Cô ta vừa đi vào thì nhìn thấy Trần Tương đang khóc lóc thảm thiết trên sàn nhà, cũng theo bản năng nhăn mặt ghét bỏ đi đường vòng. Trần Tương trực tiếp ôm chặt đùi Kiều Nguyệt: “Nguyệt Nguyệt, con mau giúp mẹ, bố con muốn đuổi mẹ đi.”
Kiều Nguyệt nhớ tới thái độ lúc trước của bà ta liền tức giận đạp bà ta một cái: “Đuổi thì đuổi đi, dù sao bà cũng là thứ không ra gì.”
Trần Tương không thể tin được Kiều Nguyệt cũng đối xử với bà ta như vậy, cuối cùng không chịu nổi nữa mà mắng to: “Các người không ai là thứ tốt đẹp gì cả.”
Kiều Nguyệt mặc kệ bà ta mắng như thế nào, lạnh lùng bỏ đi.
Tôi xem một hồi, đợi bà ta khóc gần xong mới đi xuống giả vờ an ủi bà ta: “Dì Tương, dì cũng đừng quá đau lòng, đợi mấy ngày nữa bố con hết giận, con sẽ nghĩ cách nói giúp dì.”
Trần Tương nhìn thấy tôi: “Cháu giúp tôi làm gì?”
“Dì Tương, dì đối xử tốt với con, con luôn ghi nhớ trong lòng.”
Tôi dịu dàng nói: “Dì Tương, con sẽ cho người đưa dì ra nước ngoài chơi mấy ngày, đợi bố con hết giận thì con sẽ bảo ông ấy đi đón dì về.”
Cứ như vậy, dưới ánh mắt cảm kích của Trần Tương, tôi đưa bà ta lên xe mà tôi đã liên hệ.
Trước khi đi, bà ta còn không nỡ buông tay tôi: “Diệc Hi, dì biết cháu là người đáng tin cậy nhất, cháu nhất định đừng để dì thất vọng nhé.”
Làm sao có thể để bà ta thất vọng được.
Tôi trực tiếp bán bà ta đến Châu Phi đào mỏ.
Tuy rằng giá cả hơi thấp một chút, nhưng tôi cũng không thiếu chút tiền ấy. Hy vọng nửa đời sau bà ta có thể đào mỏ thật tốt. Còn về việc trở về, cả đời này bà ta đừng hòng nghĩ đến nữa.
Kiều Nguyệt sống trong sung sướng, gần đây cô ta càng ngày càng kiêu ngạo. Thậm chí bắt đầu không coi tôi và bố tôi ra gì. Bố tôi tức giận mắng cô ta: “Công ty này không phải do một mình cô quyết định, cái nhà này cũng vậy.”
Cô ta ném hợp đồng chuyển nhượng vào mặt bố tôi: “Từ nay về sau tôi sẽ là người quyết định.”
Bố tôi chuyển cơn giận sang tôi, tát tôi một cái. Tôi né người, vì vậy cái tát đó cũng không mạnh. Tôi giả vờ tức giận, đóng sầm cửa rời khỏi nhà.
Vừa hay nhân cơ hội thoát khỏi cái nhà này. Đúng ý tôi rồi.
Tôi chạy đến chỗ Cố Hoài, cười kể chuyện này với Cố Hoài như một câu chuyện hài. Anh nhìn gương mặt vẫn còn hơi sưng đỏ của tôi với ánh mắt xót xa: “Còn đau không?”
Tôi lắc đầu, nói đùa: “Cố Hoài, sau này em không có nhà để về, anh phải cưu mang em đấy.”
Anh khúc khích xoa đầu tôi, trong mắt tràn đầy ý cười: “Diệc Hi, sau này nhà của anh cũng là nhà của em.”
Qua mấy ngày, bố tôi lại bắt đầu hối hận rồi nhắn tin bảo tôi về nhà.
Tôi thấy phiền liền gửi cho ông ta bản hợp đồng cắt đứt quan hệ bố con vừa mới soạn thảo. Ông ta tức giận chạy thẳng đến nhà Cố Hoài mắng chửi.
Cuối cùng Cố Hoài vẫn rất lịch sự gọi 110 mời ông ta ra ngoài.
Thấy tôi kiên quyết, ông ta cũng không đến tìm tôi nữa, ký vào bản hợp đồng cắt đứt quan hệ, từ đó bắt đầu con đường nịnh bợ Kiều Nguyệt.
À đúng rồi, còn có Kiều Nguyệt nữa. Tôi đăng video công ty Kiều Nguyệt bán hàng giả mà tôi thu thập được lên mạng, lập tức gây ra một làn sóng lớn.
Rất nhiều lời mắng chửi:
“Không phải chứ, trước đây tôi rất tin tưởng thương hiệu này.”
“Nghe nói thương hiệu này thay CEO rồi? CEO mới bán hàng giả?! Không phải chứ, đây là trò hề gì vậy?”
“Trả lời bạn ở trên, tôi biết, CEO mới hình như là con gái của kẻ thứ ba.”
“…”
Trong chốc lát.
Công ty nhà họ Kiều vô lương tâm bán hàng giả.
CEO mới của công ty nhà họ Kiều là con gái của kẻ thứ ba, con gái kẻ thứ ba lại đi bán hàng giả!
Vân vân.
Những từ khóa này lập tức leo lên top trending Weibo.
Nhìn những bình luận này, tôi thừa nhận Kiều Nguyệt có chút khôn lỏi.
Nhưng làm ăn quan trọng nhất là phải trung thực.
Cổ phiếu nhà họ Kiều bỗng nhiên sụt giảm, những hợp đồng vốn đã sắp chốt cũng tan thành mây khói. Điều khiến Kiều Nguyệt tuyệt vọng nhất là người mà cô ta bỏ ra một số tiền lớn để thuê cũng nghỉ việc, không quản lý công ty cho cô ta nữa.
Cười chết mất, đó vốn dĩ là người của tôi. Hoàn thành nhiệm vụ thì trở về, làm sao có thể giúp cô ta xoay chuyển tình thế được.
Kiều Nguyệt bất lực, chỉ có thể đăng bài xin lỗi trên mạng. Giải thích rằng cô ta từ nhỏ đã sống khổ cực, về phương diện quản lý công ty cũng chỉ mới học hỏi, nhất thời không kiểm soát tốt chất lượng là lỗi của cô ta.
Cô ta lại mua thủy quân, bắt đầu dẫn dắt dư luận.
“Trời ơi, thật tội nghiệp mà! Thương em quá, con cái vô tội, mẹ là kẻ thứ ba thì có liên quan gì đến con cái.”
“Ủng hộ bạn ở trên, cô gái này sống quá khổ rồi, đau lòng quá!”
“…”
Tôi nhìn thấy những bình luận dần dần có xu hướng tẩy trắng cho cô ta thì lập tức bỏ ra hơn chục vạn để tung tin về Kiều Nguyệt.
Vì vậy trên mạng lại xuất hiện tin tức mới nhất.
“Không phải chứ, mọi người vẫn chưa biết à, công ty của cô ta là cướp của chị gái cô ta. Hơn nữa cô ta còn quyến rũ anh rể.”
“? Thật luôn à, tin hot vậy sao.”
“Làm ơn đừng tẩy trắng nữa, loại người gì vậy trời, còn dám nói con gái của kẻ thứ ba là vô tội? Đây rõ ràng là kẻ thứ ba loại non.”
“…”


