Skip to main content

Trang chủ Luôn Có Người Muốn Lợi Dụng Linh Khí Của Tôi Chương 5: 05

Chương 5: 05

11:56 sáng – 08/08/2025

“Ô oa.” Phong Lạc Lạc kêu lên với chàng thiếu niên kia, có ý để cho cậu ta chú ý tới.
Nhưng mà lúc này Thẩm Thiên Tầm đã giẫm lên mép bức tường của cao ốc một lần nữa, hình như cậu ta dự định sẽ lộn mèo liên tiếp ở trên đó, cô sợ sẽ quấy rầy đến cậu ta nên đành im miệng.
Hai phút sau, chàng trai trẻ đã làm xong động tác nguy hiểm, cả phòng livestream tràn ngập vẻ khiếp sợ cảm thán!
Lúc này Phong Lạc Lạc mới cắn vào quần cậu ta, muốn dẫn cậu ta đi về phía có mùi máu tanh truyền đến.
“Tiểu Bạch, ngươi gấp gáp cái gì?” Thẩm Thiên Tầm cầm lấy di động, cậu ta cúi đầu nhìn cô, có chút hơi nghi ngờ.
“Ô oa!” Phong Lạc Lạc liếc nhìn về phía có mùi máu tanh truyền đến.
Khán giả của phòng livestream thấy cáo trắng nhỏ có chút khác thường thì cũng hơi ngạc nhiên, bọn họ xôn xao bảo Thẩm Thiên Tầm đi theo nó đi xem tình hình.
Tâm trạng của Thẩm Thiên Tầm rất tốt, vậy nên cậu ta cũng thuận theo ý mọi người.
cậu ta đi theo sau cáo trắng nhỏ vòng quanh một đoạn đường rất dài ở trên sân thượng, cuối cùng đi tới một cái giàn giáo cấp hai ở giữa sân thượng, giàn giáo còn có một cái giá thép nhọn hoắt, giống hệt như hình dạng của đỉnh tháp.
Điều kỳ lạ đó là, bất thình lình có một chiếc điện thoại di động rơi vào vết lõm ở trên mặt đất cách đó không xa, tiếp theo đó còn có một cây gậy tự sướng, nhưng mà hắn liếc nhìn xung quanh thì lại không thấy có ai cả.
Thẩm Thiên Tầm cầm lấy chiếc điện thoại di động của mình, ống kính ngắm vào chiếc điện thoại ở trên mặt đất, cậu ta nói: “Quái lạ, ai bỏ quên chiếc điện thoại ở đây nhỉ?”
Một vùng bình luận ở trên màn hình đều là kinh ngạc.
“Ha ha ha, cáo trắng nhỏ thật là lợi hại, đến cả việc chỗ này có điện thoại di động mà cũng biết!”
“Chủ trì chủ trì, hôm nay cáo trắng nhỏ có cá khô nhỏ không?”
“Phượng hoàng yêu thích loại mới nhất, chủ trì sang tay ra ngoài lại kiếm được một khoản! Tủ đồ ăn vặt của cáo trắng nhỏ lại có thể chất đầy rồi!”
“Đúng đúng đúng, đây là cáo trắng nhỏ ha ha ha!”
“Chỉ có tôi cảm thấy bầu không khí rất kỳ lạ sao?”

“Hôm nay vận may của tôi tốt như vậy sao?” Thẩm Thiên Tầm liếc nhìn màn hình, cậu ta ngồi xổm xuống lật chiếc điện thoại qua quan sát, cậu ta phát hiện ra ở bên trên lại là hình ảnh của một livestream nào đó!
Mà lúc này bình luận trên màn hình của chiếc điện thoại đó giống như đã phát điên rồi.
“Là ai? Mau đi cứu người!”
“Miên Miên có được cứu hay không?”
“Anh chàng đẹp trai! Miên Miên nhà tôi thì sao? Có sao không?”
“Chắc chắn là đã sắp xếp xong xuôi trước đó rồi chứ? Lăng xê bản thân đúng không?”
“Miên Miên nhà tôi thì sao? Không bị ngã chứ?”

