Xe đã rời đi, Úc Cảnh Nhuận còn thỉnh thoảng ngoảnh lại nhìn.
Tầm mắt lại rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn căng cứng của Thang Tư Lan, Úc Cảnh Nhuận có cảm nhận khó nói thành lời: “Cô đối với vị Giang tiên sinh kia…”
“Tiền bối Úc, phim sắp chiếu rồi.”
Bị cắt ngang, Úc Cảnh Nhuận nhìn cô càng thêm kỳ lạ.
Nếu quả thật không thèm để ý sẽ không bày sắc mặt với Diệp Yến Lan, cũng sẽ không nói câu kia trong quán cà phê, vừa rồi còn trả thứ gì đó cho vị Giang tiên sinh kia.
Úc Cảnh Nhuận nghĩ chắc chắn Thang Tư Lan có gì đó với vị Giang tiên sinh kia.
Buổi tối, tất cả mọi người đều xem bộ phim này say sưa, còn có thể cảm nhận được lực đánh sâu vào từ nội dung bộ phim, đặc biệt là những cảnh đánh nhau, rất sôi động!
Úc Cảnh Nhuận nhìn Thang Tư Lan trong phim, dự cảm được lần này chắc chắn Thang Tư Lan sẽ nổi tiếng lớn.
Nhân vật phản diện nữ phụ như Thang Tư Lan càng thu hút người khác hơn nữ chính, càng có sức khuếch đại hơn.
Trái lại người được sắp đặt như nữ chính sẽ không được đón nhận như thế.
Tuy rất đứng đắn nhưng vẫn thiếu chút gì đó khi so với nữ phụ.
Úc Cảnh Nhuận xem tới bản thân cũng không kiềm được mà ngầm so sánh với Thang Tư Lan, không khống chế được mà nhếch môi. Mình đã rất cố gắng nhưng suýt chút nữa vẫn bị Thang Tư Lan ép.
Anh ta còn phải cố gắng hơn nữa, nếu không sẽ có một ngày bị Thang Tư Lan vượt lên trước.
Ngồi cạnh Thang Tư Lan, Úc Cảnh Nhuận nảy ra một suy nghĩ như thế.
Muốn đứng trên đỉnh cao để cô nhìn anh!
Thang Tư Lan xem xong bộ phim này cũng không có bất cứ suy nghĩ gì.
Vốn lúc quay đã cảm thấy rung động, xem sự thể hiện của Thang Tư Lan trong phim lần nữa, Diệp Yến Lan hồi lâu không thể nói ra nửa chữ, thực sự là bị ngạc nhiên vì kỹ thuật diễn và các cảnh đánh nhau của Thang Tư Lan.
Phim tới vĩ thanh, Thang Tư Lan đi trước.
Úc Cảnh Nhuận cũng đi ra theo, nói muốn tiễn cô, bị Thang Tư Lan từ chối. Cô nói đã gọi điện bảo trợ lý tới đón rồi.
“Tôi chờ ở đây với cô một lúc.”
Úc Cảnh Nhuận nhìn đường phố đã ít xe đi rất nhiều, đứng bên cạnh nói.
Thang Tư Lan cũng không có cách gì với lần này.
Đang chờ Hàn Kỷ Quân lái xe tới, Úc Cảnh Nhuận trò chuyện về bộ phim vừa xem với Thang Tư Lan: “Hiệu ứng rất chấn động!”
“Hiệu ứng đặc biệt mà thôi.”
Anh ta biết rõ có thêm hiệu ứng đặc biệt hay không.
Vì người diễn cùng cô chính là anh ta.
“Sau lần này cô sẽ nổi tiếng!”
“Nhờ lời chúc tốt lành của tiền bối Úc!”
Úc Cảnh Nhuận cười khẽ: “Tôi thích nữ phụ!”
“Hả?”
Đây là trêu đùa à?
“Không ngờ tiền bối Úc cũng hài hước như thế!”
“Tôi nói thật.”
“Tôi tin!” Thang Tư Lan nở nụ cười.
Thấy Thang Tư Lan cong môi cười, Úc Cảnh Nhuận thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Đang định nói gì nữa thì Hàn Kỷ Quân tới.
Xe đậu ven đường, Thang Tư Lan khoát tay với Úc Cảnh Nhuận: “Tiền bối Úc, tôi đi trước.”
Úc Cảnh Nhuận nhìn người lên xe, cười khổ khoát tay.
*
Vừa lên lầu, Thang Tư Lan đã thấy Ban Giai Giai đang cúi đầu đứng đó.
Đôi mắt đen của Thang Tư Lan híp lại, bước nhanh về phía trước: “Điều tra được gì?”
“Vào nhà rồi nói sau.”
Hai người vào nhà, đóng cửa.
Ngay cả ly nước Thang Tư Lan cũng không rót cho cô ta mà ngoảnh lại nhìn cô ta.
Muốn biết đáp án.
“Bên người nhà mẹ cô đã chuyển đi rồi, chuyển tới đâu thì vốn không có ai biết. Tôi đã điều tra, không tra được chút dấu vết nào, có chuyên gia xử lý rồi.”
Câu cuối cùng mới là trọng điểm.
Kiếp trước Thang Tư Lan từng nghi ngờ đoạn ký ức này của mình. Cô cũng không ngờ sau này sẽ phát triển thành như vậy.
