Skip to main content

Trang chủ Phu Nhân Đại Boss Có Chút Tàn Nhẫn Chương 25: 25

Chương 25: 25

3:31 chiều – 18/08/2025

Tối hôm đó.
Thang Tư Lan cuốn gói quay về đoàn làm phim.
Cô để lại cục diện rối rắm cho người nhà họ Thang tự giải quyết. Về phần kết quả là tốt hay xấu thì cô không quan tâm.
Trong khoảng thời gian ngắn, người nhà họ Thang cũng sẽ không mong mình quay về nữa rồi.
Vừa về tới khách sạn Ban Giai Giai đã đi ra ngoài cả đêm.
Thang Tư Lan đứng cạnh cửa sổ, đẩy ra một góc nhìn bóng dáng đi ra khỏi tòa nhà cao tầng, cách đó không xa có một chiếc xe màu đen.
Đôi môi mỏng cong lên.
Ý lạnh khắp người.
Ngày hôm sau.
Thang Tư Lan còn chưa dậy, Thi Hoa đã ôm một chồng tài liệu lớn tới.
Cô đánh răng, tựa vào cạnh cửa nhìn Thi Hoa đang loay hoay với đống tài liệu, mở miệng nói thẳng: “Có chuyện gì?”
“Cô còn hỏi tôi có chuyện gì?” Thi Hoa vốn đang chịu đựng, cô vừa hỏi thì nhảy dựng lên, suýt nữa là lật bàn.
Tức đến vậy?
Thang Tư Lan hơi bất ngờ nhìn anh ta.
Thi Hoa thấy dáng vẻ vô tội này thì lại chán nản.
“Cô nhìn đi, những thứ này đều lên hotsearch rồi, không câu nào nói tốt về cô cả.”
Điện thoại bị ném gây ra tiếng rắc rắc.
Thi Hoa không đau lòng cho điện thoại của mình thì Thang Tư Lan cũng thế.
Cô đi qua, cầm lên nhìn.
Cau mày.
“Ban Giai Giai vẫn theo dõi trên mạng. Sao, cô ta không nói chuyện này cho cô?”
Thi Hoa nhìn cô chằm chằm như oán phụ.
Thang Tư Lan thấy tiêu đề to đùng viết [Ngôi sao nữ họ T dựa vào khuôn mặt để tham dự nơi có đủ nhân vật nổi tiếng], [Hành động của ngôi sao nữ họ T], có cả ảnh chụp cô trên xe taxi bị đăng lên, nói hành động của cô tan tác tơi bời.
Gì mà vì để bí mật hẹn hò với thiếu gia nào đó cũng được thêu dệt ra, như thể cô bò lên giường của thiếu gia nhà giàu vậy.
Lại là mấy đứa chuyên bôi đen lên phá hỏng tiếng tăm của cô.
Cô vốn không để ý tới: “Qua thời gian ngắn nữa là ổn.”
“Gì mà qua một thời gian ngắn nữa? Phòng quan hệ công chúng của công ty đã bỏ rơi cô, chẳng cần một thời gian ngắn nữa là cô đã đen hoàn toàn rồi!”
Thang Tư Lan thấy dáng vẻ tức giận của Thi Hoa thì cười.
“Cô còn có tâm trạng ở đó mà cười.” Thi Hoa tức tới mức xanh mặt.
“Muốn tôi khóc à?” Thang Tư Lan nhẹ nhàng hỏi lại một câu.
Thi Hoa định cầm điện thoại đập qua.
“Tôi thấy anh nên thay trợ lý của tôi đi.”
“Sao lại cứ cố chấp việc này…”
“Anh cũng thấy đấy, cô ta không để ý chuyện của tôi chứng tỏ cô ta ghét tôi bao nhiêu. Để một người ghét mình ở bên cạnh rất khó chịu.”
“Khó chịu cũng phải dùng.” Thi Hoa gầm nhẹ một câu.
Thang Tư Lan khoát tay, xoay người rửa mặt tiếp.
Chờ cô thay quần áo xong đi ra thì Thi Hoa đẩy một chồng tài liệu về phía cô: “Đây là quyết định của công ty, tự cô xem đi.”
“Hợp đồng đảm bảo?”
Thang Tư Lan thấy hợp đồng này thì cười.
“Có muốn ký hay không thì tự cô xem rồi xử lý.”
Thi Hoa vứt lại những lời này rồi đi.
Công ty độc ác với cô như thế, cô cũng không bị sợ việc bị vứt bỏ mà lại hưng trí bừng bừng cầm hợp đồng đọc tới say sưa.
“Tư Lan.”
Ban Giai Giai đẩy cửa ra, cẩn thận thò đầu vào.
Thang Tư Lan bỏ hợp đồng xuống, đứng dậy đi ra ngoài.
Tới hiện trường, chào hỏi từng người một.
Thấy tinh thần Thang Tư Lan không tệ, Diệp Yến Lan cười trêu: “Có phải có chuyện mừng không? Mới sáng sớm cô đã vểnh môi rồi!”
“Không tính là việc vui.” Thang Tư Lan cong môi.
Diệp Yến Lan vô ý nhắc: “Đã xem đầu đề tin tức giải trí hôm nay chưa? Cô lại chiếm một cái rồi.”
“Xem rồi, quen rồi.” Thang Tư Lan khoát tay không thèm để ý.
“Cô cũng thông suốt đấy.”
Diệp Yến Lan nhìn vào mắt cô. Cô thực sự không giống nói láo.