“Con mẹ nó, chuyện gì thế này? Điện thoại của ai?” Thẩm Thiên Tầm ngạc nhiên lẩm bẩm nhìn vào màn hình điện thoại, cùng lúc đó khán giả phòng livestream của cậu ta cũng đều chết lặng.
Tình huống gì đây? Nhặt được một cái điện thoại di động đang livestream sao? Chủ nhân của chiếc điện thoại đó đi đâu rồi?
“Ô oa!” Lúc này, Thẩm Thiên Tầm chợt nghe thấy giọng nói của cáo trắng nhỏ truyền đến từ trên bục ở đỉnh đầu.
cậu ta ngẩng đầu nhìn qua, ống kính cũng theo đó quay sang chỗ khác.
Khi nhìn thấy cáo trắng nhỏ luống cuống nhìn xung quanh bục thì cậu ta có chút lo lắng: “Tiểu Bạch, sao lại chạy lên đó, mau xuống đây!”
“Ô oa!” Phong Lạc Lạc lại vội vã kêu lên một tiếng, lại còn liếc nhìn về phía sau.
Có một cô gái khắp người toàn máu đang nằm ở đó, đã mất đi ý thức nhưng vẫn còn thở.
Lúc này Thẩm Thiên Tầm cũng đã nhận ra điều khác thường, cậu ta cúi đầu nhìn về phía chiếc điện thoại di động mình nhặt được, phát hiện câu trả lời mình muốn đã hiện ở trên màn hình.
ĐM, có người đang ở trên livestream, còn bị ngã xuống!
Người chủ trì đó còn một mực không nói ra vị trí nơi này vì muốn tạo cảm giác thần bí, bây giờ thì hay rồi, xảy ra chuyện người khác cũng chỉ có thể dựa vào suy đoán để báo cảnh sát.
Thẩm Thiên Tầm thuận miệng nói địa chỉ cho các khán giả xem livestream trực tiếp báo cảnh sát, cậu ta cũng mặc kệ livestream, bỏ chiếc điện thoại xuống đất.
Sau đó cậu ta lùi về phía sau vài bước rồi nhanh chóng giẫm lên trên bức tường giống như một chú mèo con nhạy bén, hai tay linh dùng sức lật cái bục ra.
Quả nhiên, một cô gái xinh đẹp đang lặng lẽ nằm ở trên bục, máu rươm rướm ở trên đầu và đùi, xem ra có vẻ bị thương rất nặng.
“Ô oa.” Phong Lạc Lạc cảm thấy sức sống của cô gái càng ngày càng yếu ớt, cô thấy có chút nuối tiếc, gương mặt đó thật sự rất phù hợp với khiếu thẩm mỹ của cô.
Cô liếc nhìn xung quanh, âm thầm xoay chuyển một chút khí, có lẽ mấy ngày nay ma sát với thu hạch đã bắt đầu có một chút tác dụng, cô cảm nhận được có một tí xíu dồi dào ở trong cơ thể của mình.
Cô cũng không suy nghĩ nhiều, móng vuốt đặt lên trên đỉnh đầu của cô gái, lặng lẽ truyền một chút linh lực qua đó.
Với năng lực của cô lúc này cũng chỉ có thể giúp được cô gái đó kéo dài hơi thở một chút, còn có thể sống sót hay không thì còn phải xem vận may của cô ấy rồi.
Lúc này, tổng cục quản lý người dị năng.
Khương Diệc Thân hoảng hốt đi tới trước mặt Thẩm Thiên Mặc thở không ra hơi: “Lão đại, kiểm tra cao ốc Đế Cảnh có phản ứng đá năng lượng!”
Nhưng Thẩm Thiên Mặc lại vô cùng bình tĩnh, anh chỉ đứng dậy đi ra ngoài: “Đi xem với tôi.”
Tất cả mọi người trên toàn thế giới đều biết sự quý giá của đá năng lượng, nếu như bọn họ đến muộn một bước thì rất có thể sẽ rơi vào tay người khác.
——
Cao ốc Đế Cảnh.
Cảnh sát đã tới, xe cứu thương cũng vừa mới rời đi.
Trong đám người có một chàng trai trẻ ôm cáo trắng nhỏ, trong tay cậu ta còn cầm hai cái gậy tự sướng, cả hai chiếc điện thoại đều vẫn đang livestream.
“Cảnh sát tới rồi, cô gái kia cũng đã được đưa đi bệnh viện, nghe bác sĩ nói hình như rất nghiêm trọng, mọi người lo lắng như vậy thì đợi lát nữa tôi sẽ đi qua đó, bây giờ tạm thời livestream đến đây thôi, tạm biệt mọi người.”
Thẩm Thiên Tầm tắt livestream ở hai chiếc điện thoại rồi thở dài một hơi, bờ vai cũng gục xuống.
Lúc này, một người đàn ông thanh tú mặc đồng phục cảnh sát đi tới trước mặt cậu ta, nhỏ giọng kêu một tiếng: “Anh Thẩm.”
Thẩm Thiên Tầm ngẩng đầu nhìn lên gương mặt đó, ánh mắt cậu ta lập tức thay đổi quay đầu rời đi.
Nhưng ánh mắt của Phong Lạc Lạc lại sáng lên, vẻ ngoài của người đàn ông này rất đẹp trai, có thể hợp lại với bé con mặt đơ, hơn nữa cậu ta cũng là cường giả dị năng!
“Anh Thẩm, không ngại đi với tôi đến cục cảnh sát ghi lại khẩu cung chứ?” Bóng dáng của Tô Minh Đường truyền đến từ phía sau.
Vẻ mặt của Thẩm Thiên Tầm nhẫn nại chịu đựng, cậu ta quay đầu lại nói: “Cảnh sát Tô, tôi chỉ có lòng tốt cứu người, người báo cảnh sát cũng không phải tôi, có gì muốn hỏi thì làm phiền anh hỏi rõ ràng ngay bây giờ, tôi không có thời gian.”
Ánh mắt của cậu ta tràn ngập thái độ thù địch ở bên trong, nói chuyện cũng không có một chút khách khí nào, có thể nói là rất ngạo mạn.
cậu ta vô cùng hối hận, tại sao vừa nãy lại không trốn đi sớm một chút chứ?
Hơn nữa, việc nhỏ như thế này vậy mà Tô Minh Đường lại đích thân chạy tới đây?
Tô Minh Đường không để ý tới sự vô lễ của Thẩm Thiên Tầm, cậu ta chỉ gọi một nữ cảnh sát tới, ghi chép đơn giản một vài vấn đề.
Trước khi rời đi, đột nhiên cậu ta liếc nhìn Phong Lạc Lạc một cái rồi nói: “Rất đáng yêu.”
Thẩm Thiên Tầm hừ một cái lạnh lùng không thèm để ý tới.
Phong Lạc Lạc chớp chớp đôi mắt màu lam băng nghiêng đầu một cái: “Ô oa.” Thật tinh mắt.
Dường như Tô Minh Đường có chút ngạc nhiên với phản ứng của cô, nhưng vẫn nở một nụ cười với cô.
Ấn tượng của Phong Lạc Lạc về Tô Minh Đường đột nhiên lại tăng lên một độ cao trước giờ chưa từng có!
Hai phút sau, Thẩm Thiên Tầm thở hổn hển đi ra khỏi cao ốc Đế Cảnh, nhưng mà lại nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Thiên Mặc ở trước mặt.
“Thiên Tầm?” Thẩm Thiên Mặc rõ ràng có chút ngạc nhiên, chỉ là biểu hiện trên mặt anh cũng không dậy sóng lắm.
Anh nói gì đó với đám người Khương Diệc Thân ở phía sau, sau đó tiến vài bước đến trước mặt Thẩm Thiên Tầm, đôi mắt đen nặng nề lướt qua cáo trắng nhỏ đang ngoan ngoãn trong lồng ngực của cậu ta.
“Ô oa.” Phong Lạc Lạc lên tiếng chào hỏi với anh.
“Anh cả, tại sao anh lại ở đây?” Sắc mặt của Thẩm Thiên Tầm vẫn còn có chút không vui.
“Lời này anh nên hỏi em mới đúng.” Thẩm Thiên Mặc cau mày nói.
“Ôi, em livestream, đúng lúc gặp phải người bị tai nạn nên nhân tiện báo cảnh sát.”