Kiếp này quỹ đạo của cô thay đổi, chuyện đã xảy ra cũng có thay đổi.
Cô điều tra việc này chắc cũng xuất hiện hiệu ứng bươm bướm gì đó.
Nhưng cô không quan tâm được nhiều như vậy.
“Vào ngôi nhà trước kia, điều tra ở gần đó rồi lại điều tra nhưng không có bất cứ chỗ khác thường nào. Người xung quanh cũng giống như lời cô nói theo trí nhớ của cô, không có gì khác biệt.”
Về những gì trải qua trước năm mười bốn tuổi, Thang Tư Lan có nói qua một chút với tay sai đắc lực Ban Giai Giai.
Thang Tư Lan vẫn cảm thấy không đúng lắm.
Nhưng Ban Giai Giai đã đi điều tra sự thật rồi, chẳng lẽ có chỗ nào sai? Hay là đầu óc mình có vấn đề?
Thang Tư Lan không nói lời nào, Ban Giai Giai cũng không dám mở miệng, xoay người tìm cho mình ly nước.
“Chuyện này không thể điều tra nữa. Tôi sợ kinh động tới nhà họ Thang.”
Nhà họ Thang cũng không phải hiền lành.
Lúc này Thang Tư Lan mới có phản ứng: “Cô đi về trước đi, tạm thời đừng điều tra nữa.”
Ban Giai Giai cũng không định điều tra tiếp, ném lại một câu rồi đi.
Thang Tư Lan cả đêm không ngủ, không ngừng mơ lại cơn ác mộng kiếp trước.
Mở mắt ra đã là bảy giờ sáng hôm sau.
Bắt đầu làm việc đã tới trễ rồi.
Đứng dậy rửa mặt, Du Hi gõ cửa.
Day huyệt thái dương bò lên xe, Thang Tư Lan đặt mông tựa vào ghế không động đậy.
Thi Hoa xem qua phòng vé tối qua, rất khả quan!
Hơn nữa còn có vài ảnh hậu bình luận vô cùng tốt, lần này cuối cùng không có anti nhảy ra xoi mói nữa.
Trên mạng toàn là lời khen ngợi, đó là chiều hướng tốt!
Hôm nay phòng vé có thể đi lên không thì phải xem tối qua có sức tuyên truyền không.
Trong biệt thự, Giang Hải Lâu đang mở con đường đặc thù ra, xem phim.
Ngoài cửa phòng lầu hai có rất nhiều vệ sĩ đi tới đi lui, còn có thể lờ mờ nghe thấy tiếng động rất nhỏ bên trong.
“Sáng sớm ông chủ đã làm tổ trong đó?”
Phí Vụ làm xong việc trở về, chỉ cửa phòng. Vệ sĩ gật đầu.
Phí Vụ còn ít việc gấp, nhìn chằm chằm cửa phòng chần chừ hồi lâu nhưng không gõ cửa quấy rầy.
Hai tiếng sau, Giang Hải Lâu thả điều khiển trong tay ra, tắt màn hình lớn đi, giấu ra sau bức tường.
Cửa phòng vừa mở ra, Phí Vụ bước nhanh vào, nghiêm túc nói: “Thân thiếu tỉnh rồi.”
Giang Hải Lâu đẩy xe lăn đến hành lang, nhìn cảnh vật ngoài hoa viên.
Làn gió phả vào mặt, thổi lọn tóc trên trán anh bay lên.
“Tần Gia cũng đã tìm tới nhánh chính, nghĩ chuyện lần này là do nhánh chính giở trò quỷ. Có điều một nửa chuyện này cũng thực sự là do nhánh chính chuẩn bị, chúng ta chẳng qua chỉ đẩy một cái để chuyện phát triển thuận lợi hơn thôi. Con cáo già này ăn thiệt thòi, chắc chắn là muốn gây khó chịu cho nhánh chính!”
Phí Vụ càng nói càng hưng phấn, ước gì bây giờ có thể chạy tới chỗ Tần Vĩnh Đông làm ồn ào một trận.
Hai tay Giang Hải Lâu đặt trên tay vịn xe, nhớ lại cảnh tượng tối qua.
“Ông chủ?”
“Lúc nào bộ phim tiếp theo của Diệp Yến Lan quay?”
“Hả?” Phí Vụ bị hỏi bất ngờ không kịp chuẩn bị, lấy điện thoại ra xem mới trả lời: “Chắc là phải chờ tới tháng sau.”
“Sắp xếp tốt nhất cho cô ta.”
Ặc?
Đối xử với cô ta tốt như thế?
Nghĩ tới cảnh tượng tối qua, Phí Vụ chậc chậc vui sướng khi người khác gặp họa trong lòng!
Thang tiểu thư người ta và vị kia là trời sinh một đôi, e rằng ông chủ nhà anh ta ghen nên mới mượn Diệp Yến Lan để kích thích Thang Tư Lan?
Thực sự có khả năng này.
Phí Vụ đi xuống sắp xếp. Trước đó Vân Mậu Lâm đã sắp xếp xong xuôi, anh ta chẳng qua chỉ gọi một cú dệt hoa trên gấm mà thôi.
Giang Hải Lâu lại lăn xe vào trong nhà, nhốt mình trong phòng, đến chiều vẫn không ra.
Phí Vụ không quan tâm tới anh, dẫn người đi trông chừng tình hình bên nhà lớn nhà họ Tần, thưởng thức trò hay!