Ban Giai Giai đưa bình nước ấm qua, lòng đầy căm phẫn nói: “Đám người hắc đó là muốn bôi nhọ Tư Lan. Vốn Tư Lan chúng tôi không làm chuyện gì cả.”
Không làm thì không làm, cô kích động giải thích như thế làm gì?
Cô không biết càng giải thích càng khiến người ta cảm thấy có quỷ à?
Diệp Yến Lan liếc nhìn hai người một cái thật sâu, nói: “Gần đây cô vẫn ở trong đoàn làm phim. Cô là loại người gì chúng tôi đều rất rõ ràng, Đừng để ý những dư luận trên mạng này.”
Nếu là một người để ý thì bị bôi đen như cô đã ấm ức lâu rồi.
Diệp Yến Lan nói thế là nghĩ một đằng nói một nẻo. Rõ ràng cô ta rất mong chờ mình làm chuyện gì đó nhưng lại kiên nhẫn không thể hiện ra mặt trước mặt mình.
“Cảm ơn tiền bối Diệp đã an ủi, tôi không sao.”
Diệp Yến Lan thấy cô không để bụng chuyện này thật thì cười rời đi.
Lúc này Ban Giai Giai kề sát lại, khẽ nói: “Tích Diễm tiểu thư bảo tôi nói với cô một tiếng cô ấy đã tự mình xử lý tốt chuyện trong nhà, bảo cô yên tâm quay phim.”
Thang Tư Lan cười mà như không cười nhìn sang: “Cô thân thiết với chị tôi thế từ lúc nào vậy? Lại tự mình liên lạc với cô.”
Vẻ mặt Ban Giai Gai lúng túng, cười nói quanh co: “Là Tích Diễm tiểu thư lấy số của tôi, nói sau này tiện quan tâm tình hình cơ thể cô.”
Là tiện để giám thị nhất cử nhất động của cô thì có.
Nụ cười của Thang Tư Lan càng tươi hơn.
Ban Giai Giai né tránh ánh mắt của cô, đứng dậy: “Tôi đi xem bên kia chuẩn bị sao rồi.”
Thang Tư Lan nhìn theo bóng dáng chạy xa, khóe mắt nhuốm sương lạnh.
Kiếp trước đúng là cô không nhận ra Ban Giai Giai này là người Thang Tích Diễm sắp xếp bên cạnh mình.
Có điều lúc đó cô cũng không phát hiện ra đến mức rõ ràng như bây giờ, chỉ cho rằng bây giờ cảm giác của mình càng lúc càng nhạy cảm.
Chắc chắn là lúc mình sống lại có thứ gì đó đã thay đổi.
*
Trang viên ngoại ô Nam Thành.
Lầu hai.
Vân Mậu Lâm gõ cửa rồi vào.
Người đàn ông ngồi cạnh cửa sổ được ánh mặt trời chiếu vào tạo ra một bóng râm, lờ mờ có cảm giác có gai sắc nhọn bắn ra.
Dù đã thu sự tàn ác toàn thân lại nhưng người đàn ông này vẫn đáng sợ trước sau như một.
“Ông chủ, đã sắp xếp xong người, chưa tới nửa tiếng nữa sẽ có tin tức.”
“Ừ.”
“Đã điều tra được toàn bộ tài liệu về nhà họ Du.” Anh ta đặt một xấp tài liệu trong tay lên bàn, đồng thời gửi một bản file mềm qua.
Từ trước tới giờ họ đều có bản lĩnh chuẩn bị khi làm việc.
Chỉ cần điều tra hoặc là tài liệu quan trọng đều có hai chỗ dự bị.
Bản giấy và bản điện tử.
Cũng là để đề phòng nhỡ may.
Giang Hải Lâu cầm tài liệu lên đọc, thấy hàng đầu tiên trên đó thì cau mày lại.
“Nhà họ Du và công ty bảo vệ của nhà họ Thang có qua lại?”
“Vâng, nhà họ Du làm ăn ở nước ngoài, hai nhà cũng có mối quan hệ đôi bên cùng có lợi. Lần này dường như họ định chơi lớn, đang bàn chuyện hợp tác. Kết quả đã xảy ra chuyện Thang tiểu thư nên bị ảnh hưởng.”
Vân Mậu Lâm điều tra tất cả mọi chuyện rất rõ ràng.
Ngay cả những mối làm ăn ngầm của nhà họ Thang anh ta cũng nắm giữ trong tay.
Giang Hải Lâu tiếp tục lật xem, đọc hết trả về nhanh như gió: “Tìm người nhét vào Truyền thông Kim Quang.”
“Được.”
“Nghe chỉ thị tiếp theo.”
“Vâng.”
Vân Mậu Lâm cứ nghe lệnh làm việc, không hỏi vì sao.
Nếu tò mò, mình cứ âm thầm đoán thì tốt hơn, không cần phải ầm ĩ trước mặt lão hổ.
Quả nhiên.
Chưa đến nữa tiếng, trên mạng đã điên cuồng truyền đi chuyện xấu của Du đại thiếu gia, dư luận không tốt đánh bay Thang Tư Lan đang bị bôi đen trên hotsearch.
Du thiếu chẳng mấy đã bị ép trên đầu ngọn sóng phong ba dư luận của dân mạng, lại còn nằm viện, suýt chút nữa dậy không nổi luôn trong bệnh viện rồi.