Nếp nhăn giữa hai lông mày của Thẩm Thiên Mặc vẫn không giãn ra, anh vừa muốn nói gì đó thì Thẩm Thiên Tầm lại không nhịn được lên tiếng: “Anh cũng đừng có giáo huấn em, em phải chạy đến bệnh viện, dù sao thì anh tới đây cũng không phải vì chuyện của em, anh mau đi đi!”
cậu ta nói xong cũng không đợi cho Thẩm Thiên Mặc kịp phản ứng đã nhanh chóng chạy đi mất, chặn lại một chiếc xe ở ven đường rồi báo địa chỉ của bệnh viện.
Quả thật Thẩm Thiên Mặc có chuyện quan trọng, vậy nên anh cũng không theo, anh xoay người đi đến bên cạnh một nữ cảnh sát tìm hiểu tình hình.
Trong chốc lát, Khương Diệc Thân cũng dẫn người quay về bên cạnh anh, cậu ta lên tiếng có chút không cam lòng.
“Lão đại, đá năng lượng biến mất rồi, có thể bị người khác lấy đi trước rồi hay không? Dù sao Tô Minh Đường cũng tới trước một bước…”
“Cậu cảm thấy tại sao đá năng lượng lại xuất hiện ở đây?” Thẩm Thiên Mặc đột nhiên hỏi, nhưng thật ra không hề có một chút gấp gáp nào cả.
Anh cảm thấy có chỗ nào đó rất kỳ lạ, đá năng lượng chỉ xuất hiện một lát ngắn ngủi rồi lại biến mất, là ai có thể lấy đi đá năng lượng nhanh như vậy chứ?
“Lão đại, lẽ nào là có người mang theo trong người, lúc đang hấp thu thì bị chúng ta kiểm tra đến chứ?” Khương Diệc Thân suy đoán.
Cũng không phải thường ngày không có tình huống như vậy, đá năng lượng được cất giữ trong một chiếc hộp chế tạo đặc biệt, có thể ngăn chặn bất cứ cái gì kiểm tra đến, nhưng lúc hấp thu không chú ý thì sẽ bị người ta phát hiện…”
Thẩm Thiên Mặc lắc đầu, sau đó anh dặn dò: “Trước tiên sai người quan sát kỹ đã.”
——
Thẩm Thiên Tầm chờ ở bệnh viện cho đến khi cô gái tên là Mộc Miên Miên đó không có vấn đề gì thì mới mở livestream ra nói rõ tình hình một chút.
Phong Lạc Lạc đến gần, rõ ràng cô nhìn thấy khán giả đang tung hoa, còn đặc biệt thưởng cho cô!
“Tung hoa, Tiểu Bạch nhà ta thật sự quá lợi hại!”
“Lúc chủ trì nhà ta cứu người cũng cực kỳ đẹp trai, nơi cao như vậy mà vừa leo lên đã tới, còn tốt hơn rất nhiều so với cái người dị năng chỉ biết phô trương chiêu thức đó!”
“Ha ha ha, không sao là tốt rồi, bỗng nhiên được tự hào, cảm giác đứa con nhà mình đã lớn rồi!”
“Hôm nay Tiểu Bạch và chủ trì đều tuyệt quá…”
“Nhất định phải cho Tiểu Bạch đùi gà lớn!”

“Ô oa.” Đùi gà lớn.
Móng vuốt của Phong Lạc Lạc kéo quần áo của Thẩm Thiên Tầm, làm cho chàng trai trẻ khôi phục lại tinh thần.
Kể từ khi Thẩm Thiên Tầm livestream cho tới bây giờ, đây vẫn là lần đầu tiên có cảm giác thành công như vậy.
Không, hoặc phải nói là, trong mười bảy năm cuộc đời của cậu ta, chỉ có hôm nay làm cho cậu ta cảm thấy chính bản thân mình đang sống.
Ở trong mắt người khác, cậu chủ nhỏ của nhà họ Thẩm vẫn luôn có hình tượng vô dụng.
Trong lòng cậu ta có chút phức tạp, không nói gì mà tắt livestream.
cậu ta xoa đỉnh đầu của cáo trắng nhỏ thì thầm: “Tiểu Bạch, cảm ơn ngươi.”
“Ô oa?” Phong Lạc Lạc hơi nghi ngờ một chút, bé con nhỏ cảm ơn cô làm gì chứ?
Hơn nữa, bỗng nhiên cậu ta nghiêm túc như vậy, có có chút không quen…