ ảnh hưởng đến chị nghỉ ngơi.”

Nói xong cô ấy còn kéo tay tôi lắc lắc.

Trà xanh không chỉ trà mà còn già mồm cãi láo!

Nhưng tôi vẫn vì sĩ diện của mình nên cũng không nói gì, còn cao ngạo gật đầu.

Sau đó “rầm” một tiếng đóng cửa phòng ngủ lại!

Ai thèm ngủ với cô chứ, tôi còn ghét bỏ mùi trà xanh của cô đấy!

Tôi mang đủ thứ tâm tư đi ngủ, kết quả ngày hôm sau lại dậy muộn, tôi vội vội vàng vàng cầm lấy chìa khóa đi ra ngoài, lại bị tiểu trà xanh túm cánh tay.

Tôi hơi khó chịu: “Gì chứ? Cô không thấy tôi bị muộn rồi sao?”

Vẻ tươi cười trên mặt tiểu trà xanh lập tức trở nên suy sụp: “Em làm bữa sáng cho bị rồi, chị đi làm cũng đừng quên ăn sáng đó…”

Khuôn mặt được trang điểm tinh tế tràn ngập sự oan ức.

Cơn tức của tôi lập tức dập tắt, lời xin lỗi cũng trở nên khô khan: “Rất xin lỗi, tôi không biết. Tóm lại, cảm ơn cô…”

Tiểu trà xanh vội vàng xua tay: “Không sao không sao. Chị, chị mau đi làm đi.” Nói xong còn nở một nụ cười tràn đầy sức sống.

Trong nháy mắt tôi cảm thấy phía sau lưng cô ấy giống như nở đầy hoa trà, mùi hoa tràn ra bốn phía khiến cho người khác say mê.

Tôi gật đầu, sau đó lao tới công ty bằng tốc độ cao nhất, ở một giây cuối cùng hoàn toàn vào công ty.

Tôi thở dài một hơi nhẹ nhõm, bắt đầu công việc sáng hôm nay, còn chưa kịp tiến vào trạng thái làm việc thì sự chú ý của tôi rơi vào đồ ăn sáng mà tiểu trà xanh chuẩn bị cho tôi đang ném đại trên mặt bàn.

Tôi mở túi giấy ra, phát hiện ra đó là một cái bánh mì nướng tự làm và một cốc sữa táo đỏ nóng.

Tôi vẫn chưa kịp ăn thì mập mạp ngồi bên cạnh đã bị hấp dẫn tới đây: “Oa, chẳng lẽ trong không khí tràn ngập hương vị của tình yêu sao?”

Đúng rồi, hắn ta còn chưa biết tôi và Trương Khoa đã chia tay.

Tôi dùng một cánh tay huých hắn ta: “Mẹ kiếp là em gái tôi chuẩn bị cho tôi.”

Mập mạp lại càng hưng phấn: “Tôi không tin, trừ phi cô để cho tôi nhìn tận mắt em gái của cô.”

Tôi cười đá ghế hắn ta một cái, đẩy hắn về chỗ mình.

Ăn uống đầy đủ, không khỏi thở dài, mỹ nữ quả nhiên là phạm quy nhất, ngay cả làm cơm cũng khiến cho người ta tràn đầy tinh thần chiến đấu.

Bận rộn một hồi thì đã đến tận giữa trưa, tôi đang chuẩn bị cùng đám người mập mạp đi kiếm ăn, thì nhân được điện thoại từ quầy lễ tân của công ty: “Chị Lý, có một cô gái tới tìm chị, nói là em gái của chị.”

Em gái của tôi? Tôi phản ứng trong chốc lát, không phải chứ? Không phải là em gái mà tôi đang nghĩ chứ?

Tôi vội vàng bấm thang máy đi tới tầng một, quả nhiên đã nhìn thấy “em gái” của mình ở quầy lễ tân.

Tiểu trà xanh